Thời khắc huy hoàng nhất lịch sử Bayer Leverkusen cuối cùng cũng đã đến.
Chiến thắng hoành tráng với tỷ số 5-0 trước Werder Bremen hôm Chủ Nhật tuần trước đã chính thức đưa đội bóng này lên ngai vương của bóng đá Đức. Leverkusen đã đặt dấu chấm hết cho sự thống trị kéo dài suốt 11 năm liên tiếp của Bayern Munich ở Bundesliga và giành lấy chức vô địch quốc gia đầu tiên trong lịch sử 120 năm của họ.
Cuối cùng, sau gần 1 phần tư thế kỷ, họ đã không còn là “Neverkusen” nữa.
***
Mùa giải 2023-24 của Leverkusen được bắt đầu trên dãy Alps của Áo, dưới những cơn mưa mùa hè ở Saalfelden. Máy quay truyền hình hướng về phía các cầu thủ từ trên cao. Các cổ động viên trẻ tuổi áp mặt vào hàng rào bao quanh sân tập, trầm trồ trước mỗi pha bóng hay.
Trên sân, Xabi Alonso chẳng còn là con người như thuở hành nghiệp cầu thủ nữa. Ông từng án ngữ dưới đáy của những hàng tiền vệ lừng danh, nhưng trên sân tập ngày hôm ấy, ông đang lảng vảng quanh rìa của một vòng “rondo” lớn (hay còn gọi là “chơi bóng ma” tại Việt Nam). Có ít nhất 25 cầu thủ tham gia vào đó và Alonso đã chỉ đạo họ gia tăng cường độ chuyền chọc, khiến quả bóng lao đi mọi hướng với tốc độ chóng mặt. Trong lúc đó, tiếng chỉ đạo từ Alonso và các trợ lý của ông vang vọng giữa những ngọn núi và lơ lửng trong không khí.
Đó là những ngày đầy cực nhọc, khắc nghiệt. Sau khi tập xong, các cầu thủ sẽ đi bộ trên một hương lộ để trở về khách sạn, đôi chân nặng nề nhưng đầy sức sống. Bao quanh trại luyện quân của họ là cảm giác thân mật và sự tập trung.
Đây chính là kiểu môi trường mà Granit Xhaka mong muốn. “Tôi thích cường độ tập tành của mọi người ở đây,” tiền vệ người Thụy Sĩ chia sẻ với The Athletic vào tháng 8 năm ngoái. “Họ nỗ lực hết mình trong mọi buổi tập, và đó cũng chính là hình ảnh mà chúng tôi muốn thể hiện trong mọi trận đấu ở mùa giải này.”
Sau 7 năm chinh chiến ở Anh với Arsenal, Xhaka đã bị lôi cuốn trở lại Đức – nơi anh từng khoác áo Borussia Monchengladbach từ năm 2012 đến 2016 – bởi cơ hội chơi cho Alonso. Anh sẽ là một “số 6 thuần túy” (tiền vệ trụ) trên sân đấu và đảm nhận một vai trò tuy trừu tượng nhưng rất quan trọng trong đội: “Tôi có cảm giác rằng đội bóng này vẫn chưa đạt đến giới hạn. Giúp các cầu thủ trẻ thấy được đâu mới là giới hạn của mình và thúc đẩy họ chạm đến trần tiềm năng của bản thân chính là một phần nhiệm vụ của tôi.”
Giám đốc thể thao Simon Rolfes của Leverkusen đã trải qua một mùa hè đầy khác thường với sự “đảo chiều” của đường lối tuyển dụng tại CLB này. Ở Đức, Leverkusen được biết đến là một “lò phát triển cầu thủ trẻ”. Chính vì thế mà các bản hợp đồng với Xhaka (khi ấy 30 tuổi), Jonas Hofmann (31) và Alejandro Grimaldo (27) được xem là những động thái rất lạ thường từ đội chủ sân BayArena.
Khi ấy, tuy Rolfes rất hài lòng với cấp độ tài năng của dàn cầu thủ sẵn có tại Leverkusen, nhưng trước mùa giải 2023-24, ông muốn nâng cấp cấu trúc của đội bóng này.
