Không quá khi nói rằng cả sự nghiệp Butt lẩn khuất phía sau ánh hào quang của những đồng đội danh tiếng, nhưng trong bất kì trận chiến nào, Sir Alex Ferguson cũng sẽ cảm thấy may mắn khi sở hữu một chiến binh như Nicky Butt...
Trở thành một “viên đạc bạc” bên hành lang cánh trái Chelsea, dường như Alonso đang tự mình bước đi trên một con đường khác, một con đường mà anh từng phải vất vả tìm kiếm trong suốt những năm tháng đã qua của cuộc đời.
Nếu bạn là một cầu thủ giỏi, bạn sẽ là thần tượng trong mắt các cổ động viên. Nhưng nếu bạn dám đứng lên, chống lại những áp bức vì quyền lợi của Tổ quốc, bạn sẽ là người anh hùng của đất nước. Có một con người như thế, một người Croatia đã làm sáng bừng ngọn lửa dân tộc chủ nghĩa trong mỗi người dân quê hương, anh là Zvonimir Boban.
Nếu bạn nghe ai đó thay vì nói cú sút phạt theo kiểu “knuckle shot” trở thành “Juninho style” thì đó hoàn toàn là điều đã được chấp nhận rộng rãi. Tựa như việc Panenka biến cú “xúc thìa” thành tài sản đăng ký bản quyền hay Johan Cruyff ghi danh vào sách vở về kỹ năng rê bóng bằng động tác “giả vờ sút”, thì bản thân Juninho đã biến kỹ thuật sút phạt của anh thành một nghệ thuật...
“Ô, kìa Heskey lại sút bóng lên trời”. “Ha ha, anh ta lại vấp bóng ngã”. Nếu bạn lên Youtube và gõ thanh tìm kiếm để xem thử người ta nói gì về Heskey, thì hẳn sẽ có câu trả lời cho bạn. Thật khó hiểu, một cầu thủ từng được xem là cạ cứng của Owen, cùng với Fowler trở thành hàng tấn công vũ bão trên khắp sân cỏ ở châu Âu. Người được những cổ động viên Lữ đoàn đỏ gọi là “Chúa tể”, mà lại có cái quá khứ chán như thế sao?
Vieri thăng tiến bằng sự chăm chỉ và chơi cho những đội bóng hàng đầu châu Âu, vô địch Scudetto cùng Juventus ở tuổi 23. Những câu chuyện ngoài lề và sự kém may mắn đã ngăn cản anh đến với những tấm huy chương mà anh đáng được nhận. Tuy nhiên, sau tất cả Vieri xứng đáng đứng ngang hàng với bất kì chân sút vĩ đại nào trong lịch sử bóng đá Italia.
Có rất nhiều học trò cũ của Sir Alex Ferguson đã thất bại trong việc vươn lên đỉnh cao như ông thầy, nhưng Jaap Stam có lẽ là một trường hợp đặc biệt. Sự tiếc nuối day dứt ngày nào của Ferguson có khi nào sẽ nguôi ngoai nếu Stam thắng Jose Mourinho đêm nay và vài năm sau sẽ kế nhiệm chiến lược gia Bồ Đào Nha…
"Tôi có nghe trên Mạng xã hội đồn cậu về nhà hả Evra? Nói chuyện với tôi nào!" Status của Rio Ferdinand cách đây mấy ngày khiến Old Trafford sôi động vì tin đồn có trọng lượng từ cựu trung vệ Manchester United. Kể từ đó, báo chí đưa tin Patrice Evra có thể quay lại Manchester Utd theo dạng cho mượn ngắn hạn từ Juventus.
“Một đội bóng chỉ cần có ba Fernandinho thì có thể vô địch ở bất kỳ giải đấu nào”- Pep trong ngày cao hứng đã lớn tiếng trình bày như vậy. Thoạt đầu có vẻ lạ, tại sao không phải là Kevin De Bruyne hay David Silva, những cầu thủ mang nhiều yếu tố giống khuôn mẫu Pep thích, mà lại là anh chàng Fernandinho với hình ảnh hơi công nhân mà khán giả đã nhẵn mặt.
Nếu đằng sau một thất bại luôn là một vực thẳm hun hút thì đã chẳng có khái niệm tai nạn, và cũng không có khái niệm HLV giỏi. Hãy tin rằng Chelsea, dù có ngã trước Tottenham, thì vẫn sẽ là ứng cử viên số 1 cho ngôi vô địch. Cũng như việc Mourinho, sau những ngày nhạt nhẽo và uể oải, đang đưa Man Utd tới mạch 7 trận thắng không nghỉ, điều chưa xảy ra trong suốt hơn 5 năm qua.
