Trận bán kết EURO 2000 giữa Italia và Hà Lan phải được phân định thắng thua trên chấm 11 mét. Frank de Boer sút nhẹ, Toldo đã cản được bằng chân. Một chàng trai trẻ đĩnh đạc bước lên, không quên nháy mắt với người đội trưởng của mình. “Cậu điên à? Còn trận Chung kết phía trước đấy”, Maldini không giữ nổi bình tĩnh. Nhưng anh ta không đổi ý và đá quả penalty kiểu “xúc thìa” ấy thành công. “Bạn phải rất giỏi hoặc có óc khùng mới dám đá kiểu đấy…Và tôi thì không bị điên”. Vâng, chàng trai trẻ ấy là
Những hảo thủ của xứ sở hoa Tu-lip vẫn thường được người hâm mộ ưu ái gọi với cái tên “người Hà Lan bay” như để thừa nhận tài năng của họ. Thế nhưng trong số đó, vẫn có một người Hà Lan không bay được người hâm mộ vô cùng yêu mến. Tên anh là Dennis Bergkamp.
Mười lăm năm trước, nếu tôi nghe thấy từ Robben ở đâu đó, đó hẳn là hòn đảo mà vị Tổng thống da đen đầu tiên của Cộng Hòa Nam Phi Nelson Mandela bị giam giữ ngót nghét hơn 25 năm. Mười lăm năm sau, khi tôi hỏi bất kì ai về “Robben”, họ đều liên tưởng ngay đến một cầu thủ chạy cánh có cái chân trái rất ngoan, chơi ở cánh phải với khả năng đi bóng phi thường. Đó là Arjen Robben.
Trong một show truyền hình nổi tiếng tại Anh có tên A League Of Their Own lên sóng cách đây 1 tuần, Aaron Ramsey nhận được câu hỏi từ tài tử James Corden: “Nếu trở thành thủ tướng, anh sẽ làm gì đầu tiên?” Không cần một tích tắc nghĩ ngợi, anh đáp: “Buộc Tottenham phải xuống hạng.”
FC Barcelona - cái tên mà chỉ nghe đến thôi là người ta đã tưởng tượng ra một thứ bóng đá tấn công đẹp mắt làm mê say lòng người. Một đội bóng mà tấn công đã trở thành tôn chỉ, tư tưởng xuyên suốt lịch sử. Một đội bóng mà việc tấn công và ghi bàn đôi khi còn quan trọng hơn cả chiến thắng. Và ở một đội bóng như thế đương nhiên sẽ là là nơi tôn vinh những ngôi sao tấn công, những bậc thầy kỹ thuật hay những ảo thuật gia sân cỏ.
Một người đàn ông từng trải qua vài cuộc tình là điều không có gì lạ. Thậm chí họ còn có thể trải qua những cuộc tình ấy cùng một lúc. “Trong mấy đứa ấy, mày yêu ai hơn?” đó vốn dĩ là một câu hỏi không phải để trả lời. Vì có lẽ ngay cả chính người đàn ông cũng không thể biết được điều ấy…
Tháng 11/1989, một sự kiện lịch sử diễn ra ngay tại trái tim của nước Đức. Bức tường Berlin sụp đổ và chính thức tái hợp hai miền Đông-Tây đất nước trong niềm hân hoan của người dân. Sự kiện đánh dấu ngày tàn của Chiến tranh lạnh cũng là dấu mốc cho sự hợp nhất của bóng đá Đức. Đội tuyển Tây Đức hùng mạnh dĩ nhiên vẫn là nòng cốt của Cỗ xe tăng, nhưng không ai biết rằng một cậu bé tới từ Đông Đức sẽ trở thành thủ lĩnh của đội bóng áo trắng trong tương lai. Ngay cả bản thân Michael Ballack cũng k
Golazo! Ngay phút thứ 83 của trận đấu, một cú tung chân trái nhẹ nhàng nhưng trái bóng bay như đạn găm thẳng vào góc trái khung thành của Blackburn Rovers.
Ngày 31/5/2009, Juventus đụng độ Lazio trong khuôn khổ vòng đấu cuối cùng của Seria A. Đó là một trận đấu không có quá nhiều ý nghĩa khi cả hai đội bóng đã không còn mục tiêu rõ ràng để theo đuổi. Nhưng lạ lùng thay, không khí trong trận đấu còn “hòa nhã” tới mức CĐV của cả Juve và Lazio cùng cổ vũ cho một cầu thủ.
Trận đấu giữa Real Madrid và AS Roma - vòng knock out Champions League vừa qua, khoảnh khắc khi Francesco Totti được tung vào sân, các cổ động viên của Real đã đứng dậy vỗ tay còn các cầu thủ Real chào Totti bằng những nụ cười và những cái bắt tay...
Từng bị từ chối bởi rất nhiều đội bóng hàng đầu nước Pháp vì thể hình nhỏ con, Antoine Griezmann cuối cùng cũng tìm được sự thừa nhận từ Real Sociedad, một đội bóng nằm ở bên bìa dãy Pyrenees. Ông Eric Olhats, giám đốc bộ phận tuyển mộ cầu thủ của đội bóng xứ Basque đã bắt gặp Griezmann thi đấu rất ấn tượng trước đội trẻ của PSG và quyết định gặp và nhét mẩu giấy nhỏ vào trong túi áo của chàng trai nhỏ bé này. Đó là lời mời đến Sociedad thử việc, mở ra một chương đầu tiên đầy vinh quang trong sự
Đối với nhiều người hiện tại, vẻ đẹp của bóng đá được thể hiện qua khả năng đi bóng ma thuật của Messi hay sức chiến đấu của Ronaldo. Với một số người, họ nhớ tới những pha chạy chỗ và dứt điểm gọn ghẽ của Suarez hay Lewandowski. Nhưng với một vài người, nét đẹp của bóng đá đã không còn như xưa vào cái ngày 23/1/2015, ngày mà số 10 cổ điển cuối cùng nói lời từ biệt với sân cỏ. Tên anh là Juan Roman Riquelme.