“Chúng tôi cần sự ổn định tại một số vị trí,” ông chia sẻ trước khi rời Áo. “Chúng tôi cũng cần bổ sung các cầu thủ dày dạn kinh nghiệm vào dàn nhân sự sẵn có, những chàng trai giống như Robert Andrich, Jonathan Tah và Lukas Hradecky, và cung cấp cho đội nhiều hình mẫu lý tưởng để các cầu thủ trẻ học hỏi hơn.”
Một quan chức khác của CLB (yêu cầu được giấu tên) cũng nói với The Athletic rằng Leverkusen cần được tăng cường sự chuyên nghiệp và tính đoàn kết. Những cầu thủ được tuyển dụng về phải có khả năng làm gương và phá vỡ tình trạng phân chia phe phái dựa trên ngôn ngữ và xuất thân đang tổn tại trong phòng thay đồ. “Thật ra thì chẳng hề có sự thù địch nào giữa các phe phái đó cả, tất cả mọi người đều hòa thuận với nhau. Nhưng chúng tôi cần một đội bóng đoàn kết hơn,” vị quan chức này chia sẻ.
Granit Xhaka |
Sự hiện diện, tài lãnh đạo và sức thu hút của Xhaka chính là một trong các yếu tố chủ chốt đã tạo nên khả năng chinh phục nghịch cảnh trên sân đấu của đội bóng này. “Các tiền vệ trung tâm là trái tim của mọi đội bóng, chính họ định hình cách chơi của đội,” Rolfes nhận định. “Khi nhận thấy rằng Granit có khả năng xuất hiện trên thị trường chuyển nhượng, chúng tôi đã coi đó là một cơ hội lớn. Xabi và tôi đã bay tới London để nói với cậu ấy rằng chúng tôi muốn cậu ấy đảm nhận vai trò tiền vệ số 6 trong đội bóng của chúng tôi, cầm trịch lối chơi và nhịp độ từ trung tuyến. Cả hai chúng tôi đều nói đùa rằng chúng tôi chẳng cần phải xem các số liệu thống kê, video hoặc báo cáo trinh sát để có thể đưa ra đánh giá về cậu ấy – bởi vì cả 2 đều đã từng trực tiếp đối đầu với cậu ấy trên sân đấu rồi.”
Ngoài ra, còn có một sự thay đổi quan trọng khác đã diễn ra ở “hậu trường” Bayer Leverkusen. Thomas Eichin, một cựu cầu thủ của Gladbach và từng đảm nhận vai trò người đứng đầu học viện đào tạo cầu thủ trẻ của Bayer, đã được bổ nhiệm làm giám đốc của nhóm các đội bóng chuyên nghiệp của CLB vào mùa hè để hỗ trợ Rolfes giải quyết nhiều công việc tổ chức và hành chính. “Từ hậu trường, Eichin có một tầm ảnh hưởng rất lớn đến đội bóng,” vị quan chức giấu tên chia sẻ.
Người này cũng nhấn mạnh rằng CLB đã chiêu mộ thành công “tất cả các mục tiêu chuyển nhượng số một mà chúng tôi đã nhắm đến ở từng vị trí chúng tôi muốn nâng cấp”, một kỳ tích “gần như chưa từng xảy ra”. Leverkusen đã tăng cường chất lượng thực sự cho một đội bóng đã thể hiện được nhiều tiềm năng đầy hứa hẹn trong giai đoạn nửa cuối của mùa giải trước, khi họ lọt vào vòng bán kết Europa League.
“Tâm lý của chúng tôi đã thay đổi,” vị quan chức giấu tên cho biết. “Trước khi Xabi đến, chúng tôi có thói quen sút hỏng nhiều quả 11 mét. Nhưng khi trận đấu với Monaco ở Europa League mùa trước bước sang loạt sút luân lưu, chúng tôi đã sút thành công toàn bộ 5 lượt sút để đi tiếp. Tại đội bóng này đã hình thành một bầu không khí mới, một nguồn động lực mới.”
Xabi Alonso |
Từ trước mùa giải này, đoàn quân của Alonso cũng đã khơi gợi lên trong lòng mọi người cảm giác về một điều gì đó vĩ đại đang được xây dựng, và cái cảm giác ấy đã khiến Jeremie Frimpong tin rằng một mùa giải rất đặc biệt đang chờ đợi họ ở phía trước.
