- Thắng Hy Lạp, Joachim Loew tự hào về các học trò
- Khoảnh khắc đọng lại sau chiến thắng của người Đức: Hai pha xử lý ngẫu hứng làm nên bàn thắng
- "Xe tăng" Đức hùng dũng húc đổ "bức tường bê tông" Hy Lạp
Thắng Hy Lạp và vào bán kết là phần thưởng cho sự can đảm của HLV Joachim Loew khi ông làm mới gần như toàn bộ hàng công.
Khi loa phóng thanh trên sân Gdansk công bố đội hình xuất phát của hai đội, tất cả đều sửng sốt khi thấy không một ai trong số Mario Gomez, Podolski hay Thomas Mueller có tên trong đội hình chính của tuyển Đức. Mueller và Podolski có thể đã chơi không được như kỳ vọng ở vòng bảng, nhưng quyết định gạt Mario Gomez thật sự gây khó hiểu. Trung phong này là cầu thủ chơi hay nhất và là nhân tố chủ chốt giúp Đức cán đích ở vị trí nhất bảng B tử thần với ba bàn thắng quyết định hai trận khó khăn đầu tiên gặp Bồ Đào Nha, rồi Hà Lan.
Tuy nhiên, thực tế cho thấy Loew đã hoàn toàn chính xác với những quyết định trên. Hy Lạp không mạnh trong tấn công và trận tứ kết với đối thủ này là cơ hội để Loew tái hiện thứ bóng đá tấn công đẹp mắt, phóng khoáng mà Đức từng thể hiện ở World Cup 2010 cũng như hành trình vòng loại. Và để làm được điều đó, ông cần cải tổ hàng công.
Oezil (trái) hồi sinh trong vai trò nhạc trưởng, khởi nguồn sáng tạo cho tuyển Đức khi có sự hỗ trợ tốt hơn từ Klose và Reus (giữa)
Tốc độ và sự đột biến là điều mà Đức chưa thể hiện được trong những trận vòng bảng, nơi họ chơi có phần thận trọng, khác với phong cách thường thấy, nhưng lại là yếu tố rất cần thiết để xuyên thủng hệ thống phòng ngự nhiều tầng lớp và được tổ chức tốt của Hy Lạp. Gomez chói sáng ở vòng bảng, nhưng cũng như Podolski hay Mueller, bộ ba này đều chơi bóng với sức ỳ nhất định. Điều đó mở đường cho sự xuất hiện của Schuerrle, Reus, những chuyên gia nước rút ở hai biên và Klose, người đã lớn tuổi nhưng vẫn phản xạ cực nhanh với các cơ hội.
Những thay đổi ấy cho kết quả tích cực rõ rệt ngay sau tiếng còi khai cuộc. Đức luôn nhanh hơn hẳn trong từng đường lên bóng và nhuần nhuyễn hơn trong các pha phối hợp. Tốc độ và xung lượng mới mà cặp Schuerrle – Reus mang lại cho Đức lớn hơn hẳn bộ đôi chơi có phần chậm chạp Poldolski – Mueller. Klose thì bắt sóng rất tốt với Oezil, tái hiện hình ảnh của họ suốt hành trình vòng loại khi lần lượt người tung kẻ hứng liên tục tạo khoảng trống, cơ hội cho nhau di chuyển hoặc dứt dứt điểm.
Đức nhờ đó tạo ra tới 26 cơ hội ăn bàn, nhiều hơn tổng số cơ hộ mà họ có được ở cả hai trận đấu cuối vòng bảng, và thực hiện tới 300 đường chuyền ở khu vực một phần ba sân phía cầu môn đối phương. Sẽ có những ký kiến phản bác rằng các con số thống kê ấy chẳng nói lên điều gì bởi Hy Lạp chủ động thu mình về phòng ngự và nhường hẳn thế trận cho Đức. Nhưng 12 trong số 26 cơ hội ấy của Đức là những lần họ sút trúng hướng cầu môn Hy Lạp. Trung bình, cứ 3,4 phút Đức lại tạo ra một cơ hội và nếu kết thúc tốt hơn, họ lẽ ra có thể ghi gấp đôi số bàn thắng.
Suốt hành trình vòng bảng, phong độ nghèo nàn của Oezil là một trong những vấn đề làm Loew đau đầu nhất. Nhưng, trước Hy Lạp, cầu thủ dẫn đắt lối chơi gốc Thổ Nhĩ Kỳ này có màn trình diễn hay nhất của anh tại Euro 2012 và như lột xác hoàn toàn nhờ có Klose chơi ở phía trước. Một điểm cộng nữa cho sự thay đổi mà Loew thực hiện trên hàng công là khả năng hoán chuyển nhịp nhàng giữa Schuerrle và Reus. Bộ đôi này thường xuyên đảo cánh, rất tích cực thực hiện các tình huống bó vào trung lộ - điều mà Podolski và Mueller không làm được ở vòng bảng. Thống kê cho thấy bộ tứ tấn công này của Đức đã thực hiện cả thảy 71 pha phối hợp và luôn đe dọa thường trực cầu môn Hy Lạp.
Những gì Reus và Klose thể hiện cho thấy họ xứng đáng được Loew trao cơ hội đá chính một lần nữa ở bán kết. Cách chơi của hai người này, như họ đã thể hiện trước Hy Lạp, giúp lối đá của Đức trở nên khó lường hơn và quan trọng hơn nữa, họ là chất xúc tác tuyệt vời giúp Oezil có cả không gian lẫn cảm hứng để chơi đúng đẳng cấp quen thuộc. Muốn đi tới trận đấu cuối cùng và lên ngôi vô địch, giới chuyên môn từ trước Euro 2012, đã nhận định rằng Đức cần phải khai thác triệt để khả năng của Oezil – người được xem như số 10 hay nhất bóng đá thế giới hiện tại.
Nếu phải chỉ ra một điểm tối trong chiến thắng hoành tráng của Đức hôm qua, đó chỉ có thể là những khoảnh khắc hiếm hoi họ tỏ ra dễ tổn thương khi bị Hy Lạp phản công. Chính hậu vệ trái thủ quân và là chủ nhân bàn mở tỷ số Philipp Lahm đã thừa nhận thực tế này. Tuy nhiên, khi đặt cạnh nhưng điểm sáng trên mặt trận tấn công, điểm tối kể trên là không đáng kể. Loew giờ sẽ đối mặt với một cơn đau đầu mới, nhưng có phần dễ chịu khi phải lựa chọn giữa hai phương án cho trận bán kết: trở lại với cách tiếp cận trận đấu thận trọng từ vòng bảng, hoặc tiếp tục theo đuổi thứ bóng đá tấn công hấp dẫn với Reus và Klose?
(Theo Vnexpress)