“Hồng Quân, cho anh xin vài phút để phỏng vấn em nhé?”, người viết mở lời sau buổi tập của đội tuyển (ĐT) U23 Việt Nam trên sân vận động Thống Nhất, chuẩn bị cho trận đấu giao hữu quốc tế với U23 Myanmar. “Anh phải hỏi huấn luyện viên (HLV) của em trước đã”, Quân trả lời, đồng thời hướng ánh mắt đến vị trí mà HLV Hoàng Văn Phúc đang đứng.
Chúng tôi đang nói tới Mạc Hồng Quân, tiền đạo Việt kiều (Cộng hòa Cezch), một trong những niềm hy vọng lớn nhất của ĐT U23 Việt Nam cho cuộc “xa luân chiến” ở xứ chùa vàng Myanmar, SEA Games 27 vào cuối năm nay. Chỉ với một câu trả lời, có thể thấy tác phong khá chuyên nghiệp của Quân.
Mạc Hồng Quân (9) một trong những niềm hy vọng của U23 Việt Nam tại SEA Games 27 |
Không phải “CV9” phiên bản
Cú bật tường 1, 2 với đội trưởng Tấn Tài, Quân thoát xuống phá bẫy việt vị, dấn thêm chừng 2 sải chân nữa, trước khi cứa lòng chân trái hiểm hóc, ấn định chiến thắng 2 – 1 cho đội tuyển (ĐT) Việt Nam. Đó là phút thứ 70, trận giao hữu quốc tế giữa chủ nhà Việt Nam và câu lạc bộ (CLB) Hyundai Mipo Dolphin (Hàn Quốc), tức là không lâu sau khi tiền đạo Việt kiều Mạc Hồng Quân được tung vào sân thế chỗ Hải Anh. Một bàn thắng kiểu mẫu.Nhưng theo như phát biểu của Quân sau đó, nó còn có ý nghĩa lớn hơn về mặt tinh thần và niềm tin. “Bàn thắng là động lực lớn đối với tôi trong việc hòa nhập. Nếu được, tôi thực sự muốn cống hiến lâu dài cho Tổ quốc”, Hồng Quân chia sẻ.
Cho đến thời điểm này, vẫn nhiều người tỏ ý nghi ngại về khả năng chinh phục của ĐT U23 Việt Nam nói chung và Mạc Hồng Quân nói riêng. Trước Quân, không ít cầu thủ Việt kiều khác đã thất bại, sau khi quy cố hương.
Vậy Quân có gì ưu việt, để có thể thuyết phục HLV Hoàng Văn Phúc, cũng như các đồng đội ở U22, U23 và ĐT Việt Nam? Thể hình lý tưởng, anh em nhà Emil và Patrick Lê Giang cũng có thừa, nhưng họ thậm chí không tìm được một bản hợp đồng ngắn hạn với một CLB ở V-League, huống hồ là các ĐT quốc gia Việt Nam. Trước đó nữa là Ludovic Casset (Mã Trí), rồi Michal Nguyễn và mới đây nhất là trung vệ Michel Lê…, cũng đến rồi đi, vì không hợp.
Khuôn mặt, dáng chạy, cách biểu lộ cảm xúc sau mỗi bàn thắng ghi được, các thú vui đời thường và đặc biệt là số áo (9) mà Hồng Quân đang đeo, khiến nhiều người liên tưởng (và so sánh) Quân với Lê Công Vinh, tiền đạo số 1 của ĐT Việt Nam. Tất nhiên, Quân cảm thấy vui vì vinh dự ấy, nhưng trong thâm tâm, tiền đạo mang 2 quốc tịch này biết rõ, mình còn lâu mới được như đàn anh. Ngay lúc này, Hồng Quân vẫn phải vất vả tìm chỗ đứng trong lòng ĐT và người hâm mộ.
Sau các trận đấu cho U22, rồi U23 và ĐT Việt Nam, giới chuyên môn (và bản thân HLV Hoàng Văn Phúc) hẳn đã có những đánh giá năng lực của tiền đạo Việt kiều Mạc Hồng Quân rồi. Lợi thế hình thể và ý thức chiến thuật, tôn trọng kỷ luật thi đấu vẫn là những điểm đáng chú ý nhất của Hồng Quân, ngoài ra, cầu thủ này không có nhiều tố chất đặc biệt để trở thành một sát thủ. Quân đã, đang và sẽ không bao giờ có thể so sánh với Lê Công Vinh được.
Cả sơn hà trên vai
Bóng đá Việt Nam, mà đầu ra là các ĐT quốc gia đang phải chịu một cuộc khủng hoảng thiếu nhân sự chủ lực ở các vị trí quan trọng trên sân, từ hệ lụy của cung cách làm bóng đá, cũng như các giải đấu hàng đầu như V-League hay hạng Nhất. Không phủ nhận khát khao cống hiến của những Việt kiều như Mạc Hồng Quân, nhưng việc phải lụy vào nguồn ngoại lực (các cầu thủ không do mình đào tạo) hẳn phải là nỗi đau cho nền bóng đá, cũng như các ĐT quốc gia.
Tất nhiên, Hồng Quân (và gia đình thuần Việt của anh) không mấy bận tâm đến điều đó, bởi Tổ quốc gọi là Quân lên đường. Sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp, Hồng Quân không phải không có mục tiêu cho riêng mình. Nếu đạt được thỏa thuận ký tiếp với CLB Sparta Praha, có thể Quân đã không về Việt Nam. Các ĐT quốc gia Việt Nam hay V-League, cũng có thể sẽ là bước đệm để anh tìm đến các giải đấu cao hơn, với J-League (Nhật Bản) như lời Quân nói.
Chẳng ai bắt lỗi được Quân, bởi đó là những mục tiêu chính đáng. Người trẻ vẫn thường nuôi khát vọng và với người trẻ như Quân, một cầu thủ được đào tạo ở trời Âu, việc lập kế hoạch, rồi cố gắng thực thi là rất thực tế. Chuyện hạ hồi phân giải, còn ngay lúc này, Hồng Quân biết nhiệm vụ của mình là gì. ĐT U23 Việt Nam đang chạy đà những bước đầu tiên đến với SEA Games Myanmar và Quân là một trong những hạt nhân. Đáp ứng được kỳ vọng hoặc không gì cả!
Khi còn tập ở trẻ Sparta Praha, Quân sở trường chơi tiền vệ công, chứ không phải trung phong cắm như hiện tại. Tuy nhiên, vì đòi hỏi về mặt chiến thuật, mà Hồng Quân buộc phải thay đổi cách chơi để thích nghi. Không quá nổi bật, nhưng có thể nói là tương đối tròn vai. Từ các trận đấu chính thức với UAE, rồi Hong Kong (Trung Quốc), trong khuôn khổ vòng loại Asian Cup 2015, đến chuỗi trận đấu cùng ĐT U23 Việt Nam thời gian qua. Thế là được rồi!
Vẫn có câu: “Thời thế tạo anh hùng”, Hồng Quân được hưởng lợi nhiều từ cuộc khủng hoảng thiếu trung phong cắm, mà bóng đá trẻ Việt Nam hơn 2 năm qua chỉ giới thiệu được mỗi Hà Minh Tuấn. Bản thân Quân biết rõ mình sở hữu cái gì và cần làm gì! Khá may mắn, khi quỹ thời gian 6 tháng còn lại đủ dài để Quân thích nghi và phát tiết tài năng. Mạc Hồng Quân cũng là niềm hy vọng, và biết đâu được, ĐT U23 Việt Nam sẽ đổi được màu huy chương tại kỳ Đại hội tới đây.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)