“Đối với tôi, cảm giác đó được hình thành từ giai đoạn tập huấn tiền mùa giải,” cầu thủ 22 tuổi chia sẻ. “Chúng tôi đã mất đi một vài cầu thủ, nhưng khi bước vào loạt trận giao hữu, bất kỳ ai cũng có thể nhận thấy rằng chúng tôi sẽ có một mùa giải rất sáng lạn. Chẳng có ai trong đội thực sự biết nhiều về nhau cả, nhưng chúng tôi vẫn chơi rất tốt.
“Rồi sau đó thì đến trận đấu đầu tiên của mùa giải mới, đối đầu với Leipzig. Chúng tôi đã chơi rất hay và điều đó khiến tôi nghĩ, ‘Chắc kèo rồi, bọn mình chắc chắn sẽ đạt được thứ gì đó lớn lao trong mùa này’.”
***
Những tuần đầu của mùa giải đã càng củng cố cho quan điểm của Frimpong. Anh chính là người ghi bàn thắng đầu tiên của Leverkusen trong chiến dịch 2023-24, sau một pha phối hợp với tiền đạo tân binh Victor Boniface.
Trong trận đấu thứ hai, diễn ra ở sân Borussia-Park của Gladbach, đến lượt Boniface ghi bàn mở tỷ số sau một tình huống phối hợp với Xhaka và Grimaldo. Ba tân binh, một pha phối hợp ghi bàn cực kỳ mượt mà.
Theo Frimpong, sự ăn ý hình thành ngay tức khắc đó – khả năng thích nghi ngay lập tức của các tân binh – phần lớn là nhờ vào tài giao tiếp tuyệt vời của Alonso.
Jeremie Frimpong |
“Tất cả mọi người đều hiểu rõ những gì ông ấy muốn,” anh chia sẻ. “Khi ông ấy có một ý tưởng nào đó, ông ấy có thể làm cho tất cả mọi người nắm bắt được nó một cách dễ dàng.
“Tôi luôn cảm thấy ông ấy biết rõ cách tận dụng mọi khả năng của tôi – ví dụ như xâm nhập các khoảng trống, 1 chọi 1, phản công. Và thực tế là ông ấy có thể làm vậy với tất cả mọi người. Dù bạn hỏi bất kỳ ai trong đội thì họ cũng sẽ trả lời y như tôi mà thôi.”
***
Cuộc đối đầu với Bayern Munich ở vòng đấu thứ 4 là thời điểm mà hầu hết mọi người đều tin rằng Leverkusen sẽ có cú vấp ngã đầu tiên. Vào mùa giải trước, dưới sự dẫn dắt của Gerardo Seoane, họ đã bị đánh bại với tỷ số 0-4 tại Allianz Arena. Cho đến khi đội bóng của Alonso hành quân tới Bavaria, mọi sự cải thiện của họ đều bị xem là chỉ mang tính lý thuyết. Người ta cho rằng cuối cùng họ sẽ chỉ là một viên đá lót đường cho chức vô địch Bundesliga thứ 12 liên tiếp của Bayern.
Ban đầu, đúng thật là trận đấu đã đi theo kịch bản đó.
Nhưng sau khi bị dẫn trước bởi cú đánh đầu của Harry Kane, “những hình mẫu lý tưởng” mà Rolfes đề cập đã thực thi xuất sắc vai trò của họ. Grimaldo san bằng tỷ số với một pha đá phạt bằng kỹ thuật “knuckle ball” và Leverkusen bắt đầu thi đấu một cách can đảm tới mức đáng kinh ngạc. Xhaka luôn cầm bóng với sự ung dung thoải mái thấy rõ và thực hiện những đường chuyền chuẩn xác quanh sân, và trận đấu đã hoàn toàn thay đổi. Những cầu thủ đã bắt đầu trận đấu với sự sợ sệt, lo âu, giống như Edmond Tapsoba, bất ngờ trở nên máu lửa và đầy tự tin. Chính những vị khách mới là đội đang tạo ra được các cơ hội ghi bàn ở Allianz Arena. Chính các cầu thủ tấn công của họ - Boniface, Hofmann, Florian Wirtz – mới là những người đang tạo ra tác động lớn nhất trên sân đấu.
