Cafu: Một biểu tượng, một quý ông, một nhà vô địch (Phần 2)

Tác giả CG - Thứ Hai 13/11/2017 15:49(GMT+7)

Zalo
Phần 1: Cafu: Một biểu tượng, một quý ông, một nhà vô địch (Phần 1)

Phần 2:

Ở tuổi 31, sau 103 lần ra sân, chặng đường đến với vị trí đội trưởng của Cafu cũng chông gai như chiến dịch vòng loại của Brazil vậy. Sau khi khởi đầu vòng loại với vai trò đội trưởng, anh bị đuổi khỏi sân trong cuộc đối đầu với Paraguay.

Cafu: Mot bieu tuong, mot quy ong, mot nha vo dich8
Cafu: Một biểu tượng, một quý ông, một nhà vô địch
Huấn luyện viên Vanderlei Luxemburgo bị sa thải và người tiếp quản ghế nóng Luiz Felipe Scolari đã tước băng thủ quân và trao cho Emerson. Thế nhưng, định mệnh lại đứng về phía Cafu một lần nữa khi một chấn thương vai không may khiến Emerson không thể góp mặt ở vòng chung kết. Và chiếc băng đội trưởng lại trở lại với chàng hậu vệ phải cần mẫn cùng mục tiêu phải giành chức vô địch ở vùng Viễn Đông.
 
Tại Hàn Quốc và Nhật Bản năm đó là một show diễn riêng của Ronaldo. Việc đạt điểm rơi phong độ cùng với một bảng đấu dễ thở gồm Thổ Nhĩ Kỳ, Costa Rica và Trung Quốc, bốn pha lập công ở vòng bảng của anh đã đưa Brazil đi tiếp với 3 trận toàn thắng. Cách Scolari sử dụng Cafu cũng giống Capello với hệ thống gồm 3 trung vệ để người đội trưởng của họ đóng vai trò của một wing-back. Một lần nữa, sự hiệu quả và năng lượng của Cafu phát huy tác dụng khi anh chơi trọn vẹn tất cả các phút thi đấu suốt cả giải – đúng như những gì mà người ta chờ đợi từ một thủ quân – và đội bóng của anh băng băng tiến lên để vứt bỏ bóng ma từ nước Pháp 4 năm trước.
 
Được lĩnh xướng bởi “bộ ba R” trên hàng tấn công – Ronaldinho, Ronaldo và Rivaldo – Brazil là một đoàn quân thiện chiến với mục tiêu duy nhất: thống trị. Cafu nhớ lại trận bán kết trước hiện tượng Thổ Nhĩ Kỳ như một trong những trận đấu hay nhất của anh suốt cả giải. 90 phút căng thẳng một lần nữa lại được định đoạt bởi cầu thủ xuất sắc nhất thế giới thời điểm đó, Ronaldo. Anh khẳng định trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2017: “Mọi người nói về trận chung kết World Cup nhưng trận đấu này thậm chí còn căng thẳng hơn. Tôi cũng thi đấu tốt hơn ở trong cuộc đối đầu với Thổ Nhĩ Kỳ. Chúng tôi đã có một trận đấu vô cùng khó khăn trước họ ở vòng bảng nhưng không được kỳ vọng sẽ giành chức vô địch; trận bán kết lại là câu chuyện hoàn toàn khác”.
 
Trong trận chung kết với Đức, một đội bóng mà gần như không có bất kỳ một siêu sao nào ngoại trừ Michael Ballack, là một trận đấu căng thẳng. Đội tuyển Đức này không giống như bất kỳ một đội tuyển Đức nào trước đây và ở trận chung kết, hàng phòng ngự của họ đã bị Ronaldo “hành” ra bã. Cầu thủ xuất sắc nhất giải ghi bàn thắng thứ 7 rồi thứ 8 trong các vòng chung kết và khắc tên mình vào lịch sử, đưa Brazil đến với chiếc cúp vàng lần thứ 5.
 
Đó cũng là một đêm lịch sử với riêng Cafu. Anh trở thành cầu thủ đầu tiên tham dự 3 trận chung kết World Cup liên tiếp và càng hạnh phúc xen lẫn tự hào hơn khi đã được nâng cao chiếc cúp danh giá này. Trong thời khắc đó, anh không quên quê hương mình. “100% Jardim Irene”, dòng chữ này được Cafu viết vào chiếc áo thi đấu. Hình ảnh đầy ý nghĩa ấy vẫn còn hiện diện trên khắp Brazil, khi thủ quân của họ trở thành nguồn cảm hứng cho cả đất nước.
 
Và đây là Cafu, một biểu tượng.
 
Anh đã trở thành người hùng và nhà vô địch. Cafu lại tiếp tục chuyển nhượng một năm sau World Cup. Sự nghiệp câu lạc bộ của anh có thể kể thành một câu chuyện: từ Brazil đến Tây Ban Nha, trở lại Brazil rồi sau đó tới Italia. Và anh gần như đã lại tới với vùng Viễn Đông một lần nữa khi Yokohama F. Marinos đã tiếp cận và thậm chí Cafu còn khẳng định một thỏa thuận bao gồm việc trả trước đã được đồng ý. Tuy nhiên sau đó anh đã từ chối chuyển tới Nhật Bản vì nhận được sự quan tâm từ một gã khổng lồ ở rất gần với mình: AC Milan.
 
