Vicente Del Bosque và trải nghiệm dẫn dắt Los Galacticos

Tác giả Nam Khánh - Chủ Nhật 15/01/2023 17:48(GMT+7)

Zalo

Rất lâu trước sự nổi lên của Paris Saint-Germain với tư cách một “đại gia” của bóng đá châu Âu, chủ tịch Florentino Perez vào mùa hè nào Real Madrid cũng tìm cách ký hợp đồng với những cầu thủ hay nhất thế giới. 

324999537_1365203594019034_9085221862066393546_n
 

Quả bom tấn đầu tiên của chủ tịch Perez là Luis Figo, có lẽ là bản hợp đồng gây tranh cãi lớn nhất vì quá khứ ở Barcelona, theo sau siêu sao người Bồ Đào Nha là Zinedine Zidane và cú volley của ông ở Glasgow khi CLB này giành được chức vô địch châu Âu thứ 9. Sau đó, vào mùa hè năm 2002, Ronaldo đã đến và năm tiếp theo là David Beckham. 

Ngoại trừ Beckham – mặc dù ngôi sao người Anh là cái tên nhận được nhiều sự chú ý nhất khi cập bến Madrid – 3 người còn lại đều từng giành được Quả Bóng Vàng, và họ đã nhập hội cùng các huyền thoại khác tại CLB như Iker Casillas, Roberto Carlos và Raul, do đó báo chí Tây Ban Nha đã gọi đội bóng này là Los Galacticos – Dải Ngân Hà. 

Biệt danh này đã được đón nhận mạnh mẽ đến mức chủ tịch của các CLB còn lại ở Tây Ban Nha đã bắt đầu sử dụng nó một cách thường xuyên cho đến khi khái niệm này ăn sâu vào từ điển bóng đá, thậm chí nó còn có trang Wikipedia của riêng mình. 

Đó là lý do tại sao, cho đến ngày nay, từ này vẫn vang vọng trong tâm trí của những người hâm mộ môn thể thao vua và để lại một dấu ấn sâu đậm đối với các thế hệ cầu thủ mới của thế giới bóng đá (“Tôi đã trở thành một Madridista kể từ thời Los Galacticos,” Reinier Jesus chia sẻ khi ký hợp đồng với Real Madrid 3 năm trước). Nhưng đằng sau sự hào nhoáng, thành công và các danh hiệu, ai là người chịu trách nhiệm “cầm cương” tập thể toàn sao này?

Chắc chắn rằng không nhiều người có thể kể về Los Galacticos tốt hơn Vicente del Bosque, nhà cầm quân đã đưa họ đến với 2 chức vô địch Champions League và 2 lần đăng quang ở La Liga trong 4 mùa giải đảm nhận cương vị HLV trưởng.

Và sau đây sẽ là câu chuyện về những điều cần làm để quản lý tốt một Los Galacticos.

TẬP LUYỆN

“Đây là một khía cạnh rất dễ dàng, và công lao giúp nó được như vậy không phải nằm hết ở chúng tôi (ban huấn luyện), mà còn bởi vì họ (các cầu thủ) đều là những con người đầy đứng đắn,” Del Bosque bắt đầu. 

“Nội dung các buổi tập là rất quan trọng, bởi đây là điều mà HLV trực tiếp truyền tải cho các cầu thủ. Một HLV khi đứng trước những cầu thủ giỏi không thể chỉ nói, ‘Hãy ra đó và tận hưởng.’ Làm vậy thì trẻ con lắm.”

Theo vị danh nhân năm nay 72 tuổi, lý do là bởi vai trò của HLV sẽ luôn bị các cầu thủ soi xét rất kỹ lưỡng. 

“Bạn phải đưa ra một loạt các chỉ dẫn cho họ và không để họ nghĩ rằng mình đang nằm trong tay một kẻ chẳng biết gì, bởi vì họ có thể nhìn thấy điểm yếu của mọi người,” ông chia sẻ. 

“Các cầu thủ có thói quen nói thẳng ra khi họ nhìn thấy một ai đó rất yếu kém, hoặc cố tình chơi tệ đến mức làm tổn thương HLV.

“Giả vờ bản thân biết mọi thứ hoặc để lộ ra quá nhiều điểm yếu đều là những điều không tốt chút nào. Theo tôi, hãy làm ra vẻ như các cầu thủ đang được nắm thế chủ động, nhưng phải khiến họ làm những gì mà bạn muốn họ làm.” 

Vicente Del Bosque và trải nghiệm dẫn dắt Los Galacticos 1
 

Tuy nhiên, như thế không có nghĩa là Del Bosque không lắng nghe các cầu thủ của ông và luôn khăng khăng rằng mình có thể xử lý mọi tình huống. 