Ngay cả khi Leon Goretzka ghi bàn tái lập thế dẫn trước cho Bayern lúc trận đấu chỉ còn lại 4 phút – và các máy quay truyền hình bắt được cảnh chủ tịch Uli Hoeness của đội chủ nhà đang tươi cười khoái chí – Leverkusen vẫn không hề buông xuôi. Đi sâu vào những phút bù giờ, Hofmann bị Alphonso Davies phạm lỗi trong vòng cấm và Exequiel Palacios đã thực hiện thành công trọng trách sút phạt đền.
Một trận hòa nhưng chẳng khác nào một trận thắng đối với Leverkusen – một chiến thắng nhờ nguồn cảm hứng do nhóm cầu thủ kỳ cựu của đội bóng này mang tới.
“Kinh nghiệm rất quan trọng,” Frimpong nhận định. “Bạn cần những cầu thủ như thế này trong một đội bóng, và họ đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Họ biết khi nào thì nên tận dụng kinh nghiệm của mình.
“Kể cả những chi tiết nhỏ nhặt như: Họ biết khi nào nên phạm lỗi, hoặc khiến trận đấu bị gián đoạn khi nó trở nên quá khó khăn.”
Rolfes tin rằng trận hòa 2-2 đó có ý nghĩa cực kỳ quan trọng trên cuộc hành trình chinh phục ngai vàng Bundesliga của Leverkusen. “Ý nghĩa của nó không chỉ đơn thuần là chúng tôi đã thi đấu ngoan cường để giành lấy 1 điểm vào cuối trận. Nó cho thấy rằng chúng tôi đang cạnh tranh sòng phẳng với Bayern. Đó là một màn trình diễn đỉnh cao trước một đối thủ hàng đầu. Đó là lúc chúng tôi nhận thấy rằng mình có thể trở thành một thế lực thực sự ở mùa giải này.”
***
Rất ít CLB Đức thường xuyên về nhì như Leverkusen. “Vizekusen’” (second-kusen) hay Neverkusen là những biệt danh đã được gán cho họ trong giai đoạn từ năm 2000 đến 2002 đầy nghiệt ngã. Thuở ấy, đoàn quân do Klaus Toppmoller dẫn dắt là một đội bóng cực kỳ tài năng nhưng lại vô cùng xui xẻo. Thật khó để nghĩ ra một đội bóng khác từng gục ngã ngay trước cánh cửa thiên đường nhiều lần chỉ trong một thời gian ngắn như vậy.
Năm 2002, họ đã phải ngậm ngùi về nhì trước Dortmund và Schalke ở Bundesliga và DFB-Pokal, rồi tiếp tục bị đánh bại trong trận chung kết Champions League với Real Madrid bởi cú vô lê siêu phẩm của Zinedine Zidane. Phải nuốt tới 3 cái kết cay đắng chỉ trong một mùa giải, nếu không thể kiếm được chiếc cúp nào để xoa dịu nỗi đau đó, họ sẽ mãi mắc kẹt với 2 biệt danh kia.
“Tận năm 2002 cơ á… thời gian trôi qua nhanh thật,” Thomas Brdaric, một thành viên trong đội hình Leverkusen từ năm 1999 đến 2004 và được đá chính trong trận chung kết Champions League năm 2002 diễn ra ở Hampden Park, hồi tưởng. “Khoảng thời gian ấy thực sự tuyệt vời, nhưng rốt cuộc chúng tôi lại chẳng giành được danh hiệu nào cả. Đương nhiên kết cục đó rất đáng thất vọng rồi. Chúng tôi thực sự đã quá đen đủi với vấn đề chấn thương, và nếu phải so sánh đội bóng thuở ấy với Leverkusen hiện tại, thì đó chính là một trong những điểm khác biệt lớn nhất – họ có nhiều sự lựa chọn hơn ở mỗi vị trí.
“Và tất cả các cầu thủ đều đã tỏa sáng vào đúng thời điểm, bất cứ khi nào họ có cơ hội thi đấu. Chuyện họ được đá chính hay vào sân từ băng ghế dự bị đều không thành vấn đề.”
