Ba năm ở Empoli đã giúp Sarri tạo nên cuộc cách mạng như thế nào? (P2)

Tác giả KDNX - Thứ Ba 25/06/2019 16:30(GMT+7)

3 mùa giải cùng Empoli đã giúp Sarri tạo nên một lối chơi hoàn hảo, cùng với đó là một vị HLV tận tâm và có được danh tiếng trong làng bóng đá. Một HLV với một phong cách được đặt tên theo tên của mình: Sarrismo hay Sarriball trong tiếng Anh


Empoli có được một khởi đầu suôn sẻ ở đầu mùa. Họ mở đầu chiến dịch với chiến thắng 3-1 trước Latina, sau đó là chiến thắng 2-1 trước Palermo. Sarri có được một khởi đầu như mơ, một sự khác biệt rất lớn so với mùa trước, Empoli thậm chí không để thua một trận nào trong 6 trận mở màn.
 
Sự can trường của Gli Azzurri ngay từ đầu mùa đã khiến cho họ trở thành một đội bóng khó bị bắt nạt. Họ phá vỡ đội hình đối phương bằng những pha luân chuyển cực kỳ nhanh và luôn chiếm thế áp đảo. Đội bóng của Sarri có thể ghi bàn mọi lúc mọi nơi và giữ vững vị trí đầu xuyên suốt mùa giải. Kể cả ở những giai đoạn quan trọng nhất, Sarri vẫn yêu cầu các học trò giữ vững lối chơi đẹp mắt, nhanh gọn của họ.  Chiến thắng xấu xí chưa bao giờ có trong từ điển của cựu HLV Sorrento, và Sarri đã có được thành công nhờ tuân theo tôn chỉ ấy.
 
Sarri chưa bao giờ từ bỏ triết lý của mình. Bóng đá tấn công không xuất hiện trên sân rõ ràng là điều Sarri không hề muốn. Chủ tịch của CLB là Fabrizio Corsi đã từng nói về quyết tâm của Sarri trong việc đưa đội bóng đi theo lối chơi tấn công này, thậm chí biến nó trở thành một phần của CLB như sau: "Trong mọi buổi tập, anh ấy truyền dạy những kiến thức về bóng đá, những tư duy bóng đá cho mọi cầu thủ," Corsi nói. "Anh ấy bảo vệ lựa chọn chơi bóng đá tấn công dù đối thủ là ai."
 
Empoli giờ đây đã không còn phải đá play-off khi họ đứng ở vị trí thứ 2 ở Serie B, vị trí giúp họ trở lại Serie A. Điều đặc biệt của mùa giải 2012-13 của Empoli không chỉ nằm ở việc thăng hạng, mà còn nằm ở cách họ thăng hạng: họ thăng hạng bằng một lối chơi đẹp mắt, một lối chơi đã từ lâu Serie B không được chứng kiến. Đó là một trong những thành công lớn nhất trong sự nghiệp cầm quân của Sarri. Ông không có được chiếc cup Serie B, nhưng khát vọng của đội bóng vùng Tuscany đã thực sự thu hút tâm trí của các khán giả trung lập. Cơ hội được đối đầu các HLV lớn của Sarri hoàn toàn xứng đáng.
 
Empoli dần đi lên sau khi đem Sarri về, nhưng Sarri không chỉ dừng lại ở đó. Ông thêm vào trong đội hình Matias Vecino, cầu thủ được Fiorentina cho mượn, cùng với đó là Verdi và Rugani, những cầu thủ trở về từ quãng thời gian cho mượn. Maccarone chính thức chuyển đến Empoli, trong khi đó, Parma chính thức nhượng lại 50% quyền sở hữu Rui cho Empoli. Tiền vệ tài năng Piotr Zielinski cũng chuyển đến sân Stadio Carlo Castellani, nhưng không để lại nhiều ấn tượng.
 

Gã du mục Tiberio Guarente cũng chuyển đến từ  Sevilla và được trông đợi sẽ là một phần không thể thiếu trong chiến dịch 2014-2015 của Empoli, nhưng chấn thương đầu gối ở tháng 10 đã khiến anh phải ngồi ngoài trong suốt mùa giải. Vài bản hợp đồng thành công hơn các bản hợp đồng khác. Nhưng Sarri rõ ràng đã chứng minh tài thao lược cũng như con mắt nhìn người của mình dù chỉ có được một ngân quỹ hạn hẹp.
 