“Trách nhiệm của chúng tôi là giúp họ thích nghi với một CLB mới, một môi trường làm việc mới,” ông nói thêm. “Ví dụ, tôi nhận thấy Zizou (Zidane) khi còn đá cho Juventus đã làm việc với một HLV cực kỳ chú trọng vào khía cạnh thể chất của mọi thứ, và cậu ấy đã thấy rằng tại đây các buổi tập của chúng tôi luôn gắn liền với quả bóng, điều đó thú vị hơn.” 

“Tôi không có ý chê bai đường lối huấn luyện mà họ (Galacticos) đã trải qua trước đó đâu nhé, nhưng chúng tôi đã mang tới cho họ một ‘lối thoát’ và nhờ vậy họ có thể cảm thấy thoải mái hơn.”

Và họ thoải mái đến mức các buổi tập đã trở thành một show diễn, mang đến cảm giác phấn khích cho các cầu thủ học viện được tập cùng đội một, và cả cho Del Bosque cùng ban huấn luyện của ông nữa.

Del Bosque nhấn mạnh rằng ông không thích áp đặt quyền kiểm soát lên tất cả mọi thứ đối với các cầu thủ của mình.

“Quan trọng hơn việc thể hiện uy phong của bản thân, bạn phải làm việc với những đặc tính của các cầu thủ,” ông nói. “Một HLV không nên bận tâm đến những chuyện nhỏ nhặt như: Thức dậy ngay, đừng ăn thứ đó, các cậu có được ra ngoài vào giờ này hay không… Không cần thiết phải hao tổn sức lực cho mấy việc như vậy đâu.”

CÁC TRẬN ĐẤU

Real Madrid coi trọng tính thẩm mỹ, nhưng mục tiêu chính của họ vẫn là những chiến thắng – và họ không bao giờ quên đi điều đó. 

“Lịch sử của Real Madrid cũng giống như việc thực hiện một quả 11 mét vậy, nhất định phải đưa được bóng vào lưới. Bạn không nghĩ rằng mình sẽ sút hỏng, nhưng bạn hoàn toàn có thể sút hỏng,” Del Bosque nhận xét. 

Tuy nhiên, vị danh nhân người Tây Ban Nha đã không để bản thân hoàn toàn bị chi phối bởi chuyện thắng thua. Đó là lý do chính khiến ông rất nể phục vị HLV trưởng hiện tại của Real Madrid là Carlo Ancelotti, bởi những tiêu chuẩn của ông về cách mà một nhà cầm quân nên xử sự sau một trận đấu. 

“Điều quan trọng nhất là phải giữ được một cái đầu lạnh; thắng không kiêu, bại không nản. Tại sao ư? Vì khi các cầu thủ thấy rằng HLV đang tự mãn, họ sẽ chê trách bạn ngay. Hoặc nếu bạn tỏ ra bực tức, đây cũng là việc không tốt chút nào. Tất cả những người khác muốn làm gì cũng được, nhưng trên cương vị HLV trưởng, bạn cần giữ một cái đầu lạnh trước những thất bại và chiến thắng.”

Vicente Del Bosque và trải nghiệm dẫn dắt Los Galacticos 2
 

Nhưng nói vậy không có nghĩa là giờ đây Del Bosque vẫn hoàn toàn lạnh lùng khi hồi tưởng về những năm tháng dẫn dắt Los Galacticos.

Mọi huấn luyện viên đều có những cầu thủ thuộc diện “trò cưng”, và vào thuở cầm cương Galacticos, Raul và Roberto Carlos chính là những cầu thủ như vậy đối với Del Bosque. 

“Chúng tôi đã gặp chút vấn đề vì sở hữu hai tiền vệ giống nhau, đó là Zizou và Raul,” ông kể. “Chúng tôi luôn triển khai một trung phong phía trước họ, đó là (Fernando) Morientes hoặc Ronaldo. Chúng tôi phải chơi với Raul và Zidane cùng lúc hiện diện trên sân, vậy nên việc tổ chức trận đấu đã được phụ trách bởi Roberto Carlos, người đã chơi như thể một mình cậu ấy bằng sức của hai cầu thủ vậy.” 

“Có một lần nọ, Roberto Carlos vừa trở về sau một trận đấu của ĐTQG Brazil ở… tôi không nhớ là ở đâu nữa. Cậu ấy đã đi máy bay, không ngủ chút nào, sáng cậu ấy đến nơi và chiều ra sân thi đấu luôn. Thể chất của cậu ấy thật đáng kinh ngạc.”

“Raul cũng rất phi thường. Tôi luôn nhớ như in cái hồi chúng tôi có 2 sân cỏ nhân tạo mới ở Ciudad Deportiva (trung tâm huấn luyện của Real Madrid khi ấy), đó là một bước tiến lớn đấy.

