Andres Iniesta: Người hùng chết đi, người hùng sống lại

Tác giả Frank - Thứ Hai 03/10/2016 18:52(GMT+7)

Năm 1920, Hollywood cho ra đời bộ phim đầu tiên về những người anh hùng với tác phẩm “Mặt nạ của Zorro”. Trong suốt gần một thế kỷ sau đó, với hàng trăm bộ phim được sản xuất với quy mô hoành tráng, xưởng làm phim lớn nhất thế giới đã tạo nên một hình mẫu bất hủ về những người hùng: có năng lực to lớn, hành hiệp trượng nghĩa, luôn cô độc và phải chịu đựng nhiều bi kịch.
 
Iniesta Chuyện về người hùng của sân Camp Nou
Nhưng ở Tây Ban Nha, quê hương của Zorro huyền thoại, còn có một câu chuyện khác về người hùng trên sân cỏ. Một người không có thân hình như tạc tượng đồng nhưng ẩn chứa bên trong là cả một nhân cách vĩ đại: Andres Iniesta.  
 
NGƯỜI HÙNG TRỖI DẬY
 
Sân Stamford Bridge ngày 27/5/2009, Barcelona dồn lên tấn công trong những nỗ lực cuối cùng. Phút 90+3, Messi nhận bóng trong vòng cấm địa và thực hiện một đường chuyền ngang khung thành. Andres Iniesta đứng đó, chờ bóng đến đúng tầm chân và tung một cú mu lai má tuyệt đẹp hạ gục Petr Cech. Đó là khoảnh khắc phân định thiên đàng và địa ngục, khoảnh khắc tạo ra một trong những trận cầu gây tranh cãi nhất trong lịch sử Champions League, và cũng là khoảnh khắc gói gọn tầm quan trọng của Iniesta với Barca ở mùa 2008/2009.
 
Mùa giải đầu tiên thời “hậu Rijkaard”, chàng tiền vệ số 8 cùng với Xavi và Busquets trở thành xương sống trong lối chơi đầy mê hoặc của Los Blaugrana. Pep Guardiola đã từng nói một câu tiên đoán nổi tiếng với Xavi khi chứng kiến Iniesta đặt chân tới Camp Nou: “Cậu sẽ thay thế tôi, nhưng thằng nhóc kia sẽ cho cả hai chúng ta về vườn!”. Thế nhưng có lẽ Pep không thể đoán trước rằng sẽ có một ngày chàng trai ấy trở thành chỗ dựa cho ông trong lúc gian nguy. Đó là khi Barca chỉ có được vỏn vẹn 1 điểm sau 2 trận mở màn La Liga, Iniesta tới gõ cửa phòng Pep và khẳng định niềm tin tuyệt đối với triết lý của ông thầy: “Hãy cứ giữ nguyên phương pháp hiện tại nhé huấn luyện viên, cả đội đang rất hào hứng và chúng ta sẽ cho tất cả thấy sức mạnh của mình.”
 
Khoảnh khắc phân biệt thiên đường và địa ngục
Cú vuốt bóng ở những giây cuối cùng trong trận đấu với Chelsea chính là minh chứng cho câu nói của Iniesta, và cũng là thời điểm anh trở thành người hùng trong mắt các CĐV. Anh đem lại sự phấn khích trên các khán đài, và thậm chí là cả một thứ men say cho tình yêu của các culé. Một thống kê chỉ ra rằng vào tháng 2/2010, 9 tháng sau bàn thắng của Iniesta tại Stamford Bridge, tỷ lệ sinh của thành phố Barcelona bỗng dưng tăng vọt! 
 
Còn nhớ mùa giải 2005/2006 cũng chứng kiến sự bùng nổ của Iniesta, khi anh trình làng thế giới với đôi chân có phép và nhãn quan tuyệt vời. Nhưng kể cả khi đã hoàn tất vai “đóng thế” cho Xavi bị chấn thương, Iniesta vẫn chỉ là một nhân vật phụ trong chặng đường chinh phục cúp bạc của Frank Rijkaard. Thế rồi bàn thắng vào lưới Chelsea đến như một sự thừa nhận thực sự dành cho tài năng của chàng trai xứ Mancha. Bất chấp những tranh cãi bất tận xung quanh quyết định của trọng tài Tom Henning Ovrebo, sự thật trận bán kết đó vẫn là thời khắc mà người hùng của Barca trỗi dậy.
 
