Liverpool: Giá trị của cuộc hành trình

Tác giả Phương GP - Thứ Ba 14/05/2019 10:36(GMT+7)

Liverpool đã thua, nhưng thua trước một đối thủ quá xuất sắc. Chính đối thủ ấy cũng đã nhiều lần lên tiếng “ca thán” khi cuộc đua quá khốc liệt.

Không biết vô tình hay hữu ý, đạo diễn hình đã cho máy quay rất nhiều lần hướng đến các cổ động viên có tuổi trung niên ở Anfield. Những khuôn mặt đã đậm nếp nhăn, mái tóc đã ít nhiều sợi bạc. Đã 29 năm kể từ lần gần nhất Liverpool lên ngôi vương nước Anh, quãng thời gian đủ để cho những cô cậu bé đầy mơ mộng thuở ấy giờ đây ẩn trong đôi mắt là sự sâu sắc và từng trải.
Liverpool: Giá trị của cuộc hành trình
Và có phải nhờ thế mà họ đã đem đến cho lứa trẻ một bài học về truyền thống của đội bóng?
45 phút của hiệp đấu đầu tiên, Kopites đã trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau. Vui sướng khi Mane mở tỷ số. Bùng nổ khi Glenn Murray chọc thủng lưới Ederson. Rồi chùng xuống khi Aguero giúp Man City gỡ hoà, và sau đó chỉ là tiếng thở dài khi nửa xanh thành Manchester vượt lên sau cú đánh đầu của Laporte.
Từ khi Brighton bị dẫn ngược lại, niềm tin vào một điều thần kỳ đã tắt dần. Dĩ nhiên bóng đá là không thể nói trước, nhưng không phải biến cố nào cũng dễ xảy ra, đặc biệt là đối với một Man City quá ổn định trong năm nay.
Kết thúc Premier League 2018/19, Liverpool sở hữu hai Vua phá lưới (Salah và Mane, cùng 22 bàn thắng), sở hữu Găng tay vàng (Alisson Becker với 21 trận giữ sạch lưới), sở hữu luôn cả Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải (Van Dijk). Lữ đoàn đỏ thua đúng một trận. Để rồi những gì nhận được là...đội bóng về nhì có số điểm kỷ lục (97 điểm).
Ai đó có thể cứ suy nghĩ mãi về việc Liverpool từng cách Man City 7 điểm trong một giai đoạn nào đó của mùa giải, và băn khoăn về bản lĩnh vô địch!? Nhưng đối với người viết, thì phải nhìn vào chuỗi thắng 14 trận liên tiếp từ đầu tháng 2 đến nay của Man City. Liverpool đương nhiên chưa đủ xuất sắc như Man City để lên ngôi vô địch, chỉ là nhiều khi phải có cái nhìn chấp nhận cái hay của đội bóng số một, thay vì cứ phải dò xét đội bóng số hai.
Những phút cuối hiệp một, không khí tại Anfield đã trở nên yên lặng quá đỗi nếu so với quãng thời gian trước đó. Đội bóng vào đường hầm, rồi hết giờ nghỉ trở ra với những nét mặt nhiều suy tư của các cầu thủ. Và họ đã đánh mất đi cái khí thế trong 45 phút đầu tiên, để Wolverhampton có nhiều phen đe doạ khung thành mà nếu như Alisson không xuất sắc, bàn gỡ hoà rất có thể đã đến cho đội khách.
Để rồi đúng lúc đó thì điều đặc biệt đã xảy ra. Không phải là Brighton có bàn gỡ hoà, họ thậm chí còn thua thêm trước hàng công quá mạnh của Man City. Mà là trong không khí lẽ ra không lấy làm gì vui vẻ đó, những tiếng reo hò dần nhen nhúm ở những nhóm nhỏ trên khán đài Anfield. Và như mồi lửa bắt được gió, sức sống trở lại trên khắp sân vận động với những bài ca và tràng vỗ tay cổ vũ của các cổ động viên. Dưới sân, các cầu thủ lấy lại nhịp điệu, và Mane có pha lập công thứ hai để đoạt được ngôi vua phá lưới cùng đồng đội Salah.
Người tạo ra những mồi lửa ấy, không ai khác chính là những cổ động viên ở lứa tuổi trung niên đã nói ở trên. Họ mặc cho tất cả từ hoàn cảnh đến không khí và cả sự lơi là của các cầu thủ dưới sân. Họ thổi lửa cho Anfield.
Máu lửa, nhiệt huyết bất kể hoàn cảnh, đó là đặc trưng mà ta luôn thấy ở Liverpool. 29 năm có lẽ quá đủ để những cổ động viên kia quen với thất bại, chỉ là truyền thống của đội bóng, của sự hứng khởi ở Anfield là không thể nguội tàn. Không phải chính điều đó đã tạo ra điều thần kỳ vào giữa tuần sao?
“Walk on, walk on
With hope in your heart
And you'll never walk alone
You'll never walk alone”
Những lời ca vẫn vang vọng mãi trên khán đài khi hồi còi mãn cuộc vang lên. Những tràng pháo tay vẫn rền vang khi tin Man City vô địch đã vọng về. Liverpool đã thua, nhưng thua trước một đối thủ quá xuất sắc. Chính đối thủ ấy cũng đã nhiều lần lên tiếng “ca thán” khi cuộc đua quá khốc liệt. Điều đó đã khẳng định được giá trị của hành trình của đội bóng trong năm nay rồi.
Và vẫn còn đó trận chung kết Champions League. Phải nhanh chóng gạt qua nỗi buồn, để trong tim chỉ còn niềm hy vọng cho chiếc cúp bạc châu Âu nữa. Đúng không Kopites?
(Ảnh: Getty)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Canh bạc tài năng trẻ của Barcelona

