Niềm tự hào của cha

Tác giả CG - Thứ Năm 08/07/2021 10:19(GMT+7)

Zalo

Hành trình của Kasper Schmeichel và các đồng đội tại Euro 2020 chắc chắn khiến những người cha của họ vô cùng tự hào.

Đan Mạch Niềm tự hào của cha
Ảnh: Peter Schmeichel

Cách đây gần 2 tháng, khi Leicester City giành chức vô địch FA Cup, có một người đàn ông 57 tuổi tới từ Đan Mạch không thể giấu nổi niềm vui. Có lẽ Peter Schmeichel không có bất cứ mối gắn kết nào với đội bóng này, ngoài việc quý tử của ông đang đầu quân ở đó. Ngày hôm ấy, Kasper Schmeichel thi đấu xuất sắc, đeo trên tay tấm băng thủ quân và là người nâng cúp vô địch của Leicester.
 
Sau trận đấu, Peter Schmeichel đăng một chùm 5 ảnh lên Instagram, toàn bộ là hình về con trai ông kèm dòng chú thích: “Rất rất tự hào”. Trong khoảnh khắc đó, không biết liệu Peter Schmeichel có cảm thấy mình là người cha hạnh phúc nhất thế giới hay không, nhưng chắc chắn ông thừa hiểu sự nghiệp của mình đã phủ một cái bóng lớn lên cậu con trai, nhất là khi Kasper lại cũng là một thủ môn, và dù thế nào đi chăng nữa hai cha con họ cũng sẽ luôn bị đặt cạnh nhau. Thế nên, sự tự hào ấy càng đáng trân quý hơn.
 
Và sự tự hào của một người cha là thứ không ai có quyền tước bỏ. Tre già, măng mọc là lẽ thường tình ở đời, và niềm tự hào về con cái cũng là một thứ tài sản vô giá.
 
Trước trận bán kết Euro 2020 giữa Anh và Đan Mạch, Peter Schmeichel đăng một bức ảnh mà ông chụp cùng với con trai của mình. Ông có thể dễ dàng lựa chọn một bức ảnh của đội tuyển Đan Mạch vào năm 1992 mà ông là một phần trong đó như lời cổ vũ cho một hành trình tuyệt vời mà đội bóng Bắc Âu này đã đi ở giải đấu năm nay và gợi nhớ phần nào về chiến tích vĩ đại của chính ông cùng các đồng đội 29 năm trước.
 
Nhưng Peter chọn tấm ảnh chụp với Kasper, hai cha con chơi oẳn tù tì với nhau, một bức ảnh mà bạn gõ từ khóa là tên của hai người thì khó mà tìm thấy trên Google. Đó chắc chắn vẫn là niềm tự hào của một người cha, bức ảnh như thể là một trong những phân cảnh đầu của bộ phim mang tên “Cuộc đời”, khi cậu nhóc vô tư chơi cùng cha mình năm ấy nay đã 34 tuổi, chuẩn bị bước vào trận đấu quan trọng bậc nhất sự nghiệp. Cả một dòng thời gian dài trôi, chắc hẳn sẽ có những biến động, nhưng đến lúc này thì đã có dư vị ngọt ngào.

Đan Mạch Niềm tự hào của cha
Kasper Schmeichel đã thi đấu tuyệt vời trong khung gỗ của Đan Mạch. Ảnh: UEFA EURO 2020
 
Kasper Schmeichel có một xuất phát điểm thuận lợi khi có một người cha vĩ đại. Nhưng vượt khổ đã khó và “vượt sướng” cũng chẳng dễ dàng gì. “Câu hỏi về di sản có lẽ luôn thường trực trong đầu cậu trai trẻ Schmeichel. Cậu sẽ là Paolo Maldini tiếp nối Cesare? Hay là Paul Dalglish của Kenny?”, cây bút James Delaney viết trên These Football Times như thế. Nói một cách dễ hiểu, hoặc anh sẽ đi con đường giống Paolo Maldini - xây dựng một sự nghiệp vượt khỏi cái bóng người cha - hoặc như Paul Dalglish - mãi mãi chỉ đứng trong cái bóng người cha vĩ đại. 
 
Trong phần đầu sự nghiệp, Kasper đã phải kinh qua rất nhiều đội bóng ở nhiều hạng đấu thấp. Kasper vươn lên trong âm thầm, và đã có thể vô danh hoặc không được thừa nhận năng lực nếu 5 năm trước, lúc đó anh 29 tuổi, không cùng Leicester City lên ngôi vô địch Premier League. Đến lúc này, thời điểm khi Euro 2020 chỉ còn 1 trận đấu cuối cùng, chúng ta đều đã phải công nhận khả năng của Kasper Schmeichel. Trong trận đấu với đội tuyển Anh, Schmeichel lại chơi xuất sắc, dẫu anh phải vào lưới nhặt bóng 2 lần.
 
