1996/97: Mùa giải siêu hạng của Ronaldo trong màu áo Barcelona (P1)

Tác giả Nam Khánh - Chủ Nhật 31/05/2020 10:24(GMT+7)

Zalo

Pizzi, giờ đây đã là một vị huấn luyện viên, vẫn nhớ như in cái mùa giải mà ông được chứng kiến cận cảnh sự bùng nổ của Người Ngoài Hành Tinh Ronaldo Luis Nazario de Lima ở giai đoạn đỉnh cao phong độ.

Ronaldo đã gia nhập Barcelona khi vẫn còn là một cậu trai tuổi teen vào mùa hè năm 1996 và đã chơi trận đấu cuối cùng trong màu áo đội bóng xứ Catalan vào tháng 5 năm 1997. Trong giai đoạn ấy, tài năng trẻ người Brazil đã có đến 47 pha lập công và trình diễn một thứ bóng đá tuyệt luân, vô tiền khoáng hậu. Trong cả hai năm, anh đều được FIFA vinh danh là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. 
 
Với sự giúp đỡ từ người đồng đội cũ của Ronaldo, Juan Antonio Pizzi, chúng ta sẽ cùng nhau nhìn lại cái mùa giải phi thường ấy – câu chuyện về một Người Ngoài Hành Tinh đích thực của thế giới bóng đá …
 
Chắc chắn tất cả mọi người đều nhớ rất rõ bàn thắng vào lưới Compostela.
 
Hôm đó là ngày 12 tháng 10 năm 1996 và địa điểm là San Lazaro. Con số khán giả đến sân theo dõi trận đấu là 12,000 người. Nhưng chi tiết duy nhất thực sự quan trọng là Ronaldo đã quyết định thực hiện một tình huống tự mình cầm bóng đột phá và điều đó nghĩa là không có bất kỳ một hậu vệ nào trên thế giới có thể gây khó cho anh. 
 
Họ kéo áo cầu thủ người Brazil ở vạch giữa sân. Họ cố gắng đốn ngã anh. Nhưng Ronaldo quá mạnh mẽ, quá nhanh và quá khéo léo. Hai chướng ngại vật đầu tiên bị anh đánh bại bởi tốc độ và sức mạnh. Hai “vật cản” còn lại bị loại bỏ bởi những động tác chân nhanh như chớp bên trong vòng cấm. 
 
Chuyện dứt điểm khi ấy đã trở nên hết sức dễ dàng. 
 
 
Sir Bobby Robson, tân thuyền trưởng của Barcelona, trông cứ như không thể tin nổi những gì mà bản thân vừa được chứng kiến, nhưng không riêng mình ông là cảm thấy như vậy. Không một ai tại Barcelona từng được chiêm ngưỡng một pha lập công giống thế này trước đây. 
 
Nhưng không chỉ có vậy, không một ai tại Barcelona, không một ai tại bất cứ nơi đâu trên thế giới, từng được nhìn thấy một cầu thủ giống Ronaldo trước đây.
 
Juan Antonio Pizzi chia sẻ với Sky Sports. “Pha lập công vào lưới Compostela thực sự là một bàn thắng vô song. Trên thực tế, cậu ấy đã thực hiện mọi kiểu ghi bàn trên đời. Tôi từng ở chung phòng thay đồ với rất nhiều cầu thủ xuất chúng, nhưng cậu ấy chắc chắn là người đỉnh nhất mà tôi được quen biết. Cậu ấy chính là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới ở mùa giải đó.” 
 
Chuyển đến Barcelona với mức phí chuyển nhượng 13 triệu bảng từ PSV, cuộc tình của Ronaldo với gã khổng lồ xứ Catalan sẽ chỉ gắn kết trong duy nhất một mùa giải vẻ vang khi mà các đại diện của cầu thủ người Brazil đã lên kế hoạch đưa anh đến Ý từ trước cả trận chung kết Copa Del Rey.
 
