Đã có thời, người Brazil tin rằng lứa tài năng sinh năm 1989 sẽ trở thành nòng cốt của đội tuyển Vàng-xanh tại World Cup 2014. Nhưng… Trong danh sách 23 cầu thủ được HLV Scolari gọi cho kỳ cúp thế giới này, không có ai sinh năm 1989 cả. Tại sao?
Pato, Ganso…
Pato từng được “người ngoài hành tinh” Ronaldo đánh giá “sẽ trở thành cầu thủ số 1 thế giới”. Trừ huyền thoại Giuseppe Meazza, không chân sút nào khác của Serie A từng ghi đến 50 bàn trước sinh nhật tuổi 22 như Pato. Anh sở hữu những phẩm chất đáng sợ nhất của một “sát thủ”, được bộc lộ rõ nhất ở cú solo ghi bàn ở ngay giây 24 trận Milan gặp Barcelona tại Champions League mùa 2011-12: chớp thời cơ cực nhanh, đi bóng dũng mãnh với tốc độ vượt cả Usain Bolt, lạnh lùng hạ thủ môn ở thế đối mặt.
Nhưng sự nổi tiếng từ quá sớm, sự tàn phá thể lực từ quá sớm khiến “Chú vịt” phải trả giá khi mới 23 tuổi. Trong sân, anh liên tục dính chấn thương cơ bí ẩn. Ngoài sân, anh ngày đêm đắm chìm vào cuộc tình với “bà chủ” Barbara Berlusconi. Việc rời Milan trở lại Brazil hồi tháng 1/2013 không cứu vãn được sự nghiệp của Pato như anh mong muốn. Ở Corinthians, anh thất bại. Ngày ra mắt Sao Paulo, anh bị chào đón bằng những tràng la ó không dứt.
Ở Sao Paulo, Pato hội ngộ với Ganso, tiền vệ từng được xem là Kaka mới và từng hợp với Neymar thành cặp tấn công “nguyên tử” của Santos. Nổi lên từ năm 2009 khi đưa U20 Brazil về nhì giải vô địch thế giới, Ganso mau chóng được Real Madrid, Barcelona, AC Milan hay Inter để mắt nhờ kỹ thuật điêu luyện và khả năng chuyền bóng sáng tạo, nhưng cũng như Pato, anh thường xuyên bị chấn thương hành hạ, xuống phong độ và bị bán sang Sao Paulo năm 2012. Từ một “thần đồng”, Ganso bây giờ chỉ còn là cầu thủ trung bình và không còn cơ hội đến châu Âu.
… và những “kẻ mất tích” khác
Hai năm sau khi bán Pato sang Milan, Internacional tìm thấy một ngôi sao tấn công mới: Leandro Damiao. Chỉ trong 3 năm khoác áo Internacional (2010-13), Damiao ghi được tới 89 bàn (181 trận). Bản thành tích đó khiến các đội lớn châu Âu thích mê, trong đó Tottenham đã đặt giá 20 triệu euro nhưng bị từ chối. Rồi không hiểu vì sao, chân sút này xuống phong độ. Anh bị bán sang Santos năm 2013, nhưng không thể lấp được chỗ trống mà Neymar để lại.
Tottenham từng mua được một tài năng sinh năm 1989 khác của Internacional là Sandro, tiền vệ trung tâm có lối chơi mạnh mẽ. Thời Sandro nổi lên, Luiz Gustavo (sinh 1987) hay Paulinho (1988) vẫn vô danh, nhưng bây giờ, họ mới chính là những lựa chọn hàng đầu cho vị trí tiền vệ đánh chặn ở Selecao, còn Sandro thậm chí không được ra sân thường xuyên tại Tottenham, nơi anh bị chính Paulinho chiếm chỗ mùa này.
Trung vệ Breno cũng từng được đánh giá rất cao. Năm 2007, khi mới 18 tuổi, anh “kiêu hãnh” từ chối Real Madrid để gia nhập Bayern Munich với giá 12 triệu euro, cao hơn giá Milan mua Thiago Silva từ Fluminense một năm sau (10 triệu). Nhưng sau 6 năm ở châu Âu, anh hầu như chỉ được biết đến nhờ một lần tự tay đốt nhà, bị xác định có triệu chứng tâm thần và vẫn đang thụ án tù bán thời gian chờ ngày trở lại Brazil khoác áo đội bóng cũ Sao Paulo, kết thúc cơn ác mộng châu Âu.
Sự sa sút đồng loạt của “thế hệ 1989” là không dễ lí giải, dù nguyên nhân mỗi người mỗi khác. Phải chăng có một lời nguyền bí hiểm nào đó “ám” vào một lứa tài năng trẻ được kỳ vọng nhất của bóng đá Brazil thời vắng “sao”?
Theo Thể Thao Văn Hoá