NGƯỜI HÙNG CHẾT ĐI
 
“Cậu ấy thật tuyệt vời, cậu ấy có vai trò vận hành lối chơi của cả đội. Cái cách cậu ấy tìm ra những đường chuyền, cách cậu ấy di chuyển và tạo khoảng trống thật không thể tin được. Cậu ấy quá quan trọng với Barcelona.”
 
Sir Alex Ferguson đã tỏ ra cực kỳ cẩn trọng trước trận chung kết Champions League như thế. Không phải Lionel Messi, chính Andres Iniesta mới là người ông lo ngại nhất trong cuộc đối đầu tại Rome. Các culé cũng đặt rất nhiều kỳ vọng vào cầu thủ con cưng, họ tin rằng anh sẽ lại tỏa sáng để đem về cú ăn ba vĩ đại cho Barca. Nhưng đó cũng là lúc bi kịch của Iniesta bắt đầu.
 
Mười ngày trước trận đấu quan trọng nhất mùa giải, Iniesta bị một vết rách dài 2cm ở đùi trong trận đấu với Villarreal. Chấn thương từ tháng 11 đã tái phát theo một cách không thể tệ hơn, và ở một thời điểm không thể nghiêm trọng hơn. Pep Guardiola và đội ngũ y tế chạy đua với thời gian để Iniesta có thể thi đấu trận chung kết. Bản thân Andres cũng khao khát được ra sân để xua đi ký ức buồn ở mùa giải 2005/2006, khi anh bị HLV Rijkaard gạt ra khỏi đội hình xuất phát trong trận đấu với Arsenal. Cuối cùng với 60% thể trạng được hồi phục, anh được ra sân với lời dặn dò: “Không được sút bóng quá mạnh”. Iniesta không ghi bàn, anh cũng gần như không có bất cứ cú sút nào về phía khung thành của Man United, nhưng màn trình diễn của số 8 vẫn ấn tượng tới mức ngay cả Wayne Rooney cũng phải thừa nhận anh xứng đáng với danh hiệu Quả bóng vàng.
 
Iniesta dính chấn thương trong trận gặp Villarreal
Nhưng đó cũng là nốt thăng cuối cùng trước khi Iniesta bước vào khoảng trầm trong sự nghiệp. Chấn thương đùi của anh ngày một trầm trọng, và quan trọng hơn, một chấn thương tâm lý đã ảnh hưởng rất lớn tới tinh thần của Iniesta. Tháng 9/2009, Dani Jarque, đội trưởng của Espanyol đột quỵ vì bệnh tim khi đang nói chuyện điện thoại với vợ. Cả đất nước Tây Ban Nha bàng hoàng khi cầu thủ tài năng mãi mãi ra đi ở tuổi 26 đầy sung mãn, và với Iniesta, cú sốc đó thậm chí còn lớn hơn gấp bội. Dani Jarque là bạn thân của Iniesta, người đã cùng với anh trưởng thành và giành được rất nhiều danh hiệu trong màu áo các đội trẻ của Tây Ban Nha. Chấn thương liên tiếp cộng hưởng với sự đi xuống về tinh thần, Iniesta gần như không còn là chính mình.
 
Mùa giải 2009/2010 chứng kiến việc Barca thiết lập kỷ lục 99 điểm ở La Liga, nhưng Iniesta chỉ còn là một vệt mờ trong ánh hào quang ở Camp Nou. Hai chấn thương từ tháng Mười hai cho tới tháng Ba, cứ mỗi lần Andres gượng dậy là một lần những cơn đau khiến anh gục ngã. Và cho tới giữa tháng Tư, một tuần trước trận bán kết Champions League với Inter và hai tháng trước khi World Cup 2010 khởi tranh, Iniesta một lần nữa ngã quỵ trên sân tập với những giọt nước mắt lăn trên má. Chấn thương gần như đã đánh gục anh.
 
Cái ngày đó giống như một tên sát thủ vậy, một kẻ giết chết tâm hồn.
Iniesta nhớ lại
 
Nhưng điều đáng sợ nhất với một người hùng có lẽ không phải là những chấn thương về mặt thể xác, mà là tổn thương về mặt tinh thần. Iniesta có lẽ đã không mất tới 13 tháng vật lộn với chấn thương nếu như anh không chịu một tổn thất quá lớn từ sự ra đi của Dani Jarque. Ai đó có thể ngạc nhiên về sự ảnh hưởng của tình cảm cá nhân đối với một cầu thủ chuyên nghiệp như Iniesta, nhưng đó mới chính là người mà những người ở La Masia nhớ tới, một cậu nhóc từng khóc hàng đêm ròng trong những ngày mới tới khu huấn luyện của Barca vì nhớ nhà. Cũng chính bởi thế mà Emili Ricart, HLV tâm lý của Barcelona đã tỏ ra thực sự lo lắng: “Mọi việc đã đi tới mức mà Andres cảm thấy những vấn đề sẽ chẳng bao giờ được giải quyết. Cậu ấy đang chìm dần vào tuyệt vọng”.
 