Trong chiến dịch 1996/1997, Barcelona tuy thất bại trong cuộc đua tranh ngai vàng La Liga, nhưng Ronaldo đã mang về cho họ chức vô địch Cup Winner's Cup với pha lập công duy nhất trong chiến thắng 1-0 trước Paris Saint-Germain tại trận chung kết của đấu trường này. Mùa giải năm đó, số bàn thắng của chân sút người Brazil trên mọi mặt trận là 47.
 
Khi ấy, anh chỉ mới 20 tuổi.
 
Hãy thực hiện một phép so sánh, cả Cristiano Ronaldo và Lionel Messi đều chưa ghi được đến 20 bàn trong một mùa giải trước sinh nhật 21 tuổi của họ chứ đừng nói đến con số gần 50. Đâu phải vô cớ mà người ta gọi Ronaldo là El Fenomeno (Người Ngoài Hành Tinh). 
 
Đó là một mùa giải của những khoảnh khắc đỉnh cao phi thường và cũng đầy những phiền nhiễu điên cuồng trong sự bao bọc bởi một làn khói cuồng nhiệt của sự cường điệu và kích động đến tột độ. Anh đã làm đám đông phải kinh ngạc, nhưng cũng khiến họ huýt sáo, chán ghét mình. Chuỗi drama kéo dài cứ như thể vô tận. Những cú plot twist diễn ra liên tiếp. Câu chuyện về Ronaldo tại Barcelona không khác gì cả một cuộc hành trình sự nghiệp dài đã được nhồi nhét vào trong một năm. 
 
Và không một ai đã từng được chứng kiến mùa giải đó có thể quên được nó cả. 
 
Thời điểm ấy, vai trò của Pizzi tại Barcelona chỉ đơn giản là “kẻ đóng thế” cho Ronaldo. Ông là một tiền đạo khác mà Barcelona đã mua về vào mùa hè, và chính là vua phá lưới của giải vô địch quốc gia Tây Ban Nha mùa giải trước đó trong màu áo Tenerife. Dù cho ấp ủ những tham vọng rất lớn, nhưng Pizzi hiểu rõ vị thế của mình tại Camp Nou. 
 
“Đó là một năm của những sự thay đổi lớn lao tại câu lạc bộ,” Ông giải thích. “Chúng tôi cũng đã ký hợp đồng với Luis Enrique, Laurent Blanc, Fernando Couto và Vitor Baia, cùng nhiều ngôi sao lớn khác. Đó là một đội ngũ rất mạnh và có chính sách xoay vòng hợp lý. Thứ chúng tôi cần là một vị thuyền trưởng đủ tầm để dẫn dắt cái tập thể ấy, một người điềm tĩnh và có khí chất hoàn hảo. Bobby Robson đã đảm nhận công việc đó một cách xuất sắc.”
 
“Mối quan hệ của tôi với Bobby rất tốt. Ông ấy là một con người tuyệt vời và chúng tôi đã có rất nhiều những cuộc trò chuyện với nhau ngay cả khi tôi đang phải ra sân ít hơn so với bản thân từng hy vọng. Bất chấp những khó khăn ở giai đoạn đó, ông ấy rất trân trọng những nỗ lực và thái độ của tôi. Khi phải thi đấu, tôi đều ở trạng thái hoàn toàn sẵn sàng.”
 
“Tôi đã nhận thức rất rõ cái tình thế khi ấy. Chuyện đó không thành vấn đề. Nhiệm vụ của tôi là luyện tập thật chăm chỉ và chuẩn bị một cách tốt nhất để khi có cơ hội được ra sân, tôi sẽ trình diễn hết mình.”
 
Pizzi vẫn còn được nhớ đến một cách trìu mến tại Barca nhờ bàn thắng muộn giúp cân bằng tỷ số trong trận chung kết Copa Del Rey năm 1997, cũng như vai trò của ông trong màn lội ngược dòng ngoạn mục trước Atletico Madrid ở vòng tứ kết. Ông thậm chí chính là người đã ghi bàn mang về chiến thắng cho Barcelona trước Espanol ở phút cuối cùng của trận derby đánh dấu màn debut của Ronaldo tại sân Camp Nou. 
 
