Totti là một nhân vật xuất chúng của thế giới bóng đá, người được coi là ánh sáng dẫn lối bóng đá Italy nhưng phòng danh hiệu của anh vẫn còn quá nhiều chỗ trống.
Suốt 8 mùa giải thi đấu chuyên nghiệp đầu tiên của Totti, Scudetto chỉ thuộc về 2 đội Milan và Juventus. Trong khi đó với Coppa Italia, Totti còn phải chờ lâu hơn nữa. Totti là một nhân vật xuất chúng của thế giới bóng đá, người được coi là ánh sáng dẫn lối bóng đá Italy nhưng phòng danh hiệu của anh vẫn còn quá nhiều chỗ trống.
Bước vào thế kỷ 21, dù rất khó để lật ngược thế thống trị nhưng thiên niên kỷ mới cũng mang lại những niềm hy vọng cho Totti. Chủ tịch Roma - Franco Sensi - cho thấy ông không phải một người biết giữ kiên nhẫn và sau đó, Totti đã được chứng kiến rất nhiều HLV đến rồi đi khỏi Roma. Nếu Boškov là người giúp Totti có trận đấu đầu tiên thì dưới thời Carlo Mazzone, anh bắt đầu được thi đấu thường xuyên hơn. Sau đó, Totti buộc phải làm quen và thích nghi với những quy tắc của Carlos Bianchi, dù khó nhưng rồi chúng giúp anh phát triển vượt bậc và sau đó là thừa hưởng chiếc băng đội trưởng dưới thời Zdeněk Zeman. Thế nhưng dưới triều đại Fabio Capello, Totti với tư cách nhạc trưởng dàn nhạc i Giallorossi đã chỉ huy để chơi những bản giao hưởng hấp dẫn nhất.
Mùa giải đầu tiên của Capello đã diễn ra không đúng như ý muốn nhưng bước sang năm thứ 2, mọi thứ đã hoàn toàn khác. Với nền tảng của mùa bóng đầu, Capello đã có những điều chỉnh về đấu pháp và xây dựng nên một tập thể giành Scudetto dựa trên kỹ thuật điêu luyện và một người đội trưởng biết khơi gậy tinh thần mãnh liệt của các võ sĩ giác đấu. Bộ ba Totti, Batistuta và Montella như những ca sĩ chính trong ban nhạc, giọng ca của họ phát ra mạnh mẽ và dữ dội, làm rung chuyển thủ đô Italy suốt cả thập kỷ khi Roma bước lên đỉnh cao của Serie A.
Sự kết hợp hoàn hảo ấy dựa trên sự ăn ý và những pha phối hợp, di chuyển thông minh, tất cả được thực hiện với tốc độ rất cao. Đơn giản là không ai có thể ngăn cản họ. Khi mùa giải 2000/2001 bước vào vòng đấu cuối cùng và Roma có trận đấu mang tính quyết định với Parma trên sân nhà, Totti đã cầu nguyện. Và chúng đã được đáp lại, i Giallorossi lần thứ 3 trong lịch sử trở thành nhà vô địch Italy. Với những đóng góp to lớn của mình, Totti được bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất năm của Serie A cùng nhiều giải thưởng cá nhân khác. Cuối cùng thì nhà vua cũng đã có vương miện.
Nếu xét trên những thành tựu hữu hình thì đỉnh cao sự nghiệp trong màu áo Roma của Totti chính là cái ngày không thể nào quên ấy. Dù sau đó anh có trải qua thêm 16 mùa giải nữa trong màu áo đỏ với hơn 500 trận, giành thêm 2 Coppa Italia và 2 Siêu cúp quốc gia nữa thì cũng không gì có thể sánh nổi cái ngày 17/6/2001 ấy. Tất cả đều phải thừa nhận năng lực của thủ quân Roma.
4. Với đội tuyển quốc gia, Totti cũng thể hiện một tầm ảnh hưởng không phải bàn cãi. Trong màu áo thiên thanh của La Nazionale, những gì tinh túy ở Roma cũng được anh mang tới.
Vào đầu thiên niên kỷ mới, Totti bắt đầu khẳng định mình ở những giải đấu quốc tế, anh gần như không gặp khó khăn gì khi thay đổi từ cấp CLB lên đội tuyển. Sau một mùa giải thành công với phong độ rất cao cùng Roma, Totti biến Euro 2000 trở thành sân khấu để anh chiêu đãi người hâm mộ những màn trình diễn xuất sắc nhất. Anh mở tài khoản bằng bàn thắng vào lưới đội đồng chủ nhà Bỉ, mở tỷ số trong cuộc chạm trán với Romania bằng cú dứt điểm gọn gàng, hạ gục Edwin van der Sar trong loạt sút luân lưu với Hà Lan ở bán kết bằng cú Panenka hết sức bình tĩnh và kiến tạo cho Marco Delvecchio ghi bàn mở tỷ số trong trận chung kết với đội tuyển Pháp. Từ đây, người hâm mộ bóng đá Italy bắt đầu nhận ra rằng: Totti đang mê hoặc tất cả.
