Bobo Vieri: Kẻ du mục không may mắn

Tác giả Ole - Thứ Tư 13/07/2022 09:21(GMT+7)

Xét trên mọi khía cạnh, Christian Vieri hoàn toàn xứng đáng được xem như một trong những chân sút xuất sắc nhất ở thời đại của mình. Nhưng rồi vận đen dai dẳng đã khiến cựu danh thủ người Ý phần nào trở nên mờ nhạt so với những tên tuổi đương thời.


 

Có khá nhiều ngôi sao thuộc thế hệ cũ luôn gợi đến nhiều sự nuối tiếc cho người hâm mộ khi đã chẳng thể phát huy trọn vẹn được những tiềm năng thực sự của bản thân, tiêu biểu như Alvaro Recoba, Adriano hay Youri Djorkaeff chẳng hạn. Tuy nhiên, vẫn còn đó một cái tên khác, một cầu thủ sở hữu phong cách chơi bóng có phần thiên về sức mạnh khiến người ta dường như không để ý tới anh quá nhiều, và cũng hiếm khi nào xuất hiện trong những cuộc trò chuyện mang nhiều màu sắc hoài niệm như vậy. Đó chính là “Bò mộng” Bobo Vieri.

Thực tế cho thấy, Vieri không chỉ vĩ đại qua lời kể hay trí nhớ của những người hâm mộ từ quá khứ, mà anh còn bước tới đỉnh cao thông qua những con số thống kê. Trong thời kỳ đạt phong độ cao nhất, Vieri đích thực là một “cỗ máy ghi bàn” theo đúng nghĩa. Tiền đạo người Italia cao lớn, nhanh nhẹn, không hề thiếu đi sự khéo léo và sở hữu sức mạnh… vô song. Mùa giải 1997/98, mặc dù mới chỉ chuyển đến chơi tại La Liga nhưng Vieri đã ghi tới 24 bàn thắng sau 24 lần ra sân cho Atletico Madrid, một hiệu suất quá khủng khiếp, hơn hẳn những chân sút lừng danh sau này khoác áo Los Rojiblancos như Fernando Torres, Sergio Aguero hay Antoine Griezmann. 

Ở độ tuổi 23, Vieri từng sánh vai cùng Alen Boksic để mang về Scudetto cho Juventus và giúp đội bóng thành Turin lọt vào đến trận chung kết Champions League mùa 1996/97. Với Lazio, là mùa giải 1998/99 đầy hoài niệm khi CLB thủ đô Roma xếp thứ hai chung cuộc tại Serie A đồng thời giành danh hiệu vô địch Cúp C2 sau chiến thắng 2-1 trước Mallorca ở trận chung kết và bản thân Vieri cũng là người mở tỷ số trong trận đấu này. Tuy nhiên, phải tới khi cập bến Inter Milan vào mùa Hè năm 1999, chân sút người Bologna mới thực sự tìm được bến đỗ cho cuộc đời mình.  

Christian Vieri khi còn chơi bóng bên cạnh Rô béo ở Inter Milan

Tại Giuseppe Meazza, bất chấp những ca chấn thương khiến Vieri không thể ra sân một cách đều đặn thì ngôi sao sinh năm 1973 vẫn gần như tỏa sáng trong mọi trận đấu mà anh góp mặt. Mùa 2001/02, Vieri ghi 22 bàn sau 25 trận nhưng thất bại 2-4 trước Lazio ở vòng đấu cuối cùng đã khiến Inter phải ngậm ngùi đánh mất chức vô địch Serie A khi để cả Juventus lẫn Roma vượt lên trên bảng xếp hạng chung cuộc. Bước sang mùa giải tiếp theo, cựu tiền đạo Torino vẫn liên tục chấn thương nhưng phong độ ghi bàn thì chẳng có gì phải bàn cãi. Sau 23 lần ra sân, Bobo đã có tới 24 pha lập công, đạt hiệu suất hơn 1 bàn/trận và đương nhiên giành luôn danh hiệu Vua phá lưới Serie A. Đây cũng là mùa giải mà thầy trò HLV Hector Cuper thi đấu cực kỳ ấn tượng trên đấu trường châu lục khi Inter vượt qua Valencia tại tứ kết Champions League. Trong cả hai lượt trận, Vieri đều ghi bàn nhưng rồi một lần nữa, chấn thương lại khiến “Bò mộng” phải vắng mặt ở hai cuộc chạm trán AC Milan tại vòng bán kết. Tính ra, trong cả 4 trận derby della Madonnina (derby Milan) ở mùa 2002/03, Vieri đều phải vắng mặt, một sự đen đủi đến trớ trêu trong một mùa giải mà anh gần như đạt tới sự sung mãn tột cùng của sự nghiệp.