Nhưng dù cho Pizzi cũng đã có không ít những khoảnh khắc đáng nhớ, thì cả thế giới đều đang đổ dồn mọi ánh mắt vào một nhân vật khác. 
 
Sau vài tháng đầu làm choáng váng cả La Liga. Ronaldo đã nghiễm nhiên trở thành cái tên đáng sợ nhất và có sức hút nhất trong tập thể đội bóng xứ Catalan. 
 
Anh đã có một cú đúp trong chiến thắng 5-3 của Barca trước Zaragoza, sau đó lại thêm hai pha lập công nữa trong màn hủy diệt Logrones với tỷ số 8-0. Một cú hattrick phi thường được trình diễn trong cuộc đối đầu Valencia đã thể hiện khả năng ghi bàn cực kỳ đa dạng của Ronaldo, nhưng có một kiểu kết liễu đối phương nổi bật hơn hẳn so với phần còn lại. 
Tiền đạo người Brazil chính là một bậc thầy tuyệt đỉnh trong các màn 1-đối-1. Trên thế giới có không ít các chân sút kiệt xuất, nhưng hiếm có ai lại đam mê những khoảnh khắc đó như Ronaldo. Những lúc tiếp cận đến gần thủ môn, anh thậm chí còn nở một nụ cười trên môi trước khi lừa bóng qua hắn ta.
 
“Tôi ước mình có thể chơi bóng đá mỗi ngày,” anh nói với các phóng viên.
 
Hậu vệ Cesar Gomez của Tenerife sau khi được giao nhiệm vụ theo kèm Ronaldo đã kể rằng anh mệt đến mức cứ như thể vừa phải chơi 5 trận đấu liên tiếp vậy. Có một nhà đài đã nói đùa rằng, họ sẽ đổi tên giải thưởng “cầu thủ xuất sắc nhất tuần” của mình thành “cầu thủ xuất sắc nhì tuần”, bởi vì quá rõ ràng là Ronaldo lúc nào cũng sẽ đứng nhất mà thôi.
 
Robson, với tư cách là một tín đồ cuồng nhiệt của môn thể thao vua, đã tóm tắt về cầu thủ người Brazil như sau:
“Cậu ta rất cừ về việc xoay sở ở những không gian nhỏ hẹp bên trong vòng cấm, cậu ta có thể loại bỏ hoàn toàn các hậu vệ bằng một động tác giả hoặc một pha xoay người, và sau đó, tư duy của cậu ta đủ nhạy bén để rất nhanh chóng nhận biết phương án xử lý bóng chuẩn xác nhất, nên sút hay nên chuyền. Cậu ta cũng có thể lùi sâu về 40 yard, nhận bóng và lao thẳng lên phía trên, lừa qua toàn bộ hàng thủ đối phương một cách dễ dàng.”
 
Pha lập công vào lưới Compostela chính là cột mốc đánh dấu sự kết thúc của giai đoạn “tuần trăng mật” đầy ngọt ngào trong mối quan hệ với Barcelona.
 
“Cậu ấy đã tạo nên sự khác biệt vào đêm hôm đó với pha lập công siêu phẩm của mình,” Pizzi kể lại. “Nhưng tôi nhớ rằng cậu ấy đã gặp phải một số vấn đề về thể chất trước khi trận đấu hôm ấy diễn ra.” 
 
Ronaldo vẫn tiếp tục thi đấu và ghi bàn. Nhưng cuộc tình của anh với Barcelona đã không còn vui vẻ như trước nữa. Thứ mà Robson mỉa mai là “gánh xiếc xứ Catalan” cũng đã thực sự bắt đầu hiện hữu.  
 
Lần đầu tiên Ronaldo bỏ lỡ một trận đấu của Barcelona là vào tháng 11 khi được triệu tập lên đội tuyển quốc gia, và dù cho Robson đang nắm trong tay một đội hình đầy sao, bao gồm Hristo Stoichkov, Luis Figo, Pep Guardiola, cùng nhiều tên tuổi lớn khác, nhưng họ đã phải nhận lấy trận thua đầu tiên ở mùa giải ấy chỉ vì sự vắng mặt của cầu thủ người Brazil. 
Kể từ đó, giới báo chí đã bắt đầu sáng tạo ra khái niệm “Ronaldodependencia” (sự phụ thuộc vào Ronaldo).
 