NGƯỜI HÙNG SỐNG LẠI
 
Tháng 5/2010, ĐT Tây Ban Nha chốt danh sách tham dự World Cup, và Andres Iniesta, với tinh thần suy sụp và một mùa giải gần như lặn mất tăm, vẫn là 1 trong 23 cầu thủ bay tới Nam Phi. Áp lực từ dư luận dành cho HLV Vicente del Bosque lớn khủng khiếp, tuy nhiên “Ngài râu kẽm” vẫn giữ nguyên quyết định cho tới phút chót. Ông vẫn còn một ván bài tất tay cuối cùng dành cho cậu học trò của mình.
 
Trên phi cơ từ Madrid tới Johannesburg, có lẽ Iniesta cũng không còn đủ niềm tin vào một kỳ World Cup thành công của chính mình. Thực chất tiền vệ của Barcelona đã hồi phục về mặt thể trạng khi tham dự trận giao hữu với Ba Lan, nhưng về mặt tinh thần thì không. Tuy nhiên khi Iniesta mở chiếc đĩa DVD được chuẩn bị sẵn cho anh, mọi chuyện dần dần thay đổi.
 
Khi người hùng trở lại...
Video đầu tiên trong DVD là hình ảnh của Manuel Estiarte, cánh tay phải của Pep Guardiola và từng được mệnh danh là Lionel Messi của môn bóng nước thời còn trẻ. Trong video, đội tuyển bóng nước Tây Ban Nha thất bại trong trận chung kết ở Olympics 1992 ngay tại Barcelona. Khoảnh khắc nếm trải thất bại trước Italia ở hiệp phụ, Estiarte đã bật khóc. Sau đó đoạn video tua đến 4 năm sau, khi Estiarte cùng Tây Ban Nha có màn trở lại ngoạn mục với tấm huy chương vàng Olympics tại Atlanta.
 
Tiếp theo là video về tai nạn của tay đua F1 nổi tiếng Fernando Alonso tại đường đua Interlagos năm 2003. Vận tốc 150 dặm/h (tương đương 240km/h) khiến chiếc xe của tay đua Tây Ban Nha vỡ tan thành từng mảnh và khiến anh gặp chấn thương nghiêm trọng. Nhưng vào năm 2005, tay đua xứ Asturias giành chức vô địch F1 ngay tại trường đua Brazil, nơi xảy ra sự cố kinh hoàng hai năm trước.
 
Kế đến là khoảnh khắc Rafael Nadal đánh bại Roger Federer trong trận chung kết Úc mở rộng năm 2009. Sau trận đấu nghẹt thở kéo dài 4 tiếng rưỡi, Federer nghẹn ngào không thể hoàn tất bài phát biểu của mình. Tua tiếp tới một năm sau đó, Tàu tốc hành có màn trả thù ngọt ngào khi đánh bại Nadal để giành chức vô địch Pháp mở rộng, qua đó trở thành người thứ 6 trong lịch sử hoàn tất bộ sưu tập Grand Slam trên cả ba mặt sân (cứng, đất nện, cỏ).
 
Và cuối cùng là hình ảnh của chính Iniesta, khi anh nằm đau đớn sau chấn thương trong trận gặp Villarreal năm 2009. Đối lập với hình ảnh đó là khi anh vung chân đưa bóng vào góc lưới của Petr Cech, một khoảnh khắc thiên tài.
 
Chiếc đĩa DVD đó hóa ra có tác dụng với Iniesta còn hơn cả hàng tháng trời tập vật lý trị liệu cũng như những buổi tư vấn tinh thần đầy thuyết giáo. Ai cũng có những thời khắc khó khăn, nhưng những người hùng sẽ vẫn đứng dậy và nắm lấy vinh quang. Nó cũng giống như câu hát đầy rung động của Marc Anthony  trong “I want to spend my lifetime loving you”, bài hát chủ đạo của bộ phim bom tấn “Huyền thoại Zorro”: “Người hùng trỗi dậy, người hùng gục ngã. Người hùng trở lại, và giành lấy vinh quang!”.
 