Không có được phong độ đỉnh cao xuyên suốt sự nghiệp của mình, nhưng Torres vẫn ở trong lòng người hâm mộ như là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất. Quan trọng hơn, El Nino vẫn mãi là một cậu bé trong mắt những ai yêu mến anh, một cậu bé tài đức vẹn toàn.
Sân Stade Vélodrome, một ngày chớm đông 2003, kết thúc trận đấu với Olympique Marseille, Jose Mourinho đứng đợi trong đường hầm. Không, ông không chờ một ai của FC Porto cả. Tất cả đều đã vào phòng thay đồ. Ông chờ một người khác, kẻ đã làm hàng phòng ngự của ông phải khổ sở suốt 90 phút. Và rồi bóng dáng ấy cũng xuất hiện, một tiền đạo Châu Phi điển hình: Didier Drogba. Với một cử chỉ lịch thiệp, Mourinho chìa bàn tay ra với đối thủ của mình và nói:" Này chàng trai, cậu thi đấu rất tuyệt. Tôi k
Sẽ tiếp tục là một câu chuyện nên thơ nữa bắt nguồn từ đất nước hình chiếc ủng. Người viết tự hỏi, sao nghệ thuật ưu ái cho đất nước này những câu chuyện vi diệu đến thế. Trang viết này đã từng có “chàng vệ sĩ” Nesta, “chàng hoàng tử” Totti, “quý ông” Del Piero, nhưng những dòng cảm xúc dành cho mạch truyện xứ Địa Trung Hải này có vẻ như không bao giờ chấm dứt. Hôm nay, chúng tôi dành câu chữ cho “kiến trúc sư” Andrea Pirlo, ly rượu vang hảo hạng nhất trong lịch sử màu áo thiên thanh.
PSV Eindhoven 2004-05 có thể nói là PSV mạnh nhất kể từ thời điểm họ đoạt cú ăn 3 lịch sử năm 1988. Lúc ấy họ sở hữu những Cocu, Van Bommel, Alex, Gomes,v.v… Họ vô địch Eredivisie và KNVB Cup, đồng thời lọt vào trận bán kết cup C1, nơi đội chủ sân Philips Stadion chỉ thua đầy tiếc nuối AC Milan vì luật bàn thắng trên sân khách.Đội hình PSV khi ấy có một chàng trai cực kỳ bùng cháy, trong cái năm 2005 đáng nhớ ấy anh lọt vào danh sách đề cử Quả Bóng Vàng. Không những vậy, anh cực kỳ được fan yêu
Diego Costa là một tài năng lớn nhưng phong cách ngổ ngáo và có phần ngỗ nghịch trên sân lại khiến anh trở thành một trong những nhân vật phản diện nổi bật nhất làng bóng đá. Thế nhưng nếu tìm hiểu kỹ về cầu thủ này, Diego Costa lại có một phẩm chất anh hùng trong mắt những người thân xung quanh.
Nói đến Brazil là người ta nghĩ đến lối đá tấn công hoa mỹ và rực lửa. Người Brazil cũng luôn tự hào về điều đó, nhưng đó có lẽ đã là câu chuyện từ cả chục năm về trước. Hàng công của Brazil trong những năm trở lại đây thực sự thiếu và yếu, đặc biệt là ở vị trí trung phong. Kể từ khi "Người ngoài hành tinh" Ronaldo giải nghệ, người Brazil đã bắt đầu rơi vào cơn khủng hoảng số 9 thực sự. Người - có lẽ - tiệm cận được gần đến trình độ của Ronaldo nhất thì chỉ để lại cho người hâm mộ những sự tiếc
“Tôi xấu trai, nhưng cái tôi có là sự quyến rũ”. Gã trai với hàm răng vẩu cười lớn sau khi trở thành Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2004. Chỉ một khoảnh khắc đó thôi cũng đủ để gợi lên những ký ức đẹp đẽ về một thiên tài bóng đá. Một ảo thuật gia với những đường bóng như mê hoặc người xem. Một cầu thủ Brazil lĩnh trọn những gì tinh túy nhất của Joga Bonito thần thánh....
Các giải vô địch quốc gia châu Âu gần đi đến hồi kết cũng là lúc chuyện đi hay ở của các cầu thủ và huấn luyện viên lại bắt đầu được quan tâm. Ở Ngoại hạng Anh người ta đã biết chắc chắn rằng năm sau, Manchester City sẽ có Pep Guardiola với những ý tưởng táo bạo luôn sẵn sàng được thử nghiệm. Chelsea sau một mùa giải thất bại sẽ hy vọng có một khởi đầu mới cùng Antonio Conte, Liverpool thì chắc chắn sẽ chờ đợi một mùa giải thực sự thành công sau khởi đầu đầy ấn tượng của Jurgen Klopp còn ở Manch