Thế nhưng 2 giải đấu sau đó là một sự thất bại toàn tập của Totti. World Cup 2002, với chiếc áo số 10 trên lưng, người hâm mộ rất hy vọng anh có thể vươn lên một tầm cao mới và truyền cảm hứng cho đội tuyển.
Tuy nhiên, Italy đã sụp đổ dưới chân đồng chủ nhà Hàn Quốc còn Totti thì bị đuổi khỏi sân vì bị cho là ăn vạ.
Euro 2004, Totti quyết tâm làm lại với giấc mơ nâng cao cúp vô địch ở Bồ Đào Nha. Dù vậy, mọi thứ cũng nhanh chóng vỡ vụn. Trong cuộc đối đầu ở lượt đấu đầu tiên, Christian Poulsen của Đan Mạch có hành động khiêu khích đội trưởng Roma. Và trong một khoảnh khắc không làm chủ được bản năng, Totti đã nhổ nước bọt vào đối thủ. Với hành động này, anh bị treo giò 3 trận và sau đó nó cũng chấm dứt luôn cơ hội tiếp tục ra sân ở giải đấu bởi Italy đã dừng bước ngay từ vòng bảng.
Lần đầu tiên ở trong sự nghiệp lừng lẫy của mình, người hùng của thành Roma trở thành một con người bí ẩn. Anh đang gặp những khó khăn trong màu áo đội tuyển quốc gia. Những người không liên quan tới đội bóng thủ đô bắt đầu quay trở lại thói quen trước đây, họ xem Totti là kẻ thù chứ không phải bạn và buông những lời chỉ trích thậm tệ. Và World Cup 2006 có thể coi là cơ hội cuối cùng. Với Totti, chấn thương gãy xương mác và rách dây chằng mắt cá chân chỉ 113 ngày trước khi giải đấu khởi tranh không thành vấn đề. Anh đã mang theo cả các miếng kim loại và ốc vít cố định mắt cá lên chuyến bay cùng toàn đội tới Đức đầu tháng 6/2006.
Sau những sự bất cẩn (ở World Cup 2002) và xấu xí (ở Euro 2004), có lẽ số 10 của Roma đã suy ngẫm về niềm tin mà đất nước dành cho mình sẽ còn kéo dài bao lâu nữa. Do đó, có thể hiểu một cách đơn giản là Totti không thể nào bỏ lỡ kỳ World Cup ấy được. Bởi vậy anh đã nỗ lực để vượt qua nghịch cảnh, quên đi đau đớn của cơ thể để kịp thời góp mặt trong cuộc đối đầu với Ghana.
“Sự chuộc lỗi của cậu ấy”, đó là cách HLV Luciano Spalleti miêu tả nỗ lực của Totti ở World Cup 2006. Thực tế, ở giải đấu vĩ đại của người Italy năm ấy, Totti không phải nhân vật chính và cũng không thể đạt phong độ cao nhất. Tuy nhiên, anh đóng vai trò quan trọng trong mọi trận đấu của Azzurri trên hành trình chinh phục ngôi vương: ghi bàn, kiến tạo và còn những thứ khác không thể diễn tả bằng con số thống kê. Sau cú đá luân lưu quyết định của Fabio Grosso vào lưới Fabien Barthez, Totti đã trở thành nhà vô địch thế giới. Thế nhưng, những đóng góp của đội trưởng Roma cho Italy thì đã từ rất lâu trước đó. Tấm huy chương World Cup là thứ mà anh đã xứng đáng được nhận từ lâu.
Và vinh quang ở nước Đức năm đó cũng là một trận chung kết cuối cùng trong sự nghiệp của Totti. 11 năm sau cái đêm không thể nào quên ở Berlin, Totti mới lại một lần nữa trở thành nhân vật chính của một sân khấu rực rỡ và cảm xúc. Chính niềm tự hào, khát khao mãnh liệt và sự quyết tâm vẹn nguyên đã khiến Totti tiếp tục cống hiến cho Roma đến tận ngày cuối cùng - một ngày của tháng 5/2017.
Nhưng với những người biết Totti, điều đó không hề gây bất ngờ chút nào. Tại sao ư? Bởi “Roma với tôi là cả thế giới. CLB này, thành phố này là cuộc sống của tôi. Sempre (Mãi mãi)”.
Dịch từ bài viết “Francesco Totti: the gladiator who became a god” của tác giả Will Sharp trong ấn phẩm Roma của These Football Times
CG (TTVN)