Ít ai trong số các thành viên của Liverpool nghĩ đến câu hỏi này, sau khi tiếng còi mãn cuộc trận chung kết Champions League giữa họ và Real Madrid vang lên. Tuy nhiên, họ sẽ nghĩ đến nó sớm thôi: Liverpool sẽ làm gì sau thất bại này?
Không dễ để có câu trả lời. Bởi đây đã là mùa giải tiệm cận đến sự hoàn hảo của Liverpool. Nếu Manchester City ghi ít hơn một bàn, hoặc Aston Villa có thêm một bàn vào ngày cuối cùng của mùa giải, chức vô địch giải đấu sẽ thuộc về Liverpool. Nếu Thibaut Courtois thất bại ở 1 trong 9 pha cứu thua, họ đã có thể đưa trận chung kết Champions League vào hiệp phụ.
Cú ăn 4 chưa bao giờ gần gũi đến thế với Lữ Đoàn Đỏ. Bất chấp thành tích Liverpool đạt được mùa này chẳng hơn gì Arsenal trong mùa giải 92/93, với tất cả sự tôn trọng dành cho Steve Morrow, John Jensen và Andy Linighan, không ai nói về họ như một tập thể tuyệt vời nhất mọi thời đại.
Trong khi đó, Liverpool phiên bản 21/22 là một đội bóng rất mạnh. Jürgen Klopp cùng đội ngũ chuyên gia khổng lồ phía sau đã tạo ra điều phi thường, khi cố gắng đua vô địch với Manchester City dù phí chuyển nhượng ròng còn ít hơn Everton (ngay cả khi họ chỉ mới thành công một lần).
Điều đáng nói ở chỗ đối thủ trực tiếp của Liverpool tại Premier League, Man City không những là một đội bóng mạnh, mà còn được đầu tư rất lớn, từ cơ sở đào tạo đến các thành viên trong đội. Ngoài ra, không giống các gã giàu xổi của thế giới bóng đá, chiến lược mua sắm của Man City tỏ ra rất khôn ngoan: Ít những chữ kí đắt đỏ, tránh tối đa sự lãng phí.
Để duy trì khoảng cách mỏng manh về điểm số, với chi phí chuyển nhượng ròng chỉ tầm 200 triệu bảng trong 6 năm là một thành tích đáng nể. Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại: Họ là một trong những đội bóng hàng đầu của nước Anh, bởi bề dày lịch sử cũng như nhờ sự đầu tư của Fenway Sports Group (đừng quên rằng họ là một trong những tập thể muốn nhảy vào dự án Super League một năm trước). Thêm nữa, việc The Kop trở thành đối trọng với Man City là điều rất ấn tượng, nhưng nếu muốn vô địch Premier League, rõ ràng họ cần chơi tốt hơn phần còn lại của giải đấu này.
Klopp đã từng coi nhẹ cúp quốc nội trong quá khứ. Không phải ngẫu nhiên khi 11/12 là mùa giải duy nhất ông giành cú đúp vô địch quốc nội (với Dortmund). Hai chiến tích quan trọng nhất chiến lược gia người Đức có được với Liverpool (Champions League 18/19 và Premier League 19/20) cũng là những danh hiệu duy nhất ông sở hữu ở những mùa giải đó.
Tất nhiên, việc giành được bất cứ danh hiệu nào cũng quan trọng. Ở FA Cup, nửa đỏ vùng Merseyside đã phải đánh bại Man City và Chelsea ở bán kết và chung kết mùa này. Nhưng bung sức trước những Shrewsbury, Cardiff, Norwich và Nottingham Forest là điều không cần thiết. Kể từ đó, chúng ta đi đến một trong những nghịch lý do bóng đá hiện đại và nền tài chính của nó tạo ra: Nỗ lực mà Liverpool tạo ra là quá nhiều so với thành tích họ đạt được cuối mùa giải.