Quả thật đây chính là một trong các yếu tố đã tạo nên thành công của Leverkusen thời Alonso. Những cầu thủ nổi tiếng nhất của đội chủ sân BayArena thường là những cầu thủ xuất sắc nhất của họ – Wirtz đang có một mùa giải rực rỡ, Xhaka, Palacios, Tah, và Grimaldo cũng vậy. Nhưng Brdaric hoàn toàn đúng: Mọi thành viên trong đội bóng này đều đã có những đóng góp đáng ca ngợi. Phong độ của Andrich đã giúp anh có lần đầu tiên được khoác áo ĐTQG Đức. Mới mùa trước Nathan Tella còn đang thi đấu ở Championship cho Burnley, nhưng giờ đây anh đang gây ấn tượng mạnh tại Đức sau khi được Leverkusen mang về từ Southampton. Amine Adli và Josip Stanisic đều có vai trò quan trọng trong đội, và Patrik Schick đã trở lại sân cỏ sau một chấn thương dài hạn và tạo ra những dấu ấn đáng chú ý trên cả hai đấu trường Bundesliga lẫn Europa League.
Tuy nhiên, bóng ma năm 2002 vẫn có những lúc “hiện về” ám ảnh Leverkusen và những người yêu mến họ trong mùa giải này. Xem xét sự thống trị tuyệt đối của Bayern Munich tại Bundesliga trong hơn 1 thập kỷ qua, đoàn quân của Alonso có thể trở lại với số phận “Vizekusen” bất cứ lúc nào. Rất nhiều người đã đinh ninh rằng kiểu gì thì ngai vàng cuối cùng cũng sẽ thuộc về Bayern mà thôi.
Những nghịch cảnh, những thời điểm đầy rẫy sự nghi ngờ đã đến rồi đi. Leverkusen luôn có những câu trả lời đanh thép cho chúng. Hãy nhìn lại cú đánh đầu ghi bàn ở phút 90 của Tah giúp họ đánh bại Stuttgart tại DFB-Pokal vào tháng 2. Hãy nhìn lại pha ghi bàn ở những phút bù giờ của Palacio trước Augsburg ngay sau kỳ nghỉ đông, giúp họ củng cố ngôi đầu bảng. Hãy nhìn lại màn lội ngược dòng của họ trước RB Leipzig sau 2 lần bị dẫn trước, khi Piero Hincapie lập công ở phút 91 để giúp họ giành trọn 3 điểm.
Rolfes vẫn còn nhớ như in những lời nói của Alonso vào giờ nghỉ giữa hiệp ở Red Bull Arena vào ngày hôm ấy, trong bối cảnh Leverkusen đang bị dẫn trước 1-0. “Chúng tôi chỉ có 13 cầu thủ đạt thể trạng đủ để sẵn sàng ra sân, một nửa đội hình đã dính chấn thương hoặc đi tham dự Cúp bóng đá châu Phi. Tình hình đang diễn ra không như ý muốn của chúng tôi.
“Xabi đã nói rằng: ‘Tôi đếch quan tâm tới chuyện thắng thua – nhưng chúng ta nhất định phải thi triển được thứ bóng đá mà chúng ta theo đuổi. Chúng ta phải trình diễn được thứ bóng đá của Bayer’. Thế là tinh thần của tất cả mọi người được vực dậy và có thể bước ra sân đấu với sự tự tin. Cuối cùng, chúng tôi không giành chiến thắng bằng một tình huống tổ chức tấn công có 35 đường chuyền, mà là bằng một quả phạt góc. Nhưng chuyện đó không thành vấn đề.
“Sau trận đấu, bầu không khí trong phòng thay đồ có thể khiến bạn nhận thấy rõ rằng trận thắng này rất quan trọng đối với chúng tôi.”
***
Werder Bremen (năm 2004), Stuttgart (2007), Wolfsburg (2009) và Borussia Dortmund (2011, 2012), 4 CLB đã thành công trong việc làm gián đoạn sự thống trị của đội bóng xứ Bavaria trong 20 năm qua, đều đã có những chiến thắng trước Bayern trên cuộc hành trình chinh phục ngai vương Bundesliga của họ. Chính vì thế, một trong những câu hỏi được đặt ra cho Leverkusen là liệu đội bóng này có thể làm được điều tương tự vào tháng hai để qua đó xóa bỏ hoàn toàn cái mác “mong manh dễ vỡ” đã đeo bám họ suốt nhiều năm qua?