Champions League – giải đấu đỉnh cao cấp câu lạc bộ - là động lực cuối cùng của anh sau khi đã giành mọi thứ có thể. Scudetto năm 2004 là một phần thưởng nữa, nhưng cơ hội đầu tiên để nâng cao chức vô địch danh giá nhất cấp câu lạc bộ đến vào năm 2005 khi AC Milan vượt qua rất nhiều những đội bóng xuất sắc khác để tiến vào trận chung kết và khẳng định sức mạnh của họ - nhưng chỉ trong 45 phút đầu tiên.
 
Barcelona, Manchester United, Inter Milan và PSV đều đã ngã gục và trong hiệp 1 ấy, Liverpool tưởng như cũng đã chịu chung số phận. Trong giờ nghỉ giữa hiệp tại Istanbul, Milan đã chạm một tay vào cúp. Nhưng họ đã sụp đổ chỉ trong vòng 6 phút và sau đó loạt luân lưu đã tước đi đỉnh vinh quang mà cả đội hướng tới. Steven Gerrard bên phía Liverpool mới là người được nâng cao chức vô địch trong cái đêm điên rồ ấy.
 
Sau đó, Rossoneri chỉ đủ giỏi để thách thức danh hiệu Serie A nhưng lại thiếu đi sự sắc sảo để giành thêm một Scudetto nữa. Tuy nhiên, chỉ 2 năm sau, Milan lại lọt vào trận chung kết Champions League và lại là Liverpool. Cafu có thêm một cơ hội làm lại.
 
Với kinh nghiệm của những Paolo Maldini, Alessandro Costacurta, Filippo Inzaghi và Cafu, họ đã là những người chiến thắng. Inzaghi ghi một bàn thắng đúng với phong cách của một tay săn bàn biết đánh hơi để đưa Milan đến với chức vô địch lần thứ bảy. Còn riêng Cafu, một khoảnh khắc của sự toại nguyện khi anh đã giành được mọi thứ mà anh ước mơ (dù muộn) trong sự nghiệp của mình.
Cafu: Mot bieu tuong, mot quy ong, mot nha vo dich7
Cafu: Một biểu tượng, một quý ông, một nhà vô địch7
Giữa 2 năm đó là một vòng chung kết World Cup, nơi mà anh tiếp tục là đội trưởng và xuất phát ở vị trí hậu vệ phải – một thành tích tuyệt vời với một người đã 36 tuổi. Đội tuyển Pháp và Zidane trở thành đối thủ thêm một lần nữa và Cafu đã phải nhường bước để lần đầu tiên trong sự nghiệp không lọt vào trận chung kết World Cup. Nhưng anh vẫn luôn hiên ngang và có quyền ngẩng cao đầu.
 
Kỷ lục 142 lần ra sân giúp Cafu trở thành người có số lần khoác áo đội tuyển quốc gia Brazil nhiều nhất mọi thời đại. Và anh cũng có đầy đủ mọi lý do để có thể tự hào về sự nghiệp của mình. 2 chức vô địch Serie A, 2 cúp quốc gia Italia và Siêu cúp châu Âu, 1 cúp Thế giới các câu lạc bộ và được ghi danh vào ngôi đền huyền thoại của cả Roma lẫn AC Milan. Và trên tất cả đó là phẩm chất và đạo đức mà anh thể hiện.
 
Bên ngoài sân cỏ, anh là một con người ưu tú. Anh lập ra một tổ chức mang tên mình (Cafu Foundation), một trung tâm thể thao cùng các hoạt động giải trí cho trẻ em và gia đình bị thiệt thòi như một cách để thể hiện tình yêu với quê nhà Jardim Irene. Anh là người mang tính Brazil không lẫn đi đâu được. Một nhà vô địch, một hình mẫu, một biểu tượng và một quý ông. Để tìm một biểu tượng cho tinh thần thể thao và tinh thần của đất nước Brazil, có lẽ chẳng ai thích hợp hơn người đàn ông này.
 
Lược dịch từ bài viết Cafu: The born winner who became the most complete full-back of his time của tác giả Karan Tejwani trên These Football Times.

CG (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

HLV Philippe Troussier: Người sai thời điểm

Được AFC ca ngợi là một trong những HLV xuất sắc nhất trước thềm Asian Cup 2023, chỉ sau hơn 2 tháng đã khép lại triều đại chóng vánh của mình như một trong những HLV tệ nhất lịch sử bóng đá Việt Nam, liệu HLV Philippe Troussier có thực sự thiếu may mắn?

Con số 20 của HLV Troussier và nụ cười của Bùi Hoàng Việt Anh

Số 20 là nỗi ám ảnh của HLV Philippe Troussier trong quãng thời gian ông dẫn dắt ĐTQG Việt Nam, ông tự nghĩ ra con số ấy với ý nói chỉ có 20% NHM ủng hộ mình, nhưng đằng sau 20%, vẫn còn những con số 20 khác mà chính vị chiến lược gia người Pháp không thể kiểm soát.

Philippe Troussier rời ghế HLV trưởng ĐT Việt Nam: Giọt nước tràn ly

Như vậy là chuyện gì đến cũng đã đến, không có bất ngờ nào xảy ra ở Mỹ Đình đêm qua. Đội tuyển Việt Nam lại thua bạc nhược trước những người Indonesia, làn sóng phản đối HLV Philipe Troussier lên đến đỉnh điểm, và lúc nửa đêm, trang chủ của VFF ra thông cáo chấm dứt hợp đồng với vị HLV người Pháp.

X
top-arrow