Tiền đạo người Brazil đã sớm phải đối mặt với những nghi ngờ về tình trạng sức khỏe và thể chất sau khi trở về từ Selecao. Thậm chí, Ronaldo đã có một chút xích mích với trợ lý của Robson lúc ấy là José Mourinho, khi ông ta mỉa mai anh: “Thật chẳng ra gì khi ghi một bàn thắng tuyệt đẹp nhưng lại dành suốt 89 phút còn lại để ngủ trên sân.”
 
Năm đó, Mourinho vốn cũng đã bị xem là một gã khó ưa, nhưng Pizzi lại dành cho ông một sự ngưỡng mộ đặc biệt.
“Jose là một người rất có tài. Ông ấy có thể can thiệp vào các tình huống một cách đầy thông minh. Mặc dù khởi nghiệp trong một vai trò khác, nhưng ông ấy đã không ngừng học hỏi và vươn tầm mạnh mẽ, để rồi trở thành một trong những hình mẫu mà các nhà cầm quân trên thế giới hiện nay hướng đến.”
 
Các chiêu trò “khích tướng”, tạo động lực của Mourinho, cùng với hàng loạt những chỉ trích mà Robson phải nhận vì lối chơi của ông có thể đã gây ra một chút bất ổn. Nhưng chính các hành động từ những người đại diện của Ronaldo mới là vấn đề lớn nhất khi mùa giải đi xa hơn. 
 
Họ đã tiến hành các liên hệ đưa anh đến Ý thi đấu vào tháng 10. Đến tháng 11, cái tên mà họ tiếp chuyện là Manchester United, và trước Giáng Sinh, họ còn đàm phán với cả Real Madrid. 
 
“Tại sao tôi lại rời khỏi Barcelona cơ chứ? Tôi chỉ vừa mới đến đây thôi mà.” Ronaldo nói. 
 
Nhưng đằng sau hậu trường, một câu chuyện rất khác đang diễn ra. 
 
Reinaldo Pitta và Alexandre Martins đã thực hiện một thỏa thuận với Ronaldo vào năm 1992, khi cầu thủ người Brazil vẫn còn là một cậu trai tuổi vị thành niên, cho phép họ được chia sẻ lợi ích và quyền lực trong bất kỳ một thương vụ chuyển nhượng nào của anh trong thập kỷ tới. 
 
“Cậu ấy đâu có sinh ra ở Barcelona, mà là ở Brazil,” Pitta tuyên bố vào mùa giải ấy, khi tình trạng mối quan hệ giữa Barcelona và Ronaldo càng lúc càng căng thẳng. “Cái quyết định rời PSV và đầu quân cho Barcelona hoàn toàn là mang tính kinh doanh. Cậu ấy đến đó để kiếm tiền. Nếu cậu ấy nhận được một lời đề nghị tốt hơn từ một đội bóng khác, cậu ấy sẽ không từ chối. Kinh doanh là kinh doanh.”
 
Cuộc chiến đã được kích hoạt. 
 
Phong độ rực sáng của Ronaldo trong màu áo Barcelona là một bộ phim ngắn, còn câu chuyện dài sẽ mang nhiều sắc thái hơn. Trong thất bại với tỷ số 2-0 trước Real Madrid tại Santiago Bernabeu, anh đã bỏ lỡ đến ba cơ hội ngon ăn. Những lời phàn nàn về chiến thuật của Robson xuất hiện càng lúc càng nhiều. Bên cạnh đó, còn có những lần anh rơi vào tình trạng “tịt ngòi”.
 
Trong cuộc đối đầu với Celta Vigo ngay trước Giáng Sinh, Ronaldo thậm chí còn bị các cổ động viên của Barcelona huýt sáo. “Đâu thể đòi hỏi cậu ấy phải duy trì mãi cái phong độ hồi tháng 9, tháng 10 được,” Robson bênh vực cậu học trò của ông. 
 
“Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho những kẻ đã sỉ nhục mình,” Ronaldo tức giận. “Tôi đâu phải là siêu nhân.”
 
Nhưng một cơn khát bàn thắng kéo dài 8 tiếng đã cho thấy mọi chuyện đang không ổn, và khi nó kết thúc, thì đó lại là trận thua với tỷ số 3-2 ngay trên sân nhà của Barcelona trước Hercules. Bên ngoài sân cỏ, đã có lần Ronaldo vắng mặt ở một buổi tập vì bị Stoichkov chơi khăm, thông báo cho anh sai thời gian tập trung. 
 
Vào tháng 2, anh đến Lisbon nhận giải thưởng Cầu Thủ Xuất Sắc Nhất thế giới, sau đó quay trở lại Camp Nou để diễu hành thành quả, còn Barcelona đại thắng Vallecano 6-0, nhưng Ronaldo vẫn bị các cổ động viên la ó, huýt sáo. 
“Tôi thực sự chả hiểu bọn này đang muốn gì nữa.”
 
Tại Barcelona, bạn sẽ không bao giờ được tha thứ nếu có qua lại với Real Madrid. 
 
Tiếp đó là một thất bại của Blaugrana trong trận derby với Espanyol, và cái quyết định như đổ thêm dầu vào lửa mà anh đưa ra là quay về Brazil để tham dự lễ hội Rio ngay sau đó. Các bức hình ghi lại cảnh Ronaldo tiệc tùng thâu đêm đã được chụp lại. 
 
“Những bức hình đó là một sự xúc phạm đối với tất cả những người có liên quan đến Barcelona,” Sport bình luận. “Câu lạc bộ đang ở trong một cuộc khủng hoảng trầm trọng, nhưng ngôi sao lớn nhất đội lại được nghỉ phép đặc biệt để đi chơi bời tại một lễ hội. Có chuyện gì đang xảy ra với sự kỷ luật và hình ảnh của câu lạc bộ này vậy chứ ?” 
 
Vào thời điểm đó, trọng tâm chính là những vết nhục như trận thua đậm 4-0 trước Tenerife đã khiến Barcelona bị Real Madrid của Fabio Capello bỏ xa đến 9 điểm. Nhưng rồi, sự tinh túy của một Ronaldo ở trạng thái hưng phấn nhất lại một lần nữa bùng nổ, xua tan màn sương mù. 
 
Bàn thắng siêu hạng của anh vào lưới Betis. Cú hattrick vào lưới Zaragoza, và thêm ba pha lập công nữa vào lưới Atletico Madrid. Dù cho cơ thể đã mỏi nhừ, nhưng Ronaldo vẫn tiếp tục tỏa sáng. Barca đã phải chơi đến 6 trận chỉ trong vòng 17 ngày kể từ cuối tháng Ba, và Ronaldo đã nổ súng trong 5 trận. Lý do duy nhất khiến anh không thể ghi bàn ở trận thứ sáu là vì anh đã được triệu tập lên đội tuyển quốc gia để tham dự cuộc đối đầu với Chile. Chân sút người Brazil đã lập một cú đúp trong trận đấu đó. 
 
Đã có thêm rất nhiều những khoảnh khắc đáng nhớ khác diễn ra. Barca đã đánh bại Real Madrid trong cả hai lượt trận đi và về để đoạt vé thẳng tiến đến trận tứ kết gặp Atletico Madrid. Sau khi hòa trận lượt đi, Barcelona đã bị đối phương dẫn trước đến ba bàn ngay trên sân Camp Nou chỉ trong hiệp một ở trận lượt về. 
 
“Đó là một trận đấu lịch sử đối với tôi, và với tất cả những người đã may mắn được tham gia nó,” Pizzi hồi tưởng. “Điều mà tôi nhớ nhất vào cái đêm hôm đó là khi chúng tôi bước ra sân bóng trong hiệp hai, trong đầu hiểu rằng sẽ rất khó để xoay chuyển cái kết quả hiện tại, các cổ động viên vẫn cổ vũ cho chúng tôi một cách cuồng nhiệt hết mình.”
 
