Sergio Ramos: Sinh ra để trở thành người hùng
Một lần nữa, cái tên Sergio Ramos hiện lên trên bảng tỷ số khi trận đấu chỉ còn vài phút, và Real Madrid đã được cứu khỏi vũng lầy. Kịch bản này ngày càng trở nên quen thuộc đối với những Madridista.
Một lần nữa, cái tên Sergio Ramos hiện lên trên bảng tỷ số khi trận đấu chỉ còn vài phút, và Real Madrid đã được cứu khỏi vũng lầy. Kịch bản này ngày càng trở nên quen thuộc đối với những Madridista.
Để tri ân một vĩ nhân như Raymond Kopa, xin phép được trích lại lời của tờ France Football trong lễ trao giải Quả bóng Vàng 1958 cho ông: “Kopa là bậc thầy về sự chính xác và kĩ thuật. Ông ấy tạo nên tuyệt tác bằng những pha đảo bóng. Trong lịch sử bóng đá thế giới, chưa từng có ai làm tốt hơn thế. Kopa không chỉ chuyền cho đồng đội một cách đơn thuần, ông ấy luôn nghĩ, trong tích tắc thôi, và đặt họ vào tư thế thuận lợi. Ông ấy không chỉ là một cầu thủ chạy cánh, một tiền đạo lùi hay một trung
Hôm nay là 8/3, ngày Quốc Tế Phụ Nữ. Nhân dịp ngày đặc biệt như thế này, chúng tôi xin gửi đến bạn đọc bài viết về người đã thay đổi cả nền bóng đá nữ thế giới. Người phụ nữ mà cả cuộc đời như cuốn phim ghi dấu sự đi lên của phái yếu ở bộ môn tưởng rằng chỉ dành cho nam giới này. Danh thủ ấy không ai khác chính là Rainha (Nữ hoàng)- Marta.
Karim Benzema từng nhận xét về người bạn của mình rằng: “Nếu sự nghiệp của Ben Arfa đi theo đúng hướng, cậu ấy giờ đã có thể thi đấu bên cạnh Messi tại Barca. Về tố chất kỹ thuật, cả hai đều tương đồng, nhưng Ben Arfa lại có những vấn đề riêng.” Bản thân Hatem Ben Arfa cũng nhận thức được thái độ thi đấu tiêu cực của mình và anh từng rất nhiều lần hạ quyết tâm sẽ thay tính đổi nết, nhưng chứng nào vẫn tật nấy. Ở vào ngày sinh nhật lần thứ 30 của Ben Arfa, người hâm mộ vẫn chưa biết tương lai của
Cuối tuần vừa qua, khi giới mộ điệu sục sôi với tình huống solo kinh điển mà thường nhật của Messi, phát sốt với pha cản phá mang đẳng cấp thế giới mà Neuer mang lại, có lẽ tình huống bứt tốc 100 mét ngược sân như một vận động viên điền kinh của Edinson Cavani không nhận được sự ngưỡng mộ cần có...
Trận đấu giữa Sampdoria và Pescara rạng sáng Chủ nhật vừa qua mang một cột mốc đáng nhớ. Với Zdeněk Zeman, huấn luyện viên trưởng của Pescara, đó chính là trận đấu thứ 1000 của ông trong sự nghiệp cầm quân của mình. 1000 trận, có chiến thắng, có cả những thất bại, nhưng dường như một thứ luôn bất biến trong chính người đàn ông sẽ tròn 70 tuổi vào tháng Năm tới hay những đội bóng mà ông dẫn dắt, đó là niềm vui và sự giải trí.
Tiếng Ý có một từ gọi là sprezzatura để chỉ điều này. Nó có nghĩa là một cái gì đó nhìn qua có vẻ không cần phải suy nghĩ quá nhiều và dễ dàng để thực hiện nhưng thực tế thì ngược lại. Trước mỗi trận đấu, mọi thứ phải được sẵn sàng - dầu bôi vào tóc, quấn băng dưới đầu gối, tất kéo xuống và giắt nửa áo vào trong quần. Anh là hiện thân của phong cách bóng đá Ý. Phong cách của anh ảnh hưởng đến cả một thế hệ những cậu bé theo dõi thứ tôn giáo mang tên bóng đá Ý mỗi cuối tuần, họ dán mắt vào màn hì
Lại một mùa Valentine nữa lại qua với những đong đầy cảm xúc nhưng ngày 14-2 đối với riêng bóng đá Việt Nam nói chung và bóng đá Miền Nam nói riêng là một ngày đặc biệt. Đó là ngày mà tượng đài Phạm Huỳnh Tam Lang cất tiếng khóc chào đời tại mảnh đất Gò Công thuộc tỉnh Tiền Giang. Và chuyện đời của người đàn ông này sẽ chỉ cho chúng ta thấy hết bức tranh đầy đủ của hai chữ “Tình yêu”.
Chúng ta đong đếm sự vĩ đại như thế nào? Một cái tủ đựng đầy cúp? Có thể. Tôi thì sẽ lập luận rằng sự vĩ đại là ảnh hưởng mà bạn tạo ra với người khác và khả năng dùng sự nghiệp của mình để truyền cảm hứng cho mọi người theo cách của riêng mình. Và Jari Litmanen có phải là một cầu thủ vĩ đại hay không có lẽ phụ thuộc vào góc nhìn và định nghĩa của bạn về sự vĩ đại.