Hansi Flick kể rằng ông đã thề nhất định sẽ có ngày bản thân trở thành HLV trưởng của Barcelona vào đêm ngày 21 tháng 3 năm 2006. Ông và 67.000 người khác đã có mặt ở Camp Nou để chứng kiến đội bóng của Frank Rijkaard đánh bại Getafe với tỷ số 3-1, trong khi đám đông cổ động viên đội nhà hát vang ca khúc “Happy Birthday” gửi tặng Ronaldinho, người đã bước sang tuổi 26 vào ngày hôm đó.

Inter Milan: Đi tìm công thức kết hợp Barella và Frattesi

Phong độ xuất sắc của Davide Frattesi trong màu áo ĐT Italia đang thực sự khiến HLV Simeone Inzaghi phải suy nghĩ về việc nhanh chóng tìm ra một giải pháp kết hợp cựu cầu thủ Sassuolo với Nicolo Barella ở hàng tiền vệ Inter Milan.

Lật đổ nhà vua Man City là nhiệm vụ khó khăn dành cho Arsenal

Một mùa giải mới tại Premier League lại bắt đầu và Manchester City tiếp tục cho thấy sức mạnh không thể ngăn cản với chuỗi 3 chiến thắng liên tiếp. Mang thân phận của một kẻ bám đuổi với mong muốn lật đổ nhà vua, rõ ràng nhiệm vụ đó với Arsenal là vô cùng khó khăn.

Niềm tin sau cơn bão

Các tuyển thủ Việt Nam sẽ biến nỗi buồn do siêu bão số 3 vừa gây ra trên quê hương thành sức mạnh để quyết tâm giành chiến thắng trước ĐT Thái Lan ở trận giao hữu tổ chức trên sân Mỹ Đình vào ngày 10/9 tới. 

ĐT Việt Nam và “duyên nợ” với các đội bóng châu Âu

Từ những trang báo bạc màu, từ màn mình TV đen trắng, châu Âu đã luôn là đỉnh cao, là ước mơ của mọi đứa trẻ trót yêu quả bóng tròn trên thế giới này. Và Việt Nam - nền bóng đá nằm ngoài Top 100 FIFA (hạng 115) vẫn đã đang nung nấu giấc mơ ấy: cho lần đầu tiên ĐTQG giáp mặt đối thủ châu Âu ở một giải đấu chính thức.