Sarri không hề xem nhẹ việc được thăng hạng. Ông không coi việc được thăng hạng là một điều gì đó mang tính may mắn khi đã có được một sự nghiệp có thể nói là thành công. Rõ ràng, Sarri muốn dùng mùa giải này để tạo bước đệm cho việc chinh phục những thử thách cao hơn. Để làm được điều đó, ông quyết định cải tiến lối chơi của mình thông qua việc sử dụng máy bay điều khiển từ xa nhằm điều phối và phân tích các bài tập sau khi Empoli trở lại Serie A.
 
Trụ hạng là một điều khá khó khăn cho các CLB mới lên hạng, nhất là trụ hạng bằng một lối đá đẹp mắt nhưng vẫn hài hòa với nhịp độ của đối thủ. Sarri đã tìm ra được phương thức chiến thắng, và với tính cách bảo thủ của mình, đừng mơ đến việc ông sẽ thay đổi. Ông vẫn giữ vững triết lý của mình, vẫn sử dụng đội hình 4-3-1-2 và chơi một lối chơi đầy cuốn hút, Empoli trở thành đội bóng đáng xem nhất ở Serie A mùa giải đó.
 
Tuy vậy, mọi dự định nhanh chóng sụp đổ trước mắt Sarri và các cầu thủ sau khi họ thua 5 trận liên tiếp ở những ngày mở màn. Sarri dù vậy vẫn có được chiến thắng đầu tiên trước Palermo trên sân nhà sau khi họ nã vào lưới Palermo 3 bàn từ chân của Tonelli, Maccarone và Pucciarelli. Nhưng Empoli lại không thể vực dậy tinh thần sau trận thắng này. Đánh bại đội bóng áo hồng chỉ nhằm xoa dịu bớt áp lực mà thôi. Họ cũng nhận một kỷ lục buồn không kém, đó là để thủng lưới 18 bàn trong khoảng thời gian đó. Một sự kết hợp của sự thiếu kinh nghiệm ở hàng thủ, những sự lựa chọn sai lầm và sự lỏng lẻo ở hàng thủ khiến đội bóng chật vật, dù họ vẫn giữ vững lối đá đẹp trong các trận đấu.
 
Cuối tháng 11, Empoli tiếp đón ĐKVĐ Serie A Juventus trên sân nhà Carlo Castellani. Họ rõ ràng là đội chiếu dưới trong trận đấu này. Nhưng Empoli vẫn giữ vững thế trận, thậm chí thu hẹp mọi cơ hội của đội bóng sọc đen-trắng. Tuy vậy, pha đá phạt của Andrea Pirlo và cú sút của Alvaro Morata đã khiến họ thua cuộc một cách đáng tiếc, nhưng những gì mà đội bóng vùng Tuscan thể hiện đã cho thấy tinh thần của họ: không bao giờ đầu hàng.
 
Trận thua đáng tiếc trước đoàn quân của Allegri thực sự là một giọt nước tràn ly. Sarri tiếp tục giữ vững lối chơi, và nhờ thế, ông có được trận thắng 2-1 đầy bất ngờ trước Lazio. Barba mở tỷ số cho đội chủ nhà bằng một pha đánh đầu, và chỉ 3 phút sau, Empoli khiến Lazio bất ngờ. Trong một khoảnh khắc thiên tài, Maccarone ghi bàn sau pha đá phạt của Zielinski. 2 bàn thắng đó cùng với sự yếu kém của hàng công Lazio khiến cho pha đánh đầu thành bàn của Filip Dordevic trở nên vô ích.
 
Chiến thắng của Empoli chứa đựng nhiều sự bất ngờ, nhưng cách Empoli giành được chiến thắng thì lại không. Sarri luôn linh hoạt trong các tình huống cố định, Maccarone là người hưởng lợi lớn nhất từ nhãn quan chiến thuật của Zielinski. Bàn thắng của Empoli có dấu giày của cả hai, nhưng nó cũng chứng minh những gì Sari thử nghiệm là hoàn toàn hợp lý. Trong quãng thời gian ở Sansovino, ông được gọi là Mister 33 cũng bởi vì quá tập trung vào các tình huống cố định tới mức ông thử nghiệm tới 33 tình huống cố định khác nhau ở mọi vị trí trên sân.
 