Dẫn tới một khía cạnh khác của sự vĩ đại, đó là giành danh hiệu mới là thứ làm nên sự vĩ đại. Klopp sở hữu bộ óc thiên tài, đó là điều không ai phủ nhận. Ông đã xây dựng Dortmund và Liverpool theo cách của mình, là một trong hai người định nghĩa lại nền bóng đá hiện đại (cùng Pep Guardiola), cũng như làm được điều đó ở cả Bundesliga và Premier League, với nguồn lực đuối hơn đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình rất nhiều. Nhưng nếu định nghĩa sự vĩ đại như ở trên, chúng ta lại phải đặt ra câu hỏi: Klopp đã thắng bao nhiêu trận chung kết?
Trả lời: Klopp đã thua 6 trận chung kết từ năm 2013 đến năm 2018. Mặc dù Liverpool đã kết thúc mùa giải này với danh hiệu League Cup và FA Cup, họ cần đến loạt đá phạt đền ở cả hai đấu trường (ở đó, Klopp đã phải nhờ đến sự giúp đỡ của neuro11, một công ty chuyên về thần kinh của Đức; ghi 18 trong số 19 quả penalty chưa phải là bằng chứng chắc chắn về sự hiệu quả, nhưng đó là một gợi ý không tồi).
Liverpool cũng không thể đánh bại các đội bóng thuộc top 4 Premier League mùa này. Có thể do phong cách của họ, với những tình huống giành lại bóng trong chớp mắt tỏ ra kém hiệu quả trước những đối thủ cầm bóng tốt hơn, những người tỏ ra vững vàng trước cơn bão màu đỏ.
Chưa hết, họ đã không ghi bàn trong… 5 tiếng rưỡi đồng hồ ở ba trận chung kết. Klopp quá tập trung vào các tiểu tiết, quá chăm chỉ tìm kiếm lợi thế nhỏ nhặt mà không để tâm tới vấn đề vĩ mô này. Nhất là trong bối cảnh Liverpool đã trải qua hai trận chung kết khá thất vọng ở mặt trận tấn công trước Chelsea.
Đó là lý do vì sao Thiago Alcantara đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với Liverpool. Bởi anh là cầu thủ có thể bổ sung thêm những phẩm chất kĩ thuật, những pha chạm bóng khéo léo có thể xé toang hàng phòng ngự đối phương. Việc Klopp sử dụng Thiago ngay từ đầu, bất chấp những nghi ngại về thể lực của cầu thủ người Tây Ban Nha, ngay cả khi cầu thủ này thậm chí phải khởi động tách biệt với những người đá chính khác, cho thấy Klopp coi trọng anh ra sao. Màn trình diễn kém hiệu quả của Thiago cho thấy đó có lẽ là một sai lầm.
Điều kỳ lạ trong trận chung kết rạng sáng Chủ nhât là cách trận đấu ổn định nhanh chóng như thế nào, trong bối cảnh hai đội dường như chấp nhận vai trò của họ (Liverpool chiếm thế chủ động, trong khi Real Madrid kiên nhẫn chờ đợi cơ hội). Có cảm giác Liverpool thiếu đi sự chính xác, không có những thần thái đặc trưng khi họ đạt điểm rơi phong độ. Nhưng đó không phải là một bất ngờ lớn.
Ngoài ra, đây tiếp tục là một vấn đề của bóng đá hiện đại: Trong khi lợi nhuận cho các đội bóng lớn cao đến mức phi lý, Liverpool bắt đầu trận chung kết Champions League khi không ở trong trạng thái tốt nhất. Điều này đã xảy ra kể từ kỳ nghỉ quốc tế hồi tháng Ba - khoảng thời gian họ đá tới 16 trận, thắng 11 và chỉ thua 1. Cuối cùng, một lần nữa Liverpool vật lộn trong việc đánh bại một đối thủ đẳng cấp.
Đó là điều đáng tiếc, bởi đây là một Liverpool đạt số điểm cao nhất nhưng không thể vô địch giải đấu. Họ chơi hay một cách phi lý mùa này. Nhưng để đánh bại Man City, để giành được những danh hiệu lớn nhất, để trở nên vĩ đại, họ sẽ phải nỗ lực hơn nữa.
Lược dịch, có chỉnh sửa, bổ sung bài viết “The great teams grasp the moment: Liverpool are still short of that title” của Jonathan Wilson (The Guardian)