Có thể Thuram không phải là cầu thủ nổi tiếng nhất của tuyển Pháp, nhưng những kỷ lục mà Thuram tạo lập đã biến anh thành một tượng đài sống. Từ France 98, đến Serie A những năm đỉnh cao, cho đến World Cup 2006, Thuram giống như những gì tiêu biểu cho bóng đá của cả một thời đại - một thập kỉ xuất hiện một chính trị gia làm hậu vệ tuyệt vời.
Cruyff thường nói về sự đơn giản. Với ông, chơi bóng với những đường chuyền “thừa thãi” là điều không thể chấp nhận, tất cả cũng chỉ để đạt được một thứ: Sự đơn giản. Cruyff đã từng chỉ trích một bàn thắng mà mình ghi được vì cho rằng đáng lẽ nó phải đến sớm hơn trong trận đấu. Thêm những đường chuyền thừa là không cần thiết và có thể dẫn tới việc tăng thêm cơ hội cho những sai lầm xảy ra. Sự đơn giản làm tăng thêm khả năng và tính hiệu quả.
Đằng sau sự hào nhoáng luôn là những khoảng tối. Dù ở đâu hay bất cứ vấn đề gì, đó là những thứ luôn song hành với nhau. Xứ sở sương mù từng sở hữu một cầu thủ tài năng, thu hút, ấn tượng và cũng đầy tiếc nuối. Anh là Paul Gascoigne.
Chuyện kể rằng, vào một ngày đẹp trời năm 1976, có hai danh thủ từ miền Bắc đã lặn lội đường xa để ngồi trên sân Hoa Lư nhằm chiêm ngưỡng buổi tập của đội Tổng Cục Vật Tư. Hai con người ấy là hai anh em kiện tướng của Thể Công: Nguyễn Thế Anh-Nguyễn Cao Cường. Họ đến nhằm có dịp bắt tay để thể hiện lòng ngưỡng mộ với bộ đôi “Sóng thần” miền Nam ngày ấy: chàng trai đào hoa Quang Đức Vĩnh và con đại bàng Võ Thành Sơn.
Trong mắt người hâm mộ và cầu thủ đối phương, Marcos Rojo có thể bị xem là một kẻ bạo lực, một hung thần trên sân cỏ, một tên đồ tể theo đúng nghĩa. Thế nhưng, vào thời điểm hiện tại, chính thứ tinh thần chiến đấu không khoan nhượng ấy của trung vệ người Argentina lại đang mang đến một niềm tin vững chãi nhất cho hàng phòng ngự Quỷ đỏ.
Mười hai chiến thắng liên tiếp và chỉ để lọt lưới hai lần – Chelsea trở thành đội bóng đầu tiên sau 128 năm qua đã lập được kỳ tích này ở Premier League, chức vô địch dường như đang ở gần họ hơn bao giờ hết. True Blues vui mừng khi Conte và các học trò đã mang về món quà ý nghĩa trong dịp Boxing day tưng bừng ấy. Và trong những niềm vui lớn ấy, có niềm vui nho nhỏ của Pedrito – Pedro “bé nhỏ” – giọng nam chính trong bản nhạc Blues.
“Nếu có cầu thủ nào sinh ra để dành cho Liverpool, đó phải là Gary McAllister. Anh ấy có mọi thứ gắn liền với người hâm mộ đội bóng, lối chơi thanh nhã và hành xử văn hoá trong lẫn ngoài sân bóng. Gary gợi nhớ lại những di sản từ Scotland đã tạo ra những ảnh hưởng nhất định đến lịch sử đội bóng.” - Jamie Carragher
Fabrizio Ravanelli sinh ra tại thành phố Perugia thuộc vùng Umbria nằm ở miền Trung nước Ý vào ngày 11/12/1968. Chàng trai trưởng thành trên mảnh đất Perugia có một vóc dáng của một đô vật. Nhưng điều tạo nên sự đặc biệt và mang tính nhận dạng của Ravanelli lại là mái tóc cua sớm bạc trắng của mình. Chính vì vậy, Ravanelli được biết đến với biệt danh rất dễ thương đó là “Penna Bianca”, có nghĩa là “Chiếc lông vũ trắng”.
Bernd Schuster là một tiền vệ trung tâm nhưng có thể chơi tốt ở vai trò libero, nhạc trưởng, thậm chí là trung vệ, người Đức đã hình dung rằng đây sẽ là một Franz Beckenbauer mới ở thập niên 1980, nhưng sau tất cả, đó chỉ là nỗi thất vọng tràn ngập. Phía sau Schuster là một câu chuyện kì lạ, về tài năng không bao giờ gặt hái vinh quang xứng đáng, về một thiên thần lạc lối ở mảnh đất tăm tối Tây Ban Nha.