“Gần như tất cả mọi người luôn nghĩ rằng Bayern sớm muộn gì cũng sẽ tìm được cách để đoạt ngôi vô địch,” Christian Gentner, một cựu cầu thủ từng vô địch Bundesliga cùng Stuttgart và Wolfsburg, nhận định trước trận đấu đó. “Bạn phải nghe chuyện này nhiều tới mức bạn cũng bắt đầu tin vào điều đó, nhưng một khi bạn đánh bại được họ, bạn sẽ không còn e sợ họ nữa. Nỗi sợ đó sẽ hoàn toàn biến mất.”
Tuy nhiên, theo lời Rolfes, Leverkusen vốn đã tràn đầy niềm tin từ trước khi trận đấu bắt đầu. “Chúng tôi chắc chắn rằng mình sẽ thắng,” ông khẳng định.
Trận đấu đó – và kết quả 3-0 nghiêng về Leverkusen – mang rất nhiều sự tương phản. Stanisic – bản hợp đồng mượn từ chính Bayern – chính là người ghi bàn mở tỷ số, điều này càng khiến cho bầu không khí vốn đang rất ảm đạm ở Munich càng trở nên u ám hơn, đồng thời làm tăng thêm những lời phàn nàn đã xuất hiện trong xuyên suốt mùa giải này về chiến lược tuyển dụng của CLB xứ Bavaria. Tân binh mới gia nhập Bayern từ Galatasaray là Sacha Boey đã chơi cực kỳ tệ hại ở vị trí hậu vệ trái – một vị trí hoàn toàn trái với sở trường của anh. Trong khi đó, Tella – một tân binh ít tiếng tăm hơn nhiều của Leverkusen – đã tạo nên một trong những màn trình diễn hay nhất mùa giải này ở cùng bên cánh với Boey.
Nhưng sự phóng khoáng và tự tin trong thứ bóng đá của Leverkusen mới là điểm khác biệt lớn nhất. Điều này cũng đã được Thomas Muller chỉ ra sau trận đấu. Muller đã than phiền về cách chơi sặc mùi hèn nhát của Bayern – về việc họ đã chơi như “mấy gã không có ‘bi’” – trước khi “bồi” thêm rằng trận thua này là “một cơn ác mộng” vào ngày hôm sau.
“Sự kiện này còn hơn cả một chiến thắng. Chúng tôi đã hủy diệt toàn bộ hy vọng của họ và chứng minh rằng chúng tôi chính là đội bóng xuất sắc nhất ở Đức hiện tại,” Rolfes nói. “Chúng tôi có thực lực, có lợi thế điểm số, và chiến thắng đó đã mang tới cho tâm lý của chúng tôi thêm một nguồn động lực to lớn.”
Trận thắng này đã giúp Leverkusen củng cố mạnh mẽ ngôi đầu bảng của họ với khoảng cách 5 điểm so với đội đứng thứ hai là Bayern, và họ đã nắm chặt lấy lợi thế này. Ngay cả làn sương mù từng bao phủ quanh tương lai của Alonso cũng chẳng thể làm họ chệch hướng. Rolfes nói tiếp: “Các cầu thủ nhận thức rất rõ về những gì đang diễn ra thông qua việc quan sát sự hòa hợp giữa HLV trưởng và giám đốc thể thao. Họ nhìn thấy chúng tôi rất thoải mái về tình huống này, trò chuyện với nhau cùng sự tin cậy và cởi mở.”
“Từ lâu tất cả chúng tôi đều đã biết rằng khả năng Xabi tiếp tục gắn bó với đội là rất cao, nhưng dù cho ông ấy có nói rằng mình sẽ ra đi sau khi mùa giải kết thúc thì cũng không thành vấn đề. Chúng tôi đã hoàn toàn làm chủ thứ bóng đá mà mình muốn trình diễn và tràn đầy tự tin đến mức dù cho có biến cố gì xảy đến đi chăng nữa thì chúng tôi vẫn sẽ giành chức vô địch.”
