Cảm ơn anh, Luka vĩ đại!

Tác giả Trên đường Pitch - Thứ Bảy 10/12/2022 12:53(GMT+7)

Croatia một lần nữa khiến tất cả phải nhắc tới mình khi quật ngã Brazil, ứng cử viên số một cho chức vô địch World Cup năm nay bằng lối chơi cực kỳ lỳ lợm. Và như thường lệ, Luka Modric chính là ngôi sao sáng nhất của đoàn quân áo caro.

 

Trong cuộc họp báo trước trận tứ kết, Modric đã tuyên bố rằng ngay cả một đội bóng hạt giống như Brazil cũng có thể gục ngã, và đêm qua anh đã chứng minh điều đó bằng một màn trình diễn không tưởng.

Ở tuổi 37, Lukita vẫn chạy miệt mài như một bộ động cơ vĩnh cửu. Anh vừa kiến thiết lối chơi, vừa lùi về hỗ trợ phòng ngự và cũng sẵn sàng băng lên khi đội nhà có cơ hội phản công. Anh là một nghệ sĩ sân cỏ với những cú trivela đã trở thành đặc sản, nhưng cũng là một đấu sĩ thực thụ khi không ngại lao vào tranh chấp với những cầu thủ kém mình cả chục tuổi. 

Những con số đã nói lên tất cả, Modric là người chạm bóng nhiều nhất (139 lần), chuyền nhiều nhất (116 lần) với tỷ lệ thành công lên tới 90,5% và có tới 9 pha tranh chấp thành công. Và cũng chính Lukita là người đã mở ra cơ hội để Petkovic ghi bàn thắng quý hơn vàng ở phút 117 và đưa Croatia trở về từ cõi chết. Đó đã là trận thứ 2 liên tiếp Croatia phải bước vào hiệp phụ, và Modric ở cái tuổi mà nhiều người đã giải nghệ vẫn chiến đấu ngoan cường để giành về cho đội bóng quê hương những tia hy vọng mong manh nhất.

Chất thép đó được Modric trui rèn qua một tuổi thơ dữ dội, khi anh cùng gia đình phải trải qua mưa bom bão đạn trong cuộc chiến vùng Balkan với Serbia. Ông của Modric cũng bị quân đội Serbia xử tử một cách dã man, đó là vết thương lòng rất lớn nhưng cũng là động lực để Modric vươn lên mọi khó khăn. Anh viết về ông như một câu chuyện có tác động tâm lý mạnh mẽ đến mình nhất, để rồi chính những đau thương đó khiến Modric trở nên ngoan cường hơn trong suốt sự nghiệp của mình. 

Bị rất nhiều đội bóng từ chối vì vóc dáng nhỏ con, bị nghi ngờ khi chuyển tới Tottenham, thậm chí bị coi là một bản hợp đồng thất bại trong những ngày đầu tới Real Madrid. Modric vượt qua tất cả những điều đó bằng tài năng thiên bẩm và một nghị lực đã được hun đúc qua bom đạn. Ngay trước thềm World Cup 2018, Luka Modric trở thành cái tên bị chỉ trích dữ dội khi anh có dính líu tới phiên tòa xét xử cựu chủ tịch Zdravko Mamic của Dinamo Zagreb. Đáp lại tất cả búa rìu dư luận, anh thi đấu chói sáng để đưa Croatia tới trận chung kết và giành luôn Quả Bóng Vàng, chấm dứt kỷ nguyên thống trị của bộ đôi Si-Ro trong suốt hơn một thập kỷ.

