Ao Tanaka bỗng nhiên trở thành cứu tinh của Leeds khi liên tục ghi bàn vào lưới Chelsea và Liverpool, giúp đội nhà tiếp tục nuôi hy vọng trụ hạng. Những màn trình diễn quả cảm đó phần nào nói lên con người và câu chuyện của tuyển thủ Nhật Bản.
Câu chuyện về Ao Tanaka bắt đầu vào một ngày đẹp trời năm 1998 tại thành phố công nghiệp Kawasaki, tỉnh Kanagawa.
Hôm ấy, bầu trời trong xanh đến mức kỳ lạ, một màu xanh rực rỡ bao trùm vạn vật. Chính sắc xanh diệu kỳ ấy đã thay đổi định mệnh của đứa trẻ ngay từ khi chưa được đặt tên. Cha mẹ anh, những người vốn đã chuẩn bị một cái tên hoàn toàn khác cho đứa con đầu lòng, đã bị vẻ đẹp của thiên nhiên chinh phục.
Họ quyết định đặt tên con là "Ao", nghĩa là "Màu Xanh" trong tiếng Nhật. Cái tên ấy dường như không chỉ là kỷ niệm về ngày sinh, mà còn là một lời tiên tri, rằng đứa trẻ này sinh ra để khoác lên mình màu áo xanh của Samurai Blue, mang theo khát vọng vươn cao như bầu trời không có giới hạn.
Ngay từ những năm tháng mẫu giáo, Ao Tanaka đã bộc lộ nguồn năng lượng thể chất dồi dào. Cậu thử sức với đủ môn thể thao khác nhau, kể cả thể dục dụng cụ, nơi đòi hỏi sự dẻo dai và kỷ luật khắt khe. Nhưng trái tim cậu bé chỉ thực sự rung động khi đôi chân chạm vào trái bóng tròn.
Giọt nước mắt của sự tham vọng
Hành trình bóng đá của Tanaka bắt đầu khi cậu bước vào tiểu học và gia nhập Saginuma SC. Đây là một "lò luyện" bóng đá phong trào trứ danh trong khu vực, nơi sản sinh ra những quái kiệt như Kaoru Mitoma hay Ko Itakura.
Ông Sawada, huấn luyện viên của đội bóng khi đó, vẫn chưa quên buổi thử chân dở khóc dở cười của cậu bé lớp một Ao Tanaka.
Ban đầu, Ao đá bóng rất vui vẻ. Nhưng giữa chừng, cậu bé bỗng nhiên bật khóc nức nở trong góc sân. Khi người thầy tiến lại hỏi han, Ao vừa khóc vừa trả lời: "Em chán bài tập này rồi. Em muốn tập luyện vất vả hơn cơ".
Đó không phải là nước mắt của sự yếu đuối, mà là sự bất lực của một tham vọng to lớn bị kìm hãm trong hình hài nhỏ bé. Khác với bạn bè đồng trang lứa mải mê chơi đùa hay nói chuyện riêng, Ao luôn đối diện với các bài tập bằng sự im lặng và nghiêm túc đến đáng sợ. Ao tự mình lặp đi lặp lại các động tác kỹ thuật, và hễ gặp điều gì chưa hiểu trong giáo án, anh không ngần ngại chất vấn huấn luyện viên.
Thậm chí, ngay từ lớp hai, Ao đã sở hữu tầm nhìn chiến thuật thiên bẩm. Khi nhận thấy đối phương lấn lướt, anh chủ động chỉ đạo đồng đội phải kèm cặp ai, đánh chặn ở đâu trước cả khi huấn luyện viên kịp lên tiếng. Việc được mài giũa bên cạnh những đàn anh xuất sắc như Mitoma và Itakura càng khiến tài năng của Ao nở rộ sớm hơn.
Kỷ luật thép và tình yêu thương
Năm lớp ba, tài năng của Ao lọt vào mắt xanh của các tuyển trạch viên Kawasaki Frontale, một trong những câu lạc bộ hàng đầu Nhật Bản. Tại đội Junior Youth, anh gặp huấn luyện viên Takasaki, người thầy đã đặt những viên gạch nền móng quan trọng cho tính chuyên nghiệp của anh.
Ông Takasaki nổi tiếng với sự nghiêm khắc, không chỉ trong chuyên môn mà còn trong nếp sống hàng ngày. Ao nhớ lại những ngày tháng đó với sự kính trọng pha lẫn nỗi sợ hãi trẻ thơ: "Thầy Takasaki cực kỳ khắt khe chuyện chào hỏi hay việc bỏ quên đồ đạc. Có những lúc tôi ghét cả tập luyện và thi đấu".