“Đã rất nhiều lần chúng tôi ghi bàn vào cuối trận, nhiều đến nỗi chúng tôi bắt đầu cảm thấy rằng chuyện đó sẽ luôn diễn ra,” Frimpong giải thích. “Chúng tôi có cảm giác rằng dù ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào đi chăng nữa chúng tôi đều sẽ đưa được bóng vào lưới đối thủ. Vì thế, chúng tôi có thể kiên nhẫn. Ngay cả khi bị dẫn trước, chúng tôi luôn tin rằng mình có thể lội ngược dòng.”
Trong khi Bayern hoàn toàn buông xuôi và tuyên bố Thomas Tuchel sẽ rời khỏi chiếc ghế HLV trưởng vào cuối mùa giải, Bayer vẫn bất bại, thắng hết 8 trận tiếp theo tại Bundesliga để chính thức lên ngôi vô địch vào Chủ Nhật tuần trước.
“Trong số rất nhiều mảnh ghép đã tập hợp với nhau ở mùa giải này, Xabi chính là mảnh ghép quan trọng nhất,” Rolfes khẳng định. “Ông ấy đã làm việc cực kỳ chăm chỉ. Ông ấy nắm giữ những bí quyết huấn luyện hàng đầu, nhưng quan trọng nhất là việc ‘tâm lý nhà vô địch’ của ông ấy đã được lan truyền đến các cầu thủ.”
“Ông ấy luôn đầu tư cực nhiều trí lực vào các trận đấu, luôn nỗ lực để cải thiện bản thân và đội bóng. Với xuất thân là một cựu siêu sao sân cỏ, ông ấy biết rõ mình cần làm gì để giúp đội đạt được phong độ cao nhất sau mỗi 3 ngày. Ông ấy đã tạo nên một tấm gương đáng kinh ngạc.”
Vậy là Leverkusen đã giành được chức vô địch quốc gia đầu tiên trong lịch sử 120 năm của họ, nhưng với tham vọng làm nên một mùa giải bất tử thực thụ, nhiệm vụ của đoàn quân này vẫn chưa kết thúc. Sắp tới, tại vòng tứ kết của đấu trường Europa League, họ sẽ phải bảo vệ lợi thế dẫn trước 2-0 trong trận tái đấu với West Ham trên sân khách, rồi tiếp đó là trận chung kết DFB-Pokal với đội bóng hạng hai Kaiserslautern – không chỉ là một cú ăn ba, Leverkusen cũng đang đứng trước cơ hội tạo nên một mùa giải bất bại trên cả 3 đấu trường.
“Chiến dịch của chúng tôi vẫn chưa kết thúc đâu,” Rolfes nhấn mạnh. Leverkusen, một CLB từng là ví dụ điển hình cho sự thất bại, giờ đây đang được tận hưởng hương vị ngọt ngào của sự bất bại.
Theo Rafa Honigstein và Seb Stafford-Bloor, The Athletic
Ngay sau khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, CĐV Leverkusen có mặt trên khán đài sân BayArena đã tràn xuống để ăn mừng chức vô địch quốc gia đầu tiên trong lịch sử.
Xabi Alonso là một người rất kiên nhẫn. Sau khi chính thức treo giày, anh đã nhận được khá nhiều lời mời ngon lành, nhưng lựa chọn của Xabi là… HLV đội U14 Real Madrid.
Bayer Leverkusen ghi nhận công lao của HLV Xabi Alonso trong chức vô địch Bundesliga và quyết định đặt tên ông cho 1 con đường dẫn tới sân Bay Arena.
Đang tham dự buổi họp báo sau khi vô địch Bundesliga, HLV Xabi Alonso đã bị 1 nhóm cầu thủ Bayer Leverusen lao tới và đổ bia lên người.
Phải ngược dòng để thắng Leverkusen mới giành suất đi tiếp nhưng West Ham vẫn bị xem là đội cửa dưới trên sân nhà. Điều này rõ ràng khiến thầy trò David Moyes không có cơ hội để góp mặt ở bán kết Europa League năm nay.