Trước khi Zinedine Zidane xuất hiện trên sân cỏ thế giới, Michel Platini được coi là cầu thủ Pháp vĩ đại nhất của mọi thời đại.
Cho tới nay, Platini vẫn là người duy nhất giành Quả bóng vàng châu Âu trong 3 năm liên tiếp (1983, 1984 và 1985). Với ĐT Pháp, bên cạnh những Alain Giresse, Luis Fernandez và Jean Tigana, ông đã tạo nên “carré magique” (hình vuông ma thuật) và nhận biệt danh “Le Roi” (Đức vua) bởi những gì đã thể hiện trên sân bóng.
Viên ngọc vô giá
Nhãn quan và sự sáng tạo ở hàng tiền vệ khiến Platini trở thành một viên ngọc vô giá ở một thời đại mà hầu hết các đội bóng châu Âu dựa vào thể lực và thể hình để tìm kiếm chiến thắng.
Đã nhận được nhiều sự chú ý ở các cấp độ trẻ của bóng đá Pháp cho tới năm 1973, Platini được gọi vào ĐT Olympic Pháp dự Thế vận hội 1976 ở Montreal. Ở Canada, ông đã thể hiện tài năng tấn công của mình với 3 bàn trong 3 trận đầu tiên, nhưng Pháp bị Tây Đức loại với thất bại 0-4 ở tứ kết.
Sau đó, Platini ký một hợp đồng chuyên nghiệp 2 năm với CLB Nancy và tới World Cup 1978 tại Argentina, ông đã là người tạo cảm hứng cho ĐT Pháp trên hành trình giành huy chương đồng. Tài năng của Platini được thể hiện ngay từ vòng loại, rõ ràng nhất là trong chiến thắng 3-1 trước Bulgaria trong đó Platini tỏa sáng ở vai trò tiền vệ kiến tạo, với một cú rocket từ khoảng cách hơn 20 mét thành bàn. Platini còn có thể dứt điểm rất tinh tế và sở hữu khả năng đá phạt hàng rào siêu đẳng, như khi ông 2 lần đánh bại thủ môn huyền thoại Dino Zoff (dù một bàn không được công nhận) trong trận giao hữu hòa 2-2 với Italy.
Người đội trưởng mẫu mực
Ảnh hưởng lên đội bóng khiến việc Platini được trao băng đội trưởng ĐT Pháp chỉ là vấn đề thời gian. Sau World Cup 1978 thất vọng, ông nhận băng thủ quân và đưa Les Bleus tới bán kết ở World Cup TBN 1982. Sau khi thua 1-3 trước Anh trong trận mở màn, Pháp đè bẹp Kuwait 4-1 và chính thức đi tiếp sau khi hòa 1-1 với Tiệp Khắc. Platini chơi rất xuất sắc giúp Pháp vượt qua Áo và Bắc Ireland ở vòng bảng thứ hai. Với Platini dẫn dắt, Pháp vào bán kết lần đầu tiên từ năm 1958, dù họ để thua Tây Đức.
Đó là một trong những trận hay nhất lịch sử World Cup, khi một quả phạt đền của Platini đưa Pháp trở lại sau bàn mở tỉ số của Pierre Littbarski. Trong giờ đá thêm, Pháp vượt lên dẫn 2 bàn, nhưng Đức đã lội ngược dòng ngoạn mục đưa trận đấu tới chấm luân lưu và đã đánh bại đối phương 5-4. Đó là một nỗi thất vọng lớn, nhưng Platini rốt cuộc cũng được nếm mùi vinh quang sau khi chuyển sang Juventus và 2 năm sau đó vô địch châu Âu cùng ĐT Pháp, với kỷ lục vô tiền khoáng hậu của một kỳ Euro: ghi 14 bàn trong 5 trận, bao gồm 2 hat-trick hoàn hảo (ghi bàn bằng cả 2 chân và bằng đầu). 2 năm sau nữa ở World Cup Mexico 1986, vượt qua những chấn thương, Platini đã giúp ĐT Pháp có thành tích tốt nhất ở một kỳ World Cup: hạng 3, mà ông đã ghi những bàn cực kỳ quan trọng ở vòng 1/8 đội và tứ kết vào lưới Italy và Brazil.
Platini giải nghệ ở ĐTQG vào ngày 29/4/1987 sau trận vòng loại EURO gặp Iceland, không lâu sau đó ông tuyên bố treo giày hoàn toàn, khép lại sự nghiệp hiển hách ở ĐT Pháp với 41 bàn, một kỷ lục đứng vững cho tới tận khi Thierry Henry vượt qua vào năm 2007.
Theo Thể Thao Văn Hoá