Chủ Nhật tuần trước, cả Bundesliga nhen nhóm hy vọng về một cuộc lật đổ. Bayer Leverkusen sau chuỗi 5 trận thắng liên tiếp trên mọi mặt trận và mới chỉ thua duy nhất một trận kể từ đầu mùa giải, tiếp đón Bayern Munich trên sân nhà với khí thế hừng hực.
179 giây sau, hy vọng của họ như cái bánh đa nhúng nước. Quả treo bóng có ý đồ của Joshua Kimmich tìm đến Dayot Upamecano, người sau đó đưa bóng vào trong để Robert Lewandowski có một cú đánh gót xứng đáng đưa vào sách giáo khoa về kỹ năng dứt điểm.
Một Leverkusen mỏng manh về cơ bắp ở hàng tiền vệ (Robert Andrich, Charles Aranguiz, Exequiel Palacios và Julian Baumgartlinger đều không có mặt) buộc phải dâng lên để tìm kiếm bàn gỡ, dẫn đến việc để lại khoảng trống lớn giữa các tuyến. Hàng công của đội bóng xứ Bavaria như con hổ trước miếng mồi ngon, chỉ chờ có vậy. Bốn bàn trong bảy phút (Lewandowski 30’, Thomas Müller 34’, Serge Gnabry 35’, 37’) một lần nữa giết chết mọi hy vọng về một trận so tài sòng phẳng, trước khi tiếng còi kết thúc hiệp 1 vang lên.
Ảnh: Getty Images
Tất cả những gì đội chủ nhà có thể làm là đưa trung vệ Edmond Tapsoba vào sân để chuyển sang sơ đồ 5-2-3 thiên về phòng ngự hơn, và hy vọng các nhà vô địch Bundesliga mùa trước sẽ “nương chân” để tiết kiệm năng lượng cho chuyến làm khách trên sân của Benfica ở Champions League vào giữa tuần. May mắn cho Leverkusen khi Bayern “thấu hiểu” điều này; Julian Nagelsmann đưa những Alphonso Davies, Leon Goretzka, Lewandowski và Müller ra nghỉ khi hiệp 2 mới trôi qua được 20 phút. Patrik Schick sau đó cũng ghi được bàn danh dự, khi Bayern quyết định chơi chậm lại.
Sự ngạc nhiên có lẽ chỉ đến từ những người ít theo dõi Bundesliga. Bởi đây là điều luôn xảy ra như cơm bữa.
Vẫn biết Leverkusen luôn thiếu ổn định trong các trận đấu lớn. Vẫn biết người trong cuộc sẽ tự trách mình, như những gì Jonathan Tah (“chúng tôi không đủ tỉnh táo và sự ăn ý”) và Lukas Hradecky (“mọi người cần tự hỏi bản thân đã tiếp cận trận đấu này như thế nào”) đã thừa nhận. Tuy nhiên, những tràng pháo tay sau trận đấu của các khán giả trên sân BayArena cho thấy, đây không phải là thất bại theo kiểu “Neverkusen” mà họ từng trải qua.
Bởi dù các cầu thủ đã rất cố gắng, họ vừa đụng độ đội bóng xuất sắc bậc nhất châu Âu ở thời điểm hiện tại. Không phải Die Werkself không có những cá nhân kiệt xuất; bàn danh dự của họ xuất phát từ pha chọc khe của Florian Wirtz, cầu thủ được coi là sự thay thế xứng đáng cho Kai Havertz, đến chân của Patrik Schick, người ghi 5 bàn thắng tại Euro 2021 vừa rồi.
Nhưng họ cũng như các đồng đội còn lại trong hiệp 1, khi trở thành những ngọn cỏ mỏng manh trước cơn sóng thần mang tên Bayern Munich. Đội bóng xứ Bavaria pressing đồng bộ, không ngừng nghỉ để săn lùng những cầu thủ cầm bóng bên phía đối phương, cũng như tận dụng từng cơ hội nhỏ nhất. Như những gì HLV Gerardo Seoane thừa nhận: “Có một sự khác biệt về chất lượng giữa họ và chúng tôi”.