Nhưng Ao cũng sớm nhận ra sự ấm áp đằng sau vẻ ngoài nghiêm nghị ấy. Thầy không bao giờ mắng mỏ vô cớ, mà luôn là người đầu tiên khen ngợi học trò khi họ làm tốt. Ngoài sân cỏ, người thầy ấy trút bỏ vẻ nghiêm nghị để trở thành một người bạn, cùng chơi đuổi bắt và bóng đá bãi biển với lũ trẻ. Cách giáo dục "vừa đấm vừa xoa" này, dạy bóng đá đi đôi với dạy làm người, đã định hình nên một Ao Tanaka khiêm tốn, kỷ luật nhưng cũng đầy tình cảm.
Bài học từ thất bại đầu đời
Dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Takasaki, năm 2010, đội U12 Frontale với nòng cốt là Ao Tanaka giành quyền tham dự Vòng chung kết thế giới Danone Cup tại Nam Phi. Đây là lần đầu tiên cậu bé Ao bước ra biển lớn, một trải nghiệm mang tính bước ngoặt.
Giải đấu năm ấy được Ao miêu tả "giống như một lễ hội". Các cầu thủ nhí di chuyển bằng xe bus, ăn uống cùng một nhà ăn với trẻ em khắp thế giới. Rào cản ngôn ngữ bị xóa nhòa bởi ngôn ngữ của bóng đá và những nụ cười.
Nhưng bóng đá không chỉ có niềm vui. Dù cán đích ở vị trí thứ 5 chung cuộc, thất bại 0-2 trước Pháp đã để lại vết thương lòng sâu sắc. Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, Ao và các đồng đội đã khóc trong sự thất vọng tột cùng.
Những giọt nước mắt tại Nam Phi năm ấy khác với giọt nước mắt ở sân trường Saginuma. Nó mang vị mặn của sự tiếc nuối và khát khao chiến thắng. Chính thất bại này gieo vào lòng cậu niềm tin: “Mình hoàn toàn có thể chơi tốt trên sân khấu thế giới nếu nỗ lực hơn nữa.”
Khoảng lặng và sự tỉnh thức
Lên cấp hai, Ao tiếp tục chơi cho U16 Kawasaki Frontale. Nhưng đây là giai đoạn ngọn lửa bóng đá trong anh dường như cháy "nhỏ lửa" lại. Anh tận hưởng cuộc sống của một học sinh bình thường, vui chơi với bạn bè và cảm thấy tự do hơn. Dù vẫn duy trì kỷ luật tập luyện, tâm trí anh luôn thường trực câu hỏi: "Liệu mình có thực sự muốn theo đuổi bóng đá?"
Bước ngoặt định mệnh đến vào cuối năm lớp chín. Ao được gọi lên tập thử cùng đội U18 Kawasaki Frontale vào tháng 12 và trải qua một cú sốc thực sự, cú sốc cần thiết để đánh thức con "quái vật" đang ngủ quên.
Khi nhìn các đàn anh như Ko Itakura, Kaoru Mitoma và Koji Miyoshi thi đấu, Ao bị choáng ngợp hoàn toàn. Chất lượng chơi bóng, tốc độ xử lý và tư duy chiến thuật của họ vượt xa trí tưởng tượng của anh. Sự vượt trội ấy giáng một đòn mạnh vào lòng tự trọng của Ao, nhưng thay vì nản chí, anh thay đổi thái độ ngay lập tức.
Cảm giác "sốc" đó nhanh chóng biến thành động lực. Ngay ngày hôm đó, sau buổi tập áp lực, Ao lại xách giày ra công viên đá bóng một mình, hình ảnh lặp lại của cậu bé năm nào, nhưng với một quyết tâm sắt đá gấp bội. Những ngày nghỉ, anh tiếp tục tập một mình để nuôi dưỡng khát khao bắt kịp các đàn anh.
Cuốn sổ tay chiến thuật
Sự nỗ lực điên cuồng được đền đáp khi Ao chính thức được đôn lên đội U18 Frontale, trở thành cầu thủ lớp 10 duy nhất có tên trong danh sách đăng ký thi đấu. Nhưng đằng sau vinh quang là những ngày tháng căng thẳng tột độ. Chơi ở vị trí tiền vệ, nỗi sợ mắc sai lầm khiến anh thường chuyền bóng đi ngay lập tức khi vừa nhận được.
