Achraf Hakimi: Tiếng gầm của sư tử đầu đàn

Tác giả Ngọc My - Thứ Bảy 03/08/2024 13:57(GMT+7)

U23 Morocco đã đưa U23 Mỹ trở lại mặt đất khi nã vào lưới đối phương 4 bàn không gỡ, tại tứ kết môn bóng đá nam Olympic Paris 2024. Trong đó, đội trưởng Achraf Hakimi đã có một ngày thi đấu bùng nổ.

 

Ở trận này, huấn luyện viên Tarik Sektioui đã sử dụng sơ đồ 4-2-3-1, thay vì hệ thống 4-4-1-1 như 3 trận đấu tại vòng bảng. Trong đó, đội trưởng Achraf Hakimi tiếp tục trấn giữ vị trí hậu vệ biên phải quen thuộc. 

U23 Morocco đã nhập cuộc chủ động, kiểm soát thế trận trong hiệp 1. Họ cầm bóng lên đến 64%, tung ra tất thảy 9 cú dứt điểm về phía khung thành đối phương, và tạo thế dẫn bàn với cú đá penalty thành công của chân sút chủ lực Soufiane Rahimi ở phút 29. 

Sang hiệp 2, “những chú sư tử Atlas” chơi có phần chùng xuống, tạo thời cơ cho U23 Mỹ dồn lên tấn công. Tuy vậy, U23 Morocco không phòng thủ tiêu cực, trái lại họ kèm người theo khu vực, vây ráp quyết liệt, và cố gắng bẻ gãy sớm nhất những tình huống đối thủ có ý định triển khai bóng xuống khu vực 1/3 cuối sân. Vì lẽ đó, dù hứng chịu đến 8 cú sút từ phía U23 Mỹ trong hiệp 2, song khung thành thủ môn Munir Mohamedi vẫn được đảm bảo, bởi đa số chỉ là những pha dứt điểm cầu may ngoài vòng cấm.

Khi U23 Morocco giành giật lại được thế trận, họ bắt đầu tung ra những ngón đòn để kết liễu đối thủ, và rồi lần lượt Ilias Akhomach, Achraf Hakimi, El Mehdi Maouhoub (người vào thay Soufiane Rahimi ở phút 80) điền tên mình lên bảng tỉ số, hoàn tất thắng lợi “4 sao” hoành tráng.

Trong đó, đội trưởng Achraf Hakimi chính là người thi đấu chói sáng nhất. Bàn thắng nâng tỉ số lên 3-0 ở phút 70 của Hakimi thực sự đáng để xem đi xem lại nhiều lần. Đó là tình huống mà cầu thủ thuộc biên chế Paris Saint-Germain đã cướp bóng từ giữa sân, sau đó dùng tốc độ xộc thẳng trung lộ, có đủ thời gian và không gian để ngắm nghía, trước khi dứt điểm bằng chân trái hóc hiểm đánh bại hoàn toàn thủ thành Patrick Schulte phía U23 Mỹ.

Ngoài pha lập công ấy, Achraf Hakimi còn tạo ra 2 key pass (đường chuyền mở ra cơ hội cho đồng đội), chuyền bóng chính xác đạt tỉ lệ 89%, nhiều lần rê bóng và dứt điểm cầu môn. Điểm trừ của cầu thủ này là 15 lần để mất bóng, tuy vậy, các đồng đội cũng kịp thời hỗ trợ bọc lót và che chắn.

 

Trong cách vận hành lối chơi của huấn luyện viên Tarik Sektioui, hành lang cánh phải là hướng đóng vai trò chủ đạo. Achraf Hakimi kết hợp cùng Ilias Akhomach - cầu thủ hiện đầu quân cho Villarreal - tạo nên những đợt pháo kích hạng nặng, và mở ra rất nhiều cơ hội tiếp cận khung thành đối phương cho U23 Morocco.

Trừ khi gặp phải những đối thủ đẳng cấp thế giới, Achraf Hakimi mới dành nhiều thời gian cho khâu phòng thủ, còn nếu bên kia chiến tuyến chỉ ngang tầm hoặc dưới cơ, cầu thủ này thường xuyên dâng cao. Như ở trận gặp U23 Mỹ, rất nhiều thời điểm Hakimi dâng quá nửa sân, để thực hiện các pha phối hợp cùng Akhomach, hay thoát xuống đáy biên rồi tạt vào trong. Những lúc này, trung vệ Oussama El Azzouzi thường là người di chuyển hơi lệch sang phải, trám vào khoảng trống mà Hakimi để lại.

Cánh trái của U23 Mỹ gần như tê liệt, và thường trong trạng thái phải nai lưng chống đỡ, nhất là vị trí của hậu vệ biên John Tolkin. Cầu thủ này liên tục đụng độ với Akhomach cùng Hakimi, và đa phần nhận lấy thua thiệt. Huấn luyện viên Marko Mitrovic của U23 Mỹ hẳn biết trước sự nguy hiểm đến từ Hakimi lớn cỡ nào, song ông đã không thể đưa ra biện pháp khắc chế hiệu quả.

 

Lần đầu tiên kể từ khi tham dự các kỳ Thế vận hội mùa Hè, bóng đá Morocco vượt qua vòng bảng, và thắng lợi tưng bừng 4-0 trước U23 Mỹ giúp “những chú sư tử Atlas” tạo ra thêm cột mốc mới, kiêu hãnh tiến vào bán kết. Trước đó 2 năm, đội tuyển quốc gia Morocco cũng gây chấn động với việc vào bán kết World Cup 2022 - đó cũng là thành tích tốt nhất của một đại diện châu Phi và của cả thế giới Ả rập tại sân khấu bóng đá lớn nhất hành tinh từ xưa đến nay. 

Tính riêng tại Thế vận hội mùa Hè, trong quá khứ, từng có 2 đại diện của Lục địa đen giành tấm huy chương vàng môn bóng đá nam, đó là Nigeria năm 1996 tại Atlanta (Mỹ), và Cameroon sau đó 4 năm ở Sydney (Australia). Những người Morocco hẳn đang nung nấu khát vọng ấy, dẫu biết không hề dễ dàng. 

Tại bán kết, U23 Morocco sẽ đụng độ U23 Tây Ban Nha, một thử thách lớn hơn nhiều so với U23 Mỹ. Tuy vậy, đi được tới đây, có lẽ “những chú sư tử Atlas” sẽ không ngán ngại bất kỳ đối thủ nào, nhất là khi họ có sư tử đầu đàn Achraf Hakimi luôn sẵn sàng cất vang tiếng gầm.

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.