Tôi đã định viết về một cầu thủ của Liverpool thay vì vác nguyên đội hình lên bài viết này như dưới đây. Nhưng nói thật với các bạn, xem trận đấu tâm điểm rạng sáng nay, tôi cũng như nhiều người theo dõi khác đã ôm bụng cười từ đầu tới cuối trận. Cái cảm giác vui vui khoan khoái, và có hơi hồi hộp nó cứ dồn dập mỗi khi những cầu thủ áo đỏ có bóng. |
Liverpool: Đội bóng mang tên Niềm Vui |
“Một pha bóng phải nói là LẦY của Mignolet”, bình luận viên trên kênh SCTV15 đã gây bất ngờ như vậy khi nói về pha bóng ngẫu hứng của thủ thành người Bỉ. Anh lấy bóng sau pha chuyền lỗi của đội bạn, nhưng thay vì một cú phát mạnh lên phía trên thì Mignolet quyết định tâng bóng qua đầu Aguero khiến bao con tim Kopites loạn nhịp. “Quả nhiên là rất lầy”, anh bình luận viên tiếp tục nhấn mạnh như thể sợ người xem nghe nhầm.
Đừng sợ anh bình luận viên à. Đối với ai chứ những cổ động viên của Liverpool thì lạ gì cái tên “Mig-nô-lầy” nổi tiếng với những tình huống khiến họ không biết nên cười hay khóc. Không ai quên pha giữ bóng trên tay quá giờ quy định vào một trận đấu trong khuôn khổ Europa League năm ngoái khiến đội nhà bị quả phạt gián tiếp, hay đôi khi nhận thẻ vàng vớ vẩn vì tội câu giờ khi trận đấu…còn những ba mươi phút.
Và bên cạnh Mignolet, còn những cái tên khác “nổi bật” không kém. Lovren với thân hình hộ pháp, xăm trổ hổ báo nhưng thường xuyên chọn điểm rơi sai sót khiến cho cầu môn đội nhà phải rơi vào trạng thái báo động. Kế đó là anh chàng Clyne công thủ toàn diện chỉ có một điều là… không biết tạt bóng nên mỗi lần xâm nhập phần sân đối phương là lại phải chuyền bóng cho tiền vệ “tạt hộ”.
Phía trên thì có Emre Can râu tóc xồm xoàm lạnh lùng nhưng cứ thích múa máy khiến đội bóng khó triển khai tấn công. Bên cạnh anh là người bạn song hành Wijnaldum có cái tên khó đọc, chạy không biết mệt mỏi và mỗi lần tung chân sút là cổ động viên đội bạn… thở phào nhẹ nhõm vì biết sẽ lên trời. Cuối cùng tuyến trên có những anh bạn như Firmino đá cực kỳ ngẫu hứng, sút hiểm hóc chỉ mỗi tội… thường chuyền về cho thủ môn đội bạn vào những tình huống đối mặt. Hay là anh chàng tiền đạo Daniel Sturridge, lúc nào cũng nghe chấn thương ngay trước trận đấu bởi vì một động tác khởi động sai tư thế nào đó.
Những cái tên ấy biến Liverpool trở thành một đội bóng “điên” đúng nghĩa, một tập thể gồm những con người mang lại những cảm xúc khó tả trong lòng người hâm mộ. Đoàn quân của Klopp tiến vào những trận đấu là chạy như những con thiêu thân không mệt mỏi đâm đầu vào ngọn đèn tròn không bao giờ đứng yên. Nhưng bên cạnh cái “sướng” khi nhận thấy sự tận hiến của cầu thủ mỗi khi đặt chân trên Anfield ấy, thì cái thiếu sót của mỗi con người trong tập thể màu áo đỏ hình như cũng khiến cho khán giả bị hấp dẫn.
“Đôi khi tôi không muốn đội hình này thay đổi gì cả, nhìn các anh thi đấu quen thuộc lắm rồi”-Một Kopites đã chia sẻ như vậy trên Fan Page của Câu lạc bộ.
Đúng vậy, cái ấn tượng đối với các anh giờ đây nó thật đặc biệt. Như trận đấu tối qua, không ai nhớ về những pha không chiến đầy dũng mãnh và tỉnh táo của Mignolet mà chỉ nhớ về pha bóng hài hước với Aguero. Ai nhớ về những cú tắc bóng không tưởng của Lovren. Có nhớ chăng màn phát động tấn công mang về bàn thắng duy nhất của Emre Can hay pha gài người đầy tiểu xảo của Wijnaldum ngoài đường biên ngang trước sự can trường của Aguero nhằm để đồng đội trở về đoạt bóng. Tôi tự hỏi, có phải mâu thuẫn không khi chính những thiếu sót, sự không hoàn hảo của những cá nhân nó tạo nên một tập thể vững mạnh.
Không ngôi sao đúng nghĩa, vạ chăng có lẽ mình Coutinho có thể tạm được xem là nhân vật nổi bật nhất. Vậy mà Liverpool lại là đội bóng có nhiều ngòi nổ nhất Ngoại hạng Anh, nhiều cầu thủ ghi bàn nhất, lối chơi biến ảo với nhiều sự bất ngờ đến ngỡ ngàng. Làm sao một tập thể gồm mười một cá nhân lại có thể gắn bó với nhau đoàn kết như vậy?