 

Modric là thế. Anh không phải là người thích sự ồn ào bên ngoài đường pitch, những màn trình diễn trên sân sẽ là lời đáp trả đanh thép nhất. Đó cũng chính là hiện thân của Croatia ở giải đấu năm nay. Đoàn quân của HLV Zlatko Dalic lầm lỳ tiến vào bán kết y như cái cách họ từng làm cách đây 4 năm tại Nga: chiến đấu không ngừng nghỉ suốt 120 phút, và giành chiến thắng trên chấm 11m. Trong lịch sử đối đầu tại World Cup, Croatia thua Brazil trong cả 2 lần chạm trán duy nhất, và Modric chính là nhân chứng duy nhất nếm trải cả hai thất bại đó. Nhưng thay vì chịu sự an bài của số phận, anh cùng các đồng đội vẫn chiến đấu tới những giây phút cuối cùng để chống lại tiếng nói của lịch sử.

Bốn năm trước, những kẻ quá khích đã từng vẽ graffiti lên lên cửa sổ khách sạn của của ĐT Croatia nhằm tấn công Modric, gọi anh là “con chó của Mamic”. Giờ đây, cả đất nước Croatia coi anh là người hùng dân tộc, một tượng đài vĩ đại trong vóc dáng nhỏ con. Cuộc sống chưa bao giờ dễ dàng với Modric, nhưng có lẽ anh là con người sinh ra để chinh phục những khó khăn thử thách. 

Ở cái độ tuổi xế chiều với vô số danh hiệu cá nhân lẫn tập thể, Modric đáng ra đã có thể nghỉ ngơi và tận hưởng thành quả mình đạt được. Nhưng thay vào đó, anh vẫn lăn xả cùng các đồng đội để giành vinh quang về cho tổ quốc. Trong khi quốc ca Croatia vang lên hôm qua, người ta bắt gặp hình ảnh mắt Modric rớm lệ. Anh khóc vì lòng tự hào tổ quốc, để rồi sau trận đấu chính những người Brazil mới là những người phải khóc. 

Những người Croatia cũng khóc, nhưng đó là giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Thủ đô Zagreb có lẽ đã quên phiên tòa 4 năm trước, những khẩu hiệu mỉa mai có lẽ cũng đã được sơn lại. Còn ở ngôi làng Modrici hẻo lánh, nơi nuôi dưỡng một Luka Modric cứng cỏi trong chiến tranh, sẽ luôn có một dòng chữ viết trên tường nhà đã cháy rụi: “Cảm ơn anh, đội trưởng Luka của chúng tôi”.

- Frank TĐP -

 

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Gabriel Martinelli: Thay đổi để thích nghi hoặc ngồi dự bị!

Cầu thủ chạy cánh người Brazil chắc chắn sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khốc liệt để đòi lại vị trí chính thức trong đội hình xuất phát của HLV Mikel Arteta tại Arsenal, nhất là khi “người đóng thế” Leandro Trossard đang làm rất tốt mỗi khi được trao cơ hội.

Marco Reus: Yêu, sống và cảm nhận...

Lòng trung thành là giá trị xa xỉ trong bóng đá hiện đại. Chúng ta sẽ chẳng thể trách cầu thủ mong muốn ra đi tìm thử thách mới, nhưng một người gắn bó với một đội bóng suốt hơn một thập kỷ thì đó là giá trị đáng trân trọng.

Neymar: Từ thiên tài tới bi hài

Chấn thương, tiệc tùng, những vụ bê bối khiến sự nghiệp của Neymar lao dốc rất nhanh. Ở tuổi 32, liệu anh có thể trở lại đỉnh cao hay không?

Francesco Acerbi: Đóa hoa nở muộn

36 tuổi mới có lần đầu tiên vô địch Serie A dù đã chơi bóng ở Ý từ năm 2006, nếu ví Francesco Acerbi là một đóa hoa nở muộn thì người nuôi trồng đóa hoa ấy là Simone Inzaghi.

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.

Gabriel Heinze và con đường của một gã... Judas

Một hậu vệ mạnh mẽ, phóng khoáng, luôn nhận được sự yêu quý tại bất kỳ nơi nào anh từng thi đấu nhưng rồi những mối nhân duyên quá đỗi phức tạp đã vô tình biến Gabriel Heinze trở thành kẻ phản bội trong mắt người hâm mộ từng giành trọn vẹn tình cảm cho ngôi sao người Argentina.