Phút thứ 20 trong trận đấu vòng ⅛ giữa Tây Ban Nha và Croatia, từ đường chuyền về chẳng có gì nguy hiểm của Pedri, thủ thành Unai Simon bất ngờ khống chế bóng lỗi và khiến La Roja phải nhận bàn thua sớm.
Lúc bấy giờ, áp lực mà Simon phải nhận là lớn khủng khiếp. Nếu Tây Ban Nha bị loại, chắc chắn người gác đền 24 tuổi sẽ trở thành tâm điểm của mọi sự chỉ trích. Kết thúc hiệp 1, tỷ số là 1-1, sức ép về mặt tâm lý vẫn đang đè nặng lên đôi găng của Simon.
“Chúng tôi luôn sát cánh cùng Unai”. - Đội trưởng Sergio Busquets nói.
“Trong giờ nghỉ giữa 2 hiệp, David De Gea đã nói chuyện với tôi lúc tôi rời khỏi sân. Tôi không muốn tiết lộ những gì mà anh ấy đã nói với tôi, nhưng những lời nói của anh ấy khiến tôi có tinh thần tốt hơn đáng kể.” - Đó là những gì mà Simon đã chia sẻ với giới truyền thông.
Và đúng là sang tới hiệp 2, thủ thành mang áo số 23 đã lột xác hoàn toàn. Phút thứ 67, Simon xuất sắc cản phá thành công cú sút cận thành của Joško Gvardiol. Phút thứ 96, khi ấy tỷ số đang là 3-3, một tình huống lộn xộn diễn ra trong vòng cấm Tây Ban Nha, Andrej Kramarić tung ra cú dứt điểm có cơ hội thành bàn cực cao, nhưng Simon vẫn là người chiến thắng.
“Unai không cần tự trách mình”. - HLV trưởng Luis Enrique nói ngắn gọn về sai lầm của cậu học trò sinh năm 1996.
Từ đội trưởng Busquets, cho đến HLV trưởng Enrique và cả De Gea - người đã bị Simon lấy mất suất bắt chính, đều ủng hộ, động viên và khích lệ tinh thần của anh.
Dù đã mắc một sai lầm đáng trách và ngớ ngẩn, nhưng Simon vẫn nhận được sự tin tưởng tuyệt đối của những người đồng đội. Đó là tinh thần đoàn kết của đội tuyển Tây Ban Nha.
Để rồi ở trận tứ kết gặp Thụy Sỹ, sự đoàn kết của Busquets, De Gea và niềm tin của Enrique đã được đền đáp một cách hoàn toàn xứng đáng. Trong loạt đá luân lưu, Simon chơi như lên đồng. Thủ thành sinh năm 1997 cản phá tới 2 quả penalty của Fabian Schar và Manuel Akanji để trực tiếp giúp Tây Ban Nha giành quyền vào chơi ở trận bán kết.
Ranh giới giữa tội đồ và người hùng trong bóng đá luôn mong manh như vậy. Chỉ mới vài ngày trước, Simon là tội đồ, nhưng ở vòng tứ kết, anh lại trở thành người hùng của tuyển Tây Ban Nha. Thậm chí, Simon cũng “bỏ túi” luôn giải thưởng cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu.
Nhưng chắc chắn, nếu không có những liều “doping” tinh thần của Busquets, De Gea hay Enrique, Simon có lẽ đã không thể trở thành người hùng.
Enrique kiên nhẫn với Simon như thể ông kiên nhẫn với Alvaro Morata. Chỉ mới vài năm trước, có lẽ hiếm fan hâm mộ bóng đá nào biết tới cái tên Unai Simon, ngay kể cả là những người Tây Ban Nha.
Simon thậm chí còn có 2 mùa giải phải xuống chơi ở đội B Athletic Bilbao. Ở 2 mùa bóng sau đó, Simon cũng chỉ là thủ môn số 3 của đội chủ sân San Mames, sau Kepa Arrizabalaga và Iago Herrerín.
Thậm chí, tới tận Euro 2020, nếu so sánh về độ nổi tiếng, chưa chắc Simon đã bằng De Gea - người bị anh đẩy lên băng ghế dự bị và Kepa - cầu thủ còn không có tên trong danh sách triệu tập của HLV Enrique.
Nhưng giờ đây, Simon đang là người hùng của tuyển Tây Ban Nha. Có lẽ, những cầu thủ Tây Ban Nha hiểu được rằng vị trí thủ môn của La Roja nhiều năm gần đây đều có vấn đề. Kepa đánh mất cả phong độ lẫn suất bắt chính ở Chelsea vào tay Edouard Mendy, phong độ của De Gea giờ đây cũng đã chẳng còn được như xưa.
Các cầu thủ Tây Ban Nha có lẽ đã thấu hiểu rất rõ điều đó và HLV Enrique cũng vậy. Nên khi Simon mắc sai lầm, họ vẫn động viên và tin tưởng hoàn toàn vào thủ thành này.
Ở đội tuyển Tây Ban Nha, người ta nhìn thấy được những nét đặc trưng của một gia đình. HLV Enrique có thể là người cha, ông tin tưởng vào những đứa con của mình.
Những De Gea, Busquets là những cầu thủ đã trên 30 tuổi, họ giống như những người anh lớn trong gia đình, họ luôn biết cách động viên, khích lệ tinh thần của những người đàn em và một trong số đó, là Simon.
Tác giả dự thi: Giang Nam