Năm đó, chuyến du đấu tại Thái Lan cùng U16 Nhật Bản mang lại cho anh cái nhìn sâu sắc: Ao quá gầy và chưa đủ thể lực. Với thừa sự quyết tâm, khi trở về Nhật, Ao bắt đầu áp dụng chế độ tập luyện thể lực tại nhà, duy trì các bài tập cơ lõi mỗi ngày, một cách bền bỉ. Huấn luyện viên Konno nhận xét: "Dù mới là học sinh năm nhất (của cấp ba), cậu ấy đã rất chân thành với bóng đá… Cậu ấy đã nhận ra tầm quan trọng của việc giành lại bóng bên cạnh việc tấn công".
Khi được đôn lên đội Một Kawasaki Frontale vào năm cuối cấp ba, Ao không hề ảo tưởng. Anh biết mình chưa thể ra sân ngay trong 1-2 năm đầu vì khoảng cách trình độ quá lớn. Để lấp đầy khoảng trống đó, Ao đã sử dụng vũ khí đặc biệt: Viết nhật ký chiến thuật.
Anh ghi chép tỉ mỉ vào cuốn sổ những gì mình còn thiếu, những gì mình có thể làm được ở đội Một. Sau mỗi buổi tập, anh dành thời gian tìm kiếm câu trả lời, ghi chú vào cuốn sổ và lên kế hoạch cho ngày hôm sau. Chính thói quen này đã giúp anh tiến bộ thần tốc.
Vươn ra ánh sáng
Cơ hội đến sớm hơn mong đợi. Vừa bước sang tuổi 20, Ao Tanaka có trận ra mắt chuyên nghiệp trong bối cảnh Kawasaki Frontale đang dẫn trước đối thủ tới 5-0. Được tung vào sân ở nửa sau hiệp hai, Ao mang theo tâm thế của kẻ chinh phục: "Mình sẽ ghi bàn nếu có cơ hội".
Và khoảnh khắc kỳ diệu ấy đã đến. Anh ghi bàn thắng chuyên nghiệp đầu tiên ngay trong trận ra mắt. Cả sân vận động vỡ òa. Các đồng đội và ban huấn luyện, những người chứng kiến anh lớn lên từ tấm bé, đều lao ra chúc mừng. Sau trận, Ao xúc động chia sẻ đó là "khoảnh khắc vui sướng nhất cuộc đời".
Mùa giải 2019 chứng kiến sự thăng hoa rực rỡ. Anh trở thành trụ cột ở vị trí tiền vệ phòng ngự trong nửa sau mùa giải. Tinh thần chiến binh thể hiện rõ nét khi anh bị gãy xương mũi vào cuối mùa nhưng vẫn đeo mặt nạ để tiếp tục chiến đấu. Kết thúc năm đó, anh nhận được danh hiệu Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất J-League.
Năm 2020, dưới hệ thống 4-3-3 mới, Ao được đẩy lên đá tiền vệ con thoi. Sự thay đổi này giải phóng khả năng tấn công, giúp anh ghi 5 bàn và lần đầu lọt vào Đội hình tiêu biểu của giải đấu.
Thành công tại giải quốc nội là bệ phóng hoàn hảo để Ao Tanaka hướng tới trời Âu. Từ Fortuna Düsseldorf năm 2021 đến Leeds United năm 2024, rồi lên Premier League, hành trình của chàng trai mang tên "Màu Xanh" vẫn đang tiếp diễn đầy kiêu hãnh.
Từ cậu bé khóc nhè vì bài tập quá dễ ở sân trường Saginuma, đến người nhạc trưởng điềm tĩnh với cuốn sổ tay chiến thuật trên tay, câu chuyện của Ao Tanaka là minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của sự quyết tâm. Anh không chỉ chơi bóng bằng đôi chân, mà còn chơi bằng một tư duy sắc bén và một trái tim không bao giờ thỏa mãn với hiện tại.
Cầu thủ Ao Tanaka (10/09/1998) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp hiện đang chơi tại vị trí tiền vệ cho CLB Leeds United và ĐTQG Nhật Bản.
Trong nỗ lực thoát xa khu vực nguy hiểm ở cuối bảng, Brentford sẽ tiếp đón Leeds United tại sân Gtech Community trong khuôn khổ vòng 16 Premier League.