“Trước đây chúng tôi từng có một con dốc và về sau nó đã bị dỡ bỏ. Nó từng là một phần quan trọng đối với các buổi tập của chúng tôi, nhưng khi chúng tôi đi xuống cầu thang dẫn ra sân bóng, Raul đã nói đùa rằng, ‘Đối với một cầu thủ đã quá quen với mấy sân bóng tồi tàn ở San Cristobal (một khu phố khiêm tốn ở phía Nam Madrid) thì cần gì cái thứ này nữa cơ chứ. Bản thân cậu ấy nghĩ rằng sự thay đổi này thật ngớ ngẩn.”

Cũng như Roberto Carlos và Raul, Claude Makelele là chiếc chìa khoá giúp đảm bảo tính tổ chức, sự trật tự cho “Dải Ngân Hà”. 

“Cậu ấy là một nhân tố cực kỳ quan trọng đối với chúng tôi,” Del Bosque giải thích. “(Theo nghĩa bóng) Makelele đã mang botijo (một vật đựng nước truyền thống của Tây Ban Nha) tới cho tất cả mọi người. Cậu ấy gần như, gần như đảm nhận trách nhiệm phân phối bóng và đếm kỹ mình đã chuyền bóng bao nhiêu lần cho Roberto Carlos và Luis Figo ở cánh trái, nhờ đó họ sẽ không vì tị nạnh nhau mà dẫn tới xung đột.”

TÂM LÝ

Người ta nói rằng các HLV giỏi cũng là những nhà tâm lý học, và Del Bosque chính là một ví dụ.

Trước khi chuyển sang công việc HLV, ông từng là giám đốc phát triển cầu thủ trẻ của Real Madrid và đã phải giải quyết nhiều trường hợp khó nhằn với những đứa trẻ có nguy cơ bị cô lập xã hội, và điều này giúp ông hiểu rất rõ về sự khó khăn trong việc quản lý các cầu thủ dưới góc độ tình cảm.

Điều đó đã đặc biệt hữu ích trong 8 năm đảm nhận cương vị HLV trưởng của Tây Ban Nha, khi ông dẫn dắt ĐTQG này giành chức vô địch World Cup ở Nam Phi vào năm 2010, cũng như chức vô địch Euro sau đó 2 năm. Đó là những năm tháng tuyệt vời nhất, đẹp đẽ nhất của Tây Ban Nha, dù cho sự thù địch giữa Real Madrid và Barcelona, hai CLB đã cung cấp rất nhiều cầu thủ cho La Roja, đã khiến Del Bosque phải tìm đến những lời khuyên từ một nhà tâm lý học. 

Vicente Del Bosque và trải nghiệm dẫn dắt Los Galacticos 3
 

“Anh ta đã bảo chúng tôi lắp một giá treo đồ để các cầu thủ bỏ chiếc áo CLB sang một bên và cầm lấy chiếc áo ĐTQG. Nhưng tôi đang quá vội vàng và chúng tôi đã không làm điều đó,” Del Bosque kể. “Tôi không phản đối các nhà tâm lý học – chúng tôi cũng đã nhờ họ làm việc với các cầu thủ mà – nhưng trong các đội bóng, HLV chính là nhà tâm lý học giỏi nhất. Người phải đưa ra các quyết định chính là HLV trưởng.”

Bất chấp kinh nghiệm làm việc với Galacticos, Del Bosque thừa nhận rằng ông khó có thể đặt mình vào vị trí của những siêu sao ngày nay như Cristiano Ronaldo – tay săn bàn xuất sắc nhất mọi thời đại của Real Madrid với 450 pha lập công từ năm 2009 đến 2018. 

“Họ là những cầu thủ đã đạt được tất cả mọi thứ,” Del Bosque nói. “Có lẽ nơi mà cậu ấy đang đầu quân hiện tại là một sự lựa chọn tốt về mặt tài chính và tính cách (CLB Al Nassr tại Saudi Arabia). Còn kết thúc buồn ở Man United? Bạn cũng cần phải có một đội bóng tốt ở phía sau để có thể toả sáng.”

Liệu Ronaldo Bồ Đào Nha sẽ thi đấu như thế nào tại Madrid nếu anh sát cánh cùng những Zidane, Figo, Ronaldo Brazil và Beckham?

“Giống như khi chơi cạnh (Toni) Kroos và (Luka) Modric – cậu ấy cũng sẽ ghi được ít nhất 50 bàn mỗi mùa.”

Del Bosque biết chắc như vậy. 

Theo Guillermo Rai, The Athletic.

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

X
top-arrow