Có một câu hỏi đặt ra, là liệu Bayern có thể chơi như thế này – với năng lượng tích cực thế này mỗi tuần hay không? Bởi về logic, chấn thương và sự mệt mỏi sẽ khiến họ phải chùn chân. Cũng với đội hình này, họ đã bị Eintracht Frankfurt đánh bại ngay trên sân nhà trước khi loạt trận quốc tế diễn ra.
Có lẽ là không. Như giám đốc thể thao của Leverkusen, Rudi Völler than thở: “Họ hiếm khi thua hai trận liên tiếp”. Bayern hay được biết đến với cụm từ “Bayern-Dusel”, ám chỉ việc họ thường thắng các trận đấu vào phút chót, khi những vấn đề chủ quan lẫn khách quan không thể giúp họ áp đảo đối phương ngay từ đầu. Nhưng khi cần, họ có thể biến thành “Bayern-Grusel” – một Bayern có phần rùng rợn, một Bayern biến những cơn ác mộng tồi tệ nhất của đối thủ trở thành thực tế đáng sợ, một Bayern đủ để biến trải nghiệm trên sân BayArena của Leverkusen giống như các cầu thủ Brazil trước ĐT Đức tại World Cup 2014.
Ảnh: Getty Images
Điều đáng sợ đối với phần còn lại của châu Âu, đó là Bayern của thời điểm hiện tại mới chỉ thành công bước đầu dưới bàn tay nhào nặn của Nagelsmann. HLV mới của Bayern quyết tâm đẩy đội hình lên cao hơn nữa, và dù điều đó đồng nghĩa với việc để lộ khoảng trống lớn ở phía sau, tốc độ của hai trung vệ Lucas Hernandez và Upamecano giúp họ bẽ gãy các đợt phản công dễ dàng hơn.
Ở cánh trái, Leroy Sane hồi sinh khi được bố trí đứng ở hành lang trong và có sự kết hợp tuyệt vời với Davies. Thomas Müller chơi ở ngay trung lộ, nhưng không phải lúc nào cũng vậy, bởi Bayern tỏ ra rất linh hoạt về mặt chiến thuật, khi họ liên tục chuyển từ sơ đồ 3-4-3 sang 4-2-3-1 hoặc 4-4-1-1.
Trong buổi tập trước trận đấu hai ngày, Nagelsmann bố trí quân số đông đảo ở trung lộ, với Müller và Sane có nhiệm vụ chiếm khoảng trống giữa các tuyến. Hóa ra đó lại là sự chuẩn bị hoàn hảo để hạ gục một Leverkusen đang vào phom. “Nghe có vẻ lạ lẫm, nhưng chúng tôi có thể ghi nhiều bàn hơn trong hiệp 1,” HLV năm nay mới 34 tuổi mỉm cười hài lòng. Không khó hiểu cho sự hài lòng đó, bởi ngay cả khi bỏ qua chiến thắng hủy diệt 12-0 trước đội hạng 5 Bremer SV vào tháng 8, Bayern vẫn ghi tới 40 bàn sau 11 trận mùa này.
Nếu bạn muốn tìm đến khái niệm của sự cạnh tranh, hãy tìm nơi khác ngoài nước Đức. Bởi giống như Barcelona của Pep Guardiola cách đây một thập kỷ, sức mạnh của Bayern Munich là tuyệt đối chứ không chỉ ở mức tương đối nữa. Chúng ta đã thấy sức mạnh hủy diệt này nhiều năm qua. Nó rực rỡ, đẹp đẽ, kinh hoàng và đôi lúc là sự thất vọng đối với các đội bóng khác…
… bởi không có dấu hiệu gì cho thấy Bayern sẽ từ bỏ khả năng bá chủ của mình tại giải đấu này.
Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.
Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.
Những lời tâm sự được chính cựu danh thủ Adriano viết trên website The Players’ Tribune, về nhịp sống tại khu ổ chuột nơi anh sinh thành, về quyết định rời bỏ thế giới bóng đá đỉnh cao hào nhoáng để tìm lại về nơi đây.