Sarri cũng muốn các học trò tập trung vào các tình huống bóng. Số lượng bàn thắng của các trung vệ Empoli cũng bào chữa cho sự bảo thủ của Sarri. Barba, Tonelli và Rugani ghi được tổng cộng 11 bàn trên mọi đấu trường. Điều đó, theo Maccarone, xuất phát từ việc các cầu thủ nghe theo HLV "một cách mù quáng".
 
Lối chơi đẹp của Empoli cùng với những mối đe dọa từ những pha bóng cố định là một thành quả rất lớn từ quá trình tập luyện trên sân. Nhà báo Gabriele Marcotti từng nói về điều này. "Nhiều bài tập của anh ấy được lặp đi lặp lại nhằm giúp các cầu thủ có được sự nhịp nhàng cũng như có được sự chuẩn xác trong từng pha bóng, cũng như giúp họ không trở nên nhàm chán. Sự lặp đi lặp lại này cũng giúp các cầu thủ chuyền bóng một cách tự tin vào các khu vực nguy hiểm khi biết chắc rằng các đồng đội đã đứng sẵn ở đây.
 
Sự trung thành với triết lý của Sarri cũng được thể hiện qua việc ông đặt niềm tin vào các cầu thủ trẻ. Nhờ thế, đã tạo ra được kết nối giữa hàng hậu vệ và hàng tiền vệ, qua đó tạo ra được sự nhịp nhàng cần thiết. Dù vẫn có những vấn đề nhất định, bộ tứ vệ Hysaj, Tonelli, Rugani và Rui vẫn được trọng dụng, một phần vì họ là những cầu thủ tốt nhất về mặt chiến thuật trong đội hình của Sarri nhờ khả năng đi bóng đầy ấn tượng của mình. Thủ môn trẻ Luigi Sepe chuyển đến từ Napoli cũng nhanh chóng thay thế Bassi trong khung gỗ.
 
Rugani thể hiện được phong độ chói sáng trong màu áo Empoli ở mùa giải đầu tiên họ trở lại Serie A. Nhờ thế, anh đã thuyết phục Juventus mua lại quyền sở hữu anh với mức phí 3,5 triệu Euro trong tháng 2/2015, giúp anh hoàn thành mùa giải dưới trướng Sarri. Trung vệ này chơi đủ số trận xuyên suốt mùa giải và không gặp phải một thẻ phạt nào, qua đó giúp anh có được suất lên chơi cho ĐTQG. Tương tự với trường hợp của Rugani là Valdifiori, người cũng được gọi lên ĐTQG nhờ màn trình diễn của mình trong màu áo Empoli
 
Valdifiori thực sự là một máy đánh nhịp hoàn hảo trong đội hình Empoli khi chơi ở vị trí lùi. Cùng với đó là sự hỗ trợ của Croce và Vecino ở hai bên cánh. Anh sẽ kiến tạo cho các đồng đội ở tuyến tiền vệ, đồng thời tìm kiếm vị trí thích hợp để phất bóng lên cho hàng tiền đạo. Bộ ba này làm việc rất hiệu quả cùng nhau, và càng về sau, họ càng trở nên ăn ý.
 
Nhãn quan chiến thuật của Valdifiori đã được chứng minh khi đối thủ dâng cao. Nhờ những đường chuyền của mình, anh có thể đưa Tavano và Maccarone vào vị trí thuận lợi. Điều này phù hợp với yêu cầu chiến thuật của Sarri: cầm bóng bằng mọi giá nhưng cũng phải có được những đường chuyền táo bạo nhưng cũng đầy tính toán.
 
Empoli không hề gặp khó ở khâu kiến tạo, nhưng họ lại gặp khó ở sự ổn định. Sau trận thắng 2-1 là 6 trận liên tiếp không thua, nhưng họ chỉ thắng được 1 trận trong thời kỳ này, đó là trận thắng Parma, sau đó là một chuỗi 5 trận hòa. Một thành tích tuy không tốt nhưng vẫn cực kỳ ấn tượng với những đội bóng mới lên hạng.
Thời kỳ 5 trận hòa này cũng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người dân quê nhà của Sarri, Napoli.