Trận đấu vòng trước gặp Stoke City, có một tình tiết đã khiến cổ động viên Lữ đoàn đỏ cười ra nước mắt đó là khi Klopp đôn Moreno lên làm tiền đạo. Cầu thủ Tây Ban Nha chạy loăng quăng trên nửa sân đối phương, khuôn mặt “ngáo ngơ” của anh khiến khán giả thấy cực kỳ buồn cười, và khi mà anh tung người móc bóng không thành công, đã có nhiều sự tiếc nuối được thốt lên. Các Kopites vừa thấy vui mà cũng thương cho anh. Cái sự hy sinh ấy, cái sự chịu khó ấy một lần nữa ghi điểm trước mắt người hâm mộ. Và tại sao vậy, vì anh đã từng bỏ rơi khoảng trống sau lưng mình trong những tình huống tham gia tấn công khi còn ở vị trí hậu vệ, và để đội bóng lâm vào những tình huống nguy hiểm không đáng có.
Hay như Daniel Sturridge từ đầu mùa với những chấn thương của mình đã từng khiến các cổ động viên la ó về việc kiếm tìm một tiền đạo khác với sức khỏe tốt hơn anh. Nhưng khi họ nhận ra mỗi khi có anh trên sân, đội bóng áo đỏ ghi bàn nhiều một cách đáng kinh ngạc. Và khi nhận ra tình huống anh chạy chỗ cho Firmino ghi bàn vào lưới Leicester City, thì Kopites đã hiểu ra giá trị thật sự của đôi chân ấy. Một đôi chân mong manh nhưng lại đầy sự thông minh và hy sinh cho đồng đội.
Có vẻ như sự không hoàn hảo, thiếu sót nhiều tự nhiên trở thành chất xúc tác biến họ trở thành một tập thể biết lắng nghe nhau, biết nghĩ về nhau và động viên nhau để cùng tiến bộ. Và nó cũng góp nên sự tự tin cho các cầu thủ làm nên những tình huống bóng đột biến, bất ngờ đến với khán giả cũng như đối thủ. Như Mignolet gây bất ngờ cho Aguero vì anh biết đồng đội sẽ không nghi ngờ gì khả năng chơi chân của anh, hay Lovren tắc bóng chuẩn xác trong chân Silva vì những người bạn trên sân hoàn toàn tin vào khả năng đọc tình huống nhạy bén của số 6.
Tập thể Lữ đoàn đỏ là một tập thể trẻ, và nó cũng giống như một cậu thanh niên đang va vấp khi xông pha vào cuộc đời này. Có thiếu sót, có sự ngây thơ và nông nỗi, nhưng tuổi trẻ mà, không sai thì làm sao để trưởng thành. Xem Liverpool có thể không hoàn hảo như Chelsea, như Manchester City hay xa hơn là Real Madrid, Barcelona nhưng chính cái tính chất ấy lại khiến đội bóng này hấp dẫn đến lạ lùng. Nó biến khoảng thời gian chờ những chàng trai ấy ra sân thật dài đằng đẳng, để rồi mỗi dịp cuối tuần là chúng ta lại được hồ hởi đón chờ những bước chân ấy còn làm gì trên sân cỏ. Chúng ta xem đó như quá trình lớn lên, chín chắn của một cậu thanh niên trẻ tuổi, và thật hấp dẫn biết bao khi chứng kiến cậu có thể làm được gì đó trong những năm tháng bồng bột của mình.
Mùa giải đã trôi qua một nửa. Đã có những trận đấu làm cổ động viên phiền lòng bởi cái tính điên đã giết chết chiến thắng bởi những kịch bản không tưởng. Nhưng bên cạnh ấy là những trận đấu thể hiện độ chín chắn đến bất ngờ như trận đấu vừa qua. Vẫn còn những tình huống “lớ ngớ”, “ngáo ngơ” của một vài cá nhân, nhưng tập thể ấy đã vững chãi vượt qua lớp lớp những làn sóng xanh tấp vào khung thành của Mignolet. Và có điều bất ngờ là trong những đội bóng đang dẫn đầu bảng xếp hạng, chỉ tính riêng thành tích đối đầu với họ thì kể từ khi Klopp nắm đội bóng, không ai có thành tích tốt hơn Liverpool. Nói vậy để nói, cái tuổi trẻ ấy làm được những điều thật ngoài sự mong đợi.
“Ngáo”, “Tù”, “Lầy”, “Điên”. Bốn từ ấy sẽ còn đeo Liverpool vào năm 2017 này, chắc chắn là như vậy. Sẽ còn những trận đấu điên khiến cổ động viên muốn rớt trái tim ra khỏi lồng ngực. Nhưng hãy chấp nhận, bởi đó là Liverpool của hiện tại. Mục tiêu là Top 4 và Liverpool đã có mặt trong Top 4 cho đến lúc này. Hãy xem rằng nửa chặng đường đã được hoàn thành. Huyền thoại Bill Shankly đã từng nói rằng bóng đá còn hơn là một cuộc chiến thắng thua, và hãy gạt bỏ những phiền muộn để “sướng” đi khi chúng ta đang chứng kiến một đội bóng mang tên là “Niềm Vui” - Liverpool.
PHƯƠNG GP (TTVN)