- Cầu thủ Đức phấn khích sau thời khắc lịch sử
- Tuyển Đức được “thưởng đậm” sau chức vô địch World Cup
- Chấm điểm chung kết World Cup 2014: "Tội đồ" Higuain, "tinh thần Đức" Schweinsteiger
Để chống lại Argentina trước đó trải qua 373 phút giữ sạch lưới, HLV Joachim Loew đã sử dụng chân sút lão luyện Miroslav Klose trong đội hình xuất phát. Đức cần một “số 9” đích thực để tạo áp lực lên hàng thủ đối phương. Trong khi HLV Alejandro Sabella liên tục thực hiện thay đổi nhân sự, Loew vẫn bình thản. Ngoại trừ thay đổi bắt buộc, khi Kramer chấn thương và Schuerrle xuất hiện, Loew gần như không điều chỉnh điều gì.
Trước khả năng phòng ngự kín kẽ và nhiều tầng của Argentina, Loew toan tính đưa trận đấu vào giải quyết trong hai hiệp phụ. Khi ấy, Đức có lợi thế hơn rất nhiều so với đối thủ, vì được nghỉ nhiều hơn 1 ngày, và Argentina bị vắt sức sau 120 phút với Hà Lan ở bán kết.
Không sớm, cũng không muộn, Mario Gotze được tung vào sân ở phút 88. Khoảng thời gian cuối hiệp hai chính là lúc để Gotze làm nóng, nhằm có sự thoải mái cao nhất khi bước vào hai hiệp phụ. Loew quyết định tung vũ khí tuyệt mật của mình để định đoạt cuộc chơi.
Thực tế, Loew đã cho các học trò tăng sức ép ngay đầu hiệp phụ, và Gotze là nhân tố đặc biệt. Lối đá của Đức không còn “số 9” thuần túy, nhưng lại tồn tại đồng thời những “số 9 ảo” đáng sợ, với Mueller, Gotze và Schuerrle.
Riêng Gotze, với kỹ thuật và tốc độ ấn tượng, hoạt động trong phạm vi rất rộng. “Super Mario” có thể lùi về rất sâu, nhưng ngay lập tức anh kịp thời có mặt trong khu cấm địa Argentina. Sự linh hoạt trong cách di chuyển của ngôi sao 22 tuổi này khiến cho bộ đôi trung vệ Demichelis và Garay tối tăm mặt mũi. Sau khi đã mất sức khi kèm Klose, cả hai không còn duy trì được sự tập trung khi đối mặt Gotze.
Định mệnh an bài ở phút 113 trận chung kết. Như một bóng ma, Gotze băng lên từ giữa sân vào vòng cấm, dừng bóng bằng ngực và thực hiện pha kết thức đầy chất ngẫu hứng. Ở pha bóng này, Demichelis đầy kinh nghiệm bị cuốn theo Schuerrle, trong khi Garay như một chiếc bóng vật vờ theo đuôi Gotze.
Thi đấu 39 phút, bao gồm cả thời gian bù giờ các hiệp, di chuyển gần 5,5 km, thực hiện 2 cú sút và mang về bàn thắng lịch sử, Gotze đã đáp lại niềm tin của Loew cũng như sự kỳ vọng của cả dân tộc Đức một cách ấn tượng nhất.
Gotze không phải nhân tố trong đội hình chính của Đức ở Brazil, nhưng vai trò của anh vẫn rất quan trọng. Cầu thủ của Bayern Munich có mặt 6/7 trận đấu của Mannschaft (một nửa là đá chính), ghi 2 bàn thắng và đều rất quan trọng.
Trước khi làm tung lưới Sergio Romero, “Super Mario” từng có bàn thắng trong trận hòa Ghana 2-2. Đó là trận đấu mà Đức có những sai lầm trong chiến thuật, nhưng Gotze và Klose bừng sáng để giúp “Cỗ xe tăng” không bị chệch quỹ đạo.
Từ 4 năm trước, khi đá chính trong đội hình Dortmund ở tuổi 18, Gotze đã được gọi là “Messi của nước Đức”. Trong trận chung kết ở thánh đường Maracana, khi Messi “xịn” nhạt nhòa, “Messi phiên bản Đức” đã tỏa sáng rực rỡ, để giúp Mannschaft chấm dứt cơn khát danh hiệu sau 18 năm, và cũng là chức VĐTG đầu tiên sau 24 năm.
Theo Vietnamnet