Trong trận gặp chính Napoli trên sân San Paolo. Dù có được 2 bàn thắng do công của Verdi và Rugani, đội khách vẫn không thể giữ vững tỷ số khi đội chủ nhà liên tục phản công, và nhờ sự may mắn cũng như những nỗ lực không ngừng nghỉ của mình, đoàn quân Rafael Benitez đã giành lại được một điểm. Trận đấu kết thúc với tỷ số 2-2, nhưng Sarri vẫn là người chiến thắng khi để lại một ấn tượng mạnh lên đội bóng Miền Nam quê nhà.
 

Sarri tiếp tục dạy cho Napoli một bài học khi đội bóng vùng Campania hành quân đến sân Carlo Castellani. Empoli liên tục dồn ép đối thủ, khiến cho hàng phòng thủ Napoli không có được một phút ngơi nghỉ. Nhờ thế, họ giành chiến thắng 4-2 đầy bất ngờ. Họ thi đấu đầy linh hoạt, tấn công với một sự tự tin đến mức nhiều người lầm tưởng họ đã thi đấu rất lâu ở Serie A chứ không phải là một đội mới thăng hạng. Saponara cũng tìm lại được mình sau một mùa giải không được may mắn ở Milan.
 
Sarri không bao giờ cúi đầu trước thử thách. Tầm nhìn và niềm tin của ông thực sự gây nên ảnh hưởng. "Bất cứ khi nào đối đầu với các đội bóng lớn như Juventus và Milan, Sarri luôn dành ra một tiếng trò chuyện với các học trò," Croce, cầu thủ tỏa sáng dưới thời Sarri chia sẻ. "Ông ấy chưa bao giờ nhắc đến từ "phòng thủ" dù chỉ một lần. Thay vào đó, ông nói: "Tôi muốn một lũ cầu thủ điên giành chiến thắng kể cả trên sân đấu này. Các cậu cần phải kiêu căng hơn bình thường và khao khát hơn bình thường".
 
Những chia sẻ của Croce rõ ràng đã nêu bật thái độ của Sarri và tôn chỉ của ông cho Empoli khi ông dẫn dắt đội bóng. Lối tiếp cận trận đấu của ông thực sự táo bạo và đầy sức sống. Nhưng trên hết, nó thể hiện được tinh thần khao khát cái đẹp của ông. Chính sự táo bạo này của Sarri đã khiến ông được công nhận một cách xứng đáng. Gli Azzurri kết thúc mùa giải ở vị trí thứ 15. Nhưng với một  CLB như Empolli, có được vị trí này bằng lối chơi đó đã có thể được coi là một thành công rất lớn rồi.
 

Sarriball đã lần đầu tỏa sáng dưới bầu trời Serie A. Một thành công xuất phát từ sự kiên nhẫn của Sarri trong 3 năm dẫn dắt đội chủ sân Carlo Castellani. Sau thành công đã đạt được với Empoli, ông chuyển đến Napoli sau khi đội bóng quê nhà chia tay Benitez vì thành tích đứng thứ 5 của ông thầy người TBN không đạt được kỳ vọng của họ. Marco Giampaolo nhanh chóng thay thế vị trí của Sarri để lại. Và gần đây, vị thuyền trưởng của Empoli đã chuyển đến sân San Siro để dẫn dắt AC Milan. 
 
Vươn lên từ vị trí khiêm tốn, từ bỏ công việc ngân hàng vốn kiếm ra nhiều tiền hơn để chạy theo đam mê bóng đá, chuyện đời của Sarri rõ ràng rất phi thường. Ông không hề nao núng khi thách thức các giá trị thường thấy của bóng đá Italia. Vẫn tiếp tục hướng dẫn các học trò của mình thi đấu theo cách riêng, một phong cách đầy ấn tượng và đầy đam mê. 3 mùa giải cùng Empoli đã giúp Sarri tạo nên một lối chơi hoàn hảo, cùng với đó là một vị HLV tận tâm và có được danh tiếng trong làng bóng đá. Một HLV với một phong cách được đặt tên theo tên của mình: Sarrismo hay Sarriball trong tiếng Anh.
 
Lược dịch từ bài viết: "How Maurizio Sarri forged his philosophy during three entertaining Empoli years" của Luke Osman đăng trên trang These Football Times.
 
KDNX (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.