"Dani Jarque sống mãi cùng chúng ta"
Cái khoảnh khắc trước khi Andres Iniesta tung cú volley vào lưới Hà Lan, anh nói rằng cả thế giới dường như lặng đi một nhịp. Khi đó anh chỉ chờ trái bóng rơi xuống như một điều tất yếu của định luật Newton, để kết thúc những nỗi đau, những giằng xé mà anh phải chịu đựng. Anh biết mình sẽ trở thành người hùng. Một lần nữa.
 
Xứ Mancha từng được biết đến với hình tượng bất hủ của chàng hiệp sĩ Don Quixote và cuộc chiến với cối xay gió. Nhưng ở Johannesburg một chiều tháng Bảy, người ta thậm chí còn thấy một hiệp sĩ xứ Mancha bằng xương bằng thịt, một người đạp đổ những chiếc Cối xay gió Hà Lan với cú ra chân quyết đoán ở phút 116. Sau phút giây đó, Iniesta ăn mừng bàn thắng với chiếc áo lót có dòng chữ: “Dani Jarque siempre con nosotros” (Dani Jarque sống mãi với chúng ta), một hình ảnh trở thành tính biểu tượng cho đất nước Tây Ban Nha trong năm 2010 khó quên. Màn ăn mừng đó khiến anh nhận thẻ vàng, mức phạt bằng với cú kung-fu của Nigel del Jong vào ngực Xabi Alonso, nhưng nó giúp anh trở thành người hùng của cả dân tộc theo đúng nghĩa đen.
 
VÀ NHỮNG ÂM HƯỞNG CÒN MÃI
 
Ngày 7/12/2010, 5 tháng sau trận chung kết World Cup, Barcelona vùi dập Espanyol tới 5-1 trong trận derby Catalunya, nhưng các CĐV đội khách chẳng hề bực tức. Trái lại, họ dành những tràng pháo tay cho chàng tiền vệ số 8 bên phía đối phương, một lời cảm ơn với những tình cảm mà Andres đã dành cho Dani của họ. Và cũng trong mùa giải đó, Iniesta tiếp tục làm nên điều kỳ diệu khi nhận được cái vỗ tay tán thưởng từ các Madridistas trong trận Siêu kinh điển. Sau những ngày chìm trong bóng tối, cuối cùng người hùng của các culé cũng đã thực sự trở lại.
 
600 trận, một người hùng
Cuối tuần qua, Andres Iniesta vừa chạm mốc 600 trận đấu cho Barcelona. Chẳng có màn ăn mừng nào cả khi Los Blaugrana phải nhận thất bại trước Celta Vigo, và giả sử nếu đội bóng giành được 3 điểm thì dư luận cũng quá bận rộn để bàn tán về Neymar, Suarez hay Messi. Có mấy ai nhớ đến một người đã quá lâu rồi chưa ghi bàn hay kiến tạo như Andres, dù cho Barca thực sự chỉ chơi khởi sắc từ khi anh vào sân?
 
Nhưng cũng chẳng quan trọng, bởi Iniesta chưa bao giờ và cũng sẽ không bao giờ phải chứng tỏ bản thân mình. Anh lặng lẽ như một người hùng thầm lặng ở Camp Nou và sẽ tỏa sáng khi nào đội bóng cần anh nhất. Nó cũng giống như những gì Batman, biểu tượng của các biểu tượng siêu anh hùng đã từng nói:

“Không quan trọng tôi là ai, những gì tôi làm sẽ định nghĩa con người mình!”
 
FRANK(TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.

Rodri: “Quả bóng Vàng không làm thay đổi con người tôi”

Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.

Philipp Lahm: Từ phút ngắn ngủi tại Olympiastadion đến huyền thoại bóng đá Đức

Là cựu đội trưởng của cả Bayern Munich và đội tuyển Đức, Philipp Lahm có thể nói đã có một sự nghiệp thi đấu vô cùng thành công. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được trở về với những kỷ niệm để tôn vinh nhà vô địch Champions League, World Cup và đã tham gia sâu vào kế hoạch tổ chức UEFA Euro 2024 của Đức.

Liệu Liverpool đã sẵn sàng để buông tay với Mohamed Salah?

Trong chưa đầy 2 tháng nữa, Mohamed Salah sẽ có quyền ký vào một thoả thuận trước hợp đồng với một đội bóng nước ngoài. Và giờ là lúc chúng ta đặt ra câu hỏi: Liệu Liverpool đã sẵn sàng để chia tay vị "Vua Ai Cập" của họ hay chưa?