Khoảng thời gian cuối cùng khoác áo Nerrazzurri, ngôi sao người Ý từng mâu thuẫn với ban lãnh đạo CLB, trong đó có cả chủ tịch Massimo Moratti. “Mối liên kết giữa chúng tôi vô cùng đặc biệt. Tôi thảo luận mọi vấn đề cùng Moratti. Ông ấy khiến tôi cảm thấy mình như một phần trong gia đình. Có nhiều thời điểm, tôi muốn cống hiến hết mình cho Inter. Chính bởi vậy, bạn có thể hiểu được tôi thất vọng tới nhường nào khi biết mình bị theo dõi và cài máy nghe lén. Quỷ tha ma bắt, đó là những việc chỉ có mafia mới làm. Sau đó thì sao nhỉ? Adriano xuất hiện và tôi biết mình nên làm gì. Tôi có thể gia hạn hợp đồng nhưng tốt nhất là thẳng thắn với nhau thì hơn. Đã 6 năm kể từ ngày tôi tới nơi này và tôi cảm thấy chẳng vấn đề gì nếu mình ra đi”.

Trên đấu trường quốc tế, Vieri thậm chí còn xuất sắc hơn nữa. Cho đến thời điểm hiện tại, anh cùng với Paolo Rossi và Roberto Baggio chính là những chân sút ghi được nhiều bàn thắng nhất cho Azzurri tại các kỳ World Cup. Mặc dù vậy, Rossi thì đã có riêng cho mình một chiếc Cúp Vàng thế giới năm 1982 trong khi Baggio khiến người đời nhớ đến với chiến công đưa đội bóng lọt vào trận chung kết năm 1994, nhưng Bobo Vieri thì hoàn toàn khác? Thay vì trở thành trung tâm của sự chú ý, số phận đã khiến anh thường xuyên tỏa sáng ở những giải đấu mà ĐT Italia phải nhận thất bại cay đắng.

 

World Cup 1998, Vieri ghi 5 bàn trước khi Azzurri để thua Pháp trong loạt penalty đen đủi tại tứ kết. Chỉ 4 năm sau, tiền đạo thuộc biên chế Inter Milan vẫn là lựa chọn số một trên hàng công và tiếp tục thể hiện phong độ tuyệt vời bằng 4 bàn thắng tại VCK World Cup 2002. Thế nhưng, những bê bối trong trận gặp Hàn Quốc tại vòng 1/16 đã vội lấy mất tấm vé đi tiếp của người Italia, một tập thể được đánh giá mạnh nhất trong lịch sử.  

Về phần Vieri, sau những ca chấn thương không hồi kết cùng vô số lần gục ngã trước các thời khắc quan trọng, chân sút sinh năm 1973 này đã không còn giữ được phong độ đỉnh cao. Anh tiếp tục cuộc đời du mục qua nhiều CLB như Milan, Monaco, Atalanta, Fiorentina… trước khi kết thúc sự nghiệp đầy thăng trầm của mình vào năm 2009. Cho tới khi nhìn lại những gì đã diễn ra trong cuộc đời mình, Vieri có thể thấy mọi chuyện đều giống như những thước phim quay chậm. Anh thất bại ở trận chung kết Champions League đầu tiên và duy nhất trong đời, không thể tham dự VCK EURO 2000 vì chấn thương (giải đấu mà Italia lọt vào chung kết), bỏ lỡ hai trận bán kết Champions League quan trọng năm 2003 cũng bởi lý do tương tự, tuột mất chức vô địch Serie A 2001/02 ở đúng vòng đấu cuối cùng… Nhưng đổi lại thì sao, Vieri cũng giành được danh hiệu Vua phá lưới ở cả Tây Ban Nha và Ý, là chân sút ghi nhiều bàn thắng nhất cho Azzurri tại các kỳ World Cup, là cầu thủ mang đến vô vàn cảm xúc cho những người hâm mộ ở bất kỳ đội bóng nào anh từng đi qua. 

Tất cả những điều ấy, lại càng khiến cho cái tên “Bobo Vieri” thêm phần trở nên đặc biệt hơn. Bất chấp việc từng phải chơi bóng bên cạnh những tài năng hàng đầu (Alen Boksic, Del Piero, Ronaldo, Marcelo Salas, Alvaro Recoba, Adriano…) nhưng tiền đạo người Italia vẫn làm được những điều không tưởng và hoàn toàn xứng đáng có được một vị trí trong số các chân sút xuất chúng nhất lịch sử bóng đá đương thời. Dẫu vậy thì số phận có phần không may mắn của một kẻ du mục đã vô tình khiến cho Chrisitan Vieri luôn phải tồn tại giữa lằn ranh của sự vĩ đại và việc chẳng bao giờ được thừa nhận một cách đúng mực. 

-Ole-  

    

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.