Chẳng có câu chuyện cổ tích nào với trường hợp của Kasper Schmeichel khi anh vốn đã có xuất phát điểm tốt khi sinh ra trong điều kiện đủ đầy với một người cha nổi tiếng. Tất cả là nhờ thực lực mà nên.
 
Và điều đó cũng đúng với đội tuyển Đan Mạch ở Euro 2020. Chúng ta hay gán từ “cổ tích” khi chứng kiến hành trình tuyệt vời của một đội bóng nhỏ tại một giải đấu thể thao. Song, định kiến đó vô tình phủ nhận đi năng lực của họ. Chứng kiến Đan Mạch chơi bóng ở Euro 2020, không thể nào gọi đó là cổ tích. 
 
Họ là một tập thể chơi bóng chất lượng, có định hướng và mục đích dưới sự dẫn dắt của một HLV tinh tế, có khả năng đọc trận đấu. Chúng ta chỉ nhắc đến Christian Eriksen như là liều thuốc tinh thần giúp Đan Mạch thăng hoa mà quên mất họ đã trình diễn một thứ bóng đá khoáng đạt, đầy cảm xúc và đẹp mắt.

Đan Mạch Niềm tự hào của cha
ĐT Đan Mạch đã đi một hành trình tuyệt vời ở Euro 2020. Ảnh: Getty Images 
 
Đan Mạch là một trong những hiện thân của bóng đá đẹp của Euro năm nay, là biểu tượng của sự đoàn kết, là chứng minh cho thái độ đúng đắn để vượt qua nghịch cảnh. Trước Euro 2020, đội tuyển Đan Mạch vẫn mang những vết gợn khi họ từng từ chối đá một trận giao hữu với Slovakia vào năm 2018. Nguyên nhân đến từ những xung đột xung quanh các điều khoản về bản quyền hình ảnh với Liên đoàn Bóng đá Đan Mạch.
 
Cuối cùng, trận giao hữu đó vẫn diễn ra nhưng thành phần tham dự của “Những thùng thuốc nổ” là các cầu thủ fulsal lẫn nghiệp dư. Trên ghế huấn luyện, ông Age Hareide, HLV trưởng của Đan Mạch thời điểm ấy, cũng không có mặt và Liên đoàn phải mời khẩn cấp HLV John Jensen, cựu tiền vệ Arsenal, tạm thời ngồi vào ghế nóng. Đội hình của Đan Mạch hôm đó có một nhân viên kinh doanh ở vị trí tiền đạo, một YouTuber ở hàng tiền vệ và một sinh viên đá ở vị trí hậu vệ cánh. HLV Jensen thừa nhận ông chỉ gặp các cầu thủ trên đường lên máy bay. Kết quả, Đan Mạch thua 0-3
 
Chính vì sự việc này, những Christian Eriksen, Kasper Schmeichel, Simon Kjaer và các đồng đội trở thành những gã tham lam trong mắt khán giả trong nước. Câu chuyện đó là vết gợn đến tận Euro 2020, trước khi Eriksen bất ngờ ngã xuống chỉ sau 10 phút bóng lăn ở cuộc chạm trán Phần Lan.
 
Giờ đây, họ là những người hùng đích thực, là minh chứng cho tất cả thấy rằng bóng đá không chỉ có chỗ cho những tên tuổi lớn. Các cầu thủ đã trở thành niềm tự hào của đất nước, niềm tự hào của những người cha, không chỉ riêng gì Peter Schmeichel.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Hiệu suất dứt điểm kém cỏi có thể Liverpool lỡ hẹn với chức vô địch Premier League

Sau khi giành Carabao Cup vào cuối tháng Hai, một bộ phận fan Liverpool đã mơ về cú ăn bốn. Vào thời điểm ấy, đó là một giấc mơ có-cơ-sở. Tuy nhiên, thất bại trước Man United ở FA Cup, cộng thêm việc vừa thua Atalanta 0-3 trên sân nhà trận lượt đi tứ kết Europa League, đội bóng áo Đỏ Merseyside có lẽ chỉ còn duy nhất 1 mục tiêu trong mùa giải cuối cùng triều đại Jurgen Klopp: giành chức vô địch Premier League.

Liverpool trước nguy cơ mất tất cả: Thay đổi hay là chết?

3-0! Nếu ai đó bỏ lỡ trận đấu của Liverool vào rạng sáng nay, khi bật livescore lên và thấy tỷ số như vậy, như một phản xạ tự nhiên, họ phải dụi mắt mình để xem liệu chữ số 3 và 0 kia có được sắp xếp đúng thứ tự hay không. Sau tất cả, mọi thứ đều chính xác, không có gì sai số cả, Atalanta của Gian Piero Gasperini đã kéo sập Anfield một lần nữa dưới thời vị huấn luyện viên 66 tuổi người Torino.

X
top-arrow