“Tôi nhớ rất rõ cái bầu không khí ấy. Có một nguồn năng lượng mạnh mẽ lan tỏa ra từ mọi người khiến tất cả chúng tôi đều ngạc nhiên khi bước ra ngoài sân. Đó là một liều doping tinh thần cực kỳ quan trọng, và là chất xúc tác đã tạo nên một cuộc lội ngược dòng thần kỳ ở hiệp hai.”
 
Ronaldo đã lập một cú hattrick và Pizzi là người hoàn tất chiến thắng đáng kinh ngạc với tỷ số 5-4 của Barcelona. 
 
Những chiếc cúp chính là sự cứu rỗi dành cho Robson.
 
Bên cạnh thành công ở đấu trường quốc nội, Barcelona đã vượt qua Fiorentina trong trận bán kết Cup Winners’ Cup bằng một màn trình diễn tuyệt vời để tiến đến trận chung kết chạm trán với đối thủ Paris Saint-Germain. Sự hưng phấn đã thực sự trở lại với Barca vào tháng 5 khi Ronaldo thực hiện thành công quả penalty mà anh được trao trong trận El Clasico thứ hai tại La Liga và giữ cho Blaugrana vẫn hiện diện trong cuộc đua vô địch. 
 
Cầu thủ người Brazil đã tiếp tục không mắc phải một sai lầm nào trên chấm penalty trong trận chung kết cúp châu Âu diễn ra ở Rotterdam 4 ngày sau. Đó chính là vinh quang của Ronaldo tại Barcelona. 
 
Anh đã nổ súng vào lưới Celta trong trận đấu tiếp theo, trước khi bước vào trận đấu cuối cùng của mình trên sân Camp Nou với tư cách là một cầu thủ của Barcelona trong cuộc đối đầu Deportivo. Mặc dù sau đó Barca vẫn còn 3 trận phải đá nữa, nhưng Copa America và đội tuyển quốc gia Brazil đã kéo anh rời khỏi Tây Ban Nha – cũng như trận chung kết Copa Del Rey với Real Betis đã bị dời lịch đến cuối tháng 6.
 
Suốt 89 phút của ngày hôm ấy là một lời tạm biệt tương đối yên ả. Mặc dù vậy, thậm chí những tiếng huýt sáo vẫn còn xuất hiện. Nhưng sau đó, ngay sau khi bị đốn ngã, Ronaldo đã rất nhanh chóng đứng dậy, lướt qua hàng phòng ngự đối phương và ghi bàn thắng cuối cùng trong màu áo Barcelona. 
 
“Từ trạng thái bất động đến lúc cậu ấy ghi bàn, chỉ vài giây trôi qua,” Rob Palmer, bình luận viên của Sky Sports, bình luận. Câu nhận xét đó đã tóm tắt lại mùa giải của Ronaldo tại Barcelona khá hoàn hảo. 
 
 
Chỉ trong một thời gian ngắn, mọi chuyện dường như đã tốt đẹp trở lại. Thất bại của Real Madrid trước Athletic Bilbao đã rút ngắn khoảng cách giữa họ với Barca xuống chỉ còn 2 điểm, khi mà La Liga vẫn còn 3 vòng đấu, đồng thời, một bảng hợp đồng mới có vẻ đã sắp được hoàn tất. Một cuộc họp kéo dài 6 tiếng giữa các quan chức của câu lạc bộ và những người đại diện của Ronaldo dường như đã giải quyết được mọi vấn đề. 
 
Nhưng rốt cuộc, tất cả đã hoàn toàn đổ vỡ. 
 
“Ronaldo sẽ có một bến đỗ mới, và đó là một câu lạc bộ Ý,” Người đại diện Giovanni Branchini của anh tuyên bố. 
Inter Milan vẫy gọi, một khoản phí chuyển nhượng kỷ lục thế giới gần 20 triệu bảng đã được thỏa thuận. “Tôi chắc chắn là họ đã đi đêm với nhau,” Chủ tịch  Josep Lluis Nunez của Barcelona phàn nàn. 
 