“Tôi cái gì cũng có thể làm, ngoại trừ bóng đá”-ông Nguyễn Bá Thanh đã từng nói với Lê Huỳnh Đức như vậy trong một cuộc nói chuyện. Có thể đối với riêng nhà lãnh đạo này, công việc về bóng đá còn khó hơn lên trời...
Sau 10 năm trên đất Tây Ban Nha, Marcelo không chỉ là “kẻ thay thế” Roberto Carlos như lời Ramon Calderon. Anh đã trở thành hiện thân sống cho Real Madrid bằng những nỗ lực tự thân không biết mệt mỏi. Như chính lời nói của mình: “Tôi muốn tạo nên lịch sử với cái tên Marcelo, chứ không phải người thay thế cho Roberto Carlos.”- Huyền thoại tại Real Madrid, tước vị ấy giờ là của Marcelo.
Vào năm 1996, Real Madrid đang mải miết kiếm tìm cho mình một anh hùng. Khi ấy họ vừa có một mùa giải tồi tệ nhất trong vòng 19 năm và khởi đầu mùa giải mới mà không có tên ở bất cứ giải đấu châu Âu nào – lần thứ Hai kể từ ngày thành lập.
Ngày 5 tháng Hai là sinh nhật của Neymar, mười ngày trước cũng là ngày sinh của Robinho. Hai cầu thủ đều mang trên mình niềm tự hào về “đấng” Ginga của người Brazil. Hai con người, một chặng đường đi lên trong sự nghiệp bóng đá. Nhưng tới thời điểm hiện tại, có vẻ như đích đến đang dần tách biệt thật quá xa.
Trấn giữ trong khung thành cho tuyển Đức và Bayern Munich là công việc nhàn hạ bậc nhất trong thế giới bóng đá. Nhưng nó cũng tiềm ẩn rủi ro bạn có thể biến thành trò hề bất kì lúc nào với cú sút đầu tiên của đối phương, ở tình huống nguy hiểm đầu tiên, thỉnh thoảng nó diễn ra khi trận đấu đã trôi qua hơn một tiếng đồng hồ.
Kubala là một trong những người hùng giỏi nhất trong thế giới bóng đá: ông truyền cảm hứng, sự dũng cảm và gây phấn khích, một kẻ bị ruồng bỏ và một “gã du mục” cuối cùng cũng chỉ tìm kiếm một nơi để gọi là nhà. Ông là một kẻ nổi loạn, một người không cho phép chính trị, xung đột và bệnh tật ngăn cản khát khao thành công của mình...
Sẽ không thể có một Xavi thứ hai. Trong khoảng thời gian ở Al-Sadd, anh luôn bị sự biết ơn và nỗi nhớ nhà choán lấy tâm trí. Anh nhớ những người bạn, niềm vui khi được chơi thứ bóng đá mình đã yêu thích từ nhỏ. Khi El País muốn anh định nghĩa thế nào là bóng đá, Xavi trả lời: “Bóng đá là một quả bóng và những người bạn. Và đi thôi! Một trận đấu, một bản nhạc ngắn, chuyền bóng trên bãi biển hay ở vườn nhà với niềm vui tiếng cười. Đó là bóng đá. Những đứa trẻ chuyền bóng trên sân trường. Đó là bón
Cần gì phải tìm kiếm sự hoa mỹ nếu như bạn đã sở hữu trong tay một Valencia cần mẫn và hiệu quả, một kẻ luôn trung thành, giàu nhiệt huyết và sẵn sàng cống hiến bằng trái tim rực lửa. Thời điểm hiện tại, không phải những bản hợp đồng hào nhoáng như Ibrahimovic hay Pogba mà chính ngôi sao người Ecuador mới thực sự là nhân tố quan trọng bậc nhất trong hành trình phục hưng Man United dưới triều đại Jose Mourinho.
Màu áo sọc xanh trắng đang tràn lên bên phần sân đối phương. Porto đang phản công nhanh như vũ bão. Deco nhận bóng gần khu vực cấm địa, anh nhanh chóng dứt điểm hạ gục Flavio Roma của Monaco rồi nhìn bóng bay thẳng vào lưới. Hai tay Deco hướng lên trời như muốn cảm ơn chúa vì khoảnh khắc quý giá ấy . Trận chung kết Champions League 2003-04 kịch tính đã kết thúc, Porto của Jose Mourinho trở thành nhà vô địch một cách thuyết phục.
Hiện thân của El Nino trong những trận Derby nó sâu đậm lắm. Cổ động viên Man United có lẽ là người hiểu nhất. Thật, chẳng có cầu thủ nào có thể khiến một Vidic kiên cường, mạnh mẽ là thế lại có thể trở nên vụng về như gà mắc tóc mỗi khi đối mặt. Cứ gặp gã là Vidic lại ăn thẻ đỏ, thế mới hay!
Hãy cứ nhớ về khoảnh khắc van Persie huỷ diệt Man Utd 6 năm trước đó và thừa nhận anh như một Pháo thủ. Có thể không phải một Pháo thủ trung thành thực thụ, nhưng đã từng là một Pháo thủ 8 năm ròng chỉ bắn và bắn liên tục...