“Đám người đó xem tiền là tiên là phật,” Robson nói thêm. “Và Ronaldo là một thương vụ tuyệt vời đối với họ, nhưng cậu ấy nên nhận ra rằng, không một câu lạc bộ hay thành phố nào trên thế giới tuyệt vời hơn Barcelona cả đâu.”
 
Thiếu đi Ronaldo, hy vọng vô địch của Barca đã kết thúc đột ngột với thêm một thất bại khác trước Hercules. “Ngày hôm ấy, con quái vật của chúng tôi đã vắng mặt,” Pep Guardiola than thở. Họ sẽ thắng hai trận còn lại của mùa giải, nhưng rốt cuộc vẫn phải chấp nhận đứng ở vị trí thứ hai, kém hơn đoàn quân của Capello 2 điểm. 
 
Ít nhất thì mùa giải năm đó cũng đã kết thúc một cách vẻ vang với chiến thắng 3-2 giành được ở hiệp phụ trước Real Betis tại một Bernabeu chật cứng khán giả trong trận chung kết Copa Del Rey. Pizzi là người đã ghi bàn cân bằng tỷ số ở những phút cuối cùng của thời gian thi đấu chính thức. “Chúng tôi rất cần nó, vì nếu không thì cả bọn sẽ kết thúc mùa giải trong sự cay đắng mất,” Ông nói. 
 
Cuộc ăn mừng đã diễn ra xuyên đêm. Đó là một trận chung kết đầy ngọt ngào dành cho Robson sau tất cả những gì mà ông đã phải chịu đựng. Louis Van Gaal đã đến để thay thế ông vào mùa hè đúng như đã được dự đoán rầm rộ từ trước, nhưng vị cựu thuyền trưởng của đội tuyển Anh đã có thể chia tay Barcelona trong tư thế ngẩng cao đầu. 
 
Còn Ronaldo lại không hề được nhận thứ tình cảm tương tự. Một mùa giải rực sáng với 47 bàn thắng đã kết thúc bằng những bài hát sỉ nhục, công kích từ các cổ động viên đã quay lưng lại với anh.
 
Ronaldo sẽ không bao giờ được xem như một người hùng tại Catalonia, nhất là khi sau này anh cũng đã đầu quân cho Real Madrid. Nhưng vào những thời điểm mà tâm trí có thể ở trong trạng thái điềm tĩnh, sáng suốt nhất, các cules chắc hẳn vẫn sẽ hồi tưởng lại mùa giải 1996/1997 và hiểu rằng, mình đã được chứng kiến một điều thực sự kỳ diệu. Họ đã được chiêm ngưỡng, được “thưởng thức” Ronaldo phiên bản hoàn hảo nhất, trước khi bị những chấn thương hành hạ. 
 
Pizzi, giờ đây đã là một vị huấn luyện viên, vẫn nhớ như in cái mùa giải mà ông được chứng kiến cận cảnh sự bùng nổ của Người Ngoài Hành Tinh Ronaldo Luis Nazario de Lima ở giai đoạn đỉnh cao phong độ. 
 
“Mặc dù thất bại trong cuộc đua La Liga, nhưng chúng tôi đã giành được những chức vô địch khác vào mùa giải đó, và người đã mang đến sự khác biệt, người đã tạo ra sự chênh lệch sức mạnh giữa chúng tôi và các đối thủ với kỹ năng cá nhân của cậu ấy, chính là Ronaldo.”
 
“Cậu ấy có năng lượng, sức mạnh và sự tự tin. Đó chính là phiên bản Ronaldo tuyệt vời nhất trong sự nghiệp của cậu ấy. Không chỉ đối với tôi, mà còn đối với tất cả mọi người trong đội, được sát cánh cùng cậu ấy là một đặc ân, một sự may mắn cực kỳ lớn.”

Nguồn: Lược dịch từ bài viết “Ronaldo's year at Barcelona” của tác giả Adam Bate, đăng tải trên Sky Sports.
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

X
top-arrow