Lincoln City: Câu chuyện của người sống trong hai giấc mơ

Tác giả Hàn Phi - Thứ Bảy 25/03/2017 23:58(GMT+7)

Zalo
Sean Raggett, một cầu thủ hoàn toàn vô danh đang thi đấu tại giải đấu bán chuyên ở nước Anh, có lẽ chính là người hạnh phúc nhất thế giới trong ngày 18/2/2017. Đơn giản bởi anh đã được sống trong hai giấc mơ: Một do anh đặt mục tiêu và một chắc anh chẳng thể nào mơ đến.
Lincoln City: Cau chuyen cua nguoi song trong hai giac mo1
Lincoln City: Câu chuyện của người sống trong hai giấc mơ1
Giấc mơ là một khái niệm mà bất cứ ai cũng cần phải có, để họ coi đó làm động lực mà tiếp tục chạy đua với cuộc sống, nhằm tìm lấy một cái đích, rằng không ngắm bắn thì chẳng trúng bia. Nhưng cái đích của mỗi người không hoàn toàn giống nhau. Cho đến nay, vẫn tồn tại hai quan điểm về mơ ước. Những người lạc quan cho rằng hãy cứ ước mơ thật cao, thật xa; hay “đừng để những tâm hồn nhỏ bé ảnh hưởng đến hoài bão lớn lao của bạn”. Ngắm hồng tâm thì chí ít cũng trúng bia đích. 
 
Tuy nhiên, những người thực tế lại khuyên rằng nên đặt những điều nằm trong khả năng để làm mục tiêu, để tránh việc bị nản chí. Idina Menzel khuyên nhủ mọi người trong “I’m not that girl” rằng “Don’t dream too far, don’t lose sight of who you are”, tạm dịch là “Đừng mơ ước viển vông và đừng đánh mất chính mình”.
 
Sean Raggett đơn giản là chọn suy nghĩ thứ hai. Chàng trai đến từ Gillingham từng bày tỏ mong ước rất đỗi bình thường và có phần kỳ lạ của mình, rằng: “Một ngày nào đó, tôi sẽ được đối đầu với Joey Barton!” Lời chia sẻ ấy được viết lên trang Twitter của cá nhân anh không lâu sau khi hậu vệ này tốt nghiệp trường chuyên Abbey vào mùa hè năm 2012.
 
Có thể Raggett không phải một cầu thủ xuất sắc, hoặc chí ít là anh nghĩ rằng mình sẽ không thể nào trở thành một cầu thủ như vậy. Đâu đó vẫn có những Jamie Vardy, Chris Smalling hay Dele Alli, trở thành ngôi sao từ những giải nghiệp dư, nhưng đó chỉ là những trường hợp đặc biệt. Có thể vì ở tuổi 20, chàng hậu vệ cao lớn này chỉ được một đội bóng thi đấu ở giải bán chuyên là Dover Athletic ký hợp đồng. Tệ hơn là 3 năm sau, anh cũng chẳng được “lên hạng” khi chỉ chuyển sang một đội bóng khác là Lincoln City, cũng tại giải hạng 5 nước Anh. 
 
Vì thế mà Joey Barton, một cái tên không quá nổi tiếng về tài năng, lại được coi là đối thủ trong mơ đối với Sean Raggett. Đơn giản bởi Barton là một cầu thủ luôn có được vị trí ở những đội bóng tầm trung tại Premier League, và là một gã siêu quậy đích thực trên những thảm cỏ nước Anh. Raggett ngứa mắt trước những pha bóng mà Barton đã làm xấu đi hình ảnh bóng đá Anh, và theo như anh nói, sẽ tặng cho Barton một cú tắc bóng ngang đầu gối nếu cả hai chạm mặt!
 
Gần 5 năm sau khi tuyên bố mục tiêu đó, Sean Raggett có lẽ đã không ngờ rằng ngày anh “diện kiến” Joey Barton đến sớm như thế. Cho dù vẫn còn đang chơi ở giải hạng 5, nhưng dẫu sao thì mơ ước của Raggett cũng đã trở thành hiện thực. Lincoln City đi liền một mạch đến vòng 5 FA Cup, chạm trán một đội bóng đang chơi tại Premier League là Burnley, đội bóng mà Joey Barton đang đầu quân. Và cả hai đều xuất hiện trên sân trong 90 phút tại Turf Moor, dù tất nhiên cái đầu gối của Barton vẫn còn nguyên vẹn sau khi trận đấu kết thúc.
 
Nhưng đầu gối của Sean Raggett thì không. Có lẽ chàng hậu vệ này sẽ chẳng thể nào đứng nổi sau khi tiếng còi của trọng tài vang lên, cũng như vào thời điểm chỉ khoảng 5 phút trước đó, khi anh nín thở chờ đợi cái chỉ tay của vị vua áo đen về phía vòng tròn giữa sân. Trước đó vài tích tắc, chính Raggett là người đội đầu đưa trái bóng đi vào trong khung thành của Tom Heaton, nhưng không rõ đã đi qua vạch vôi hay chưa. 
 
Và thế là câu chuyện kỳ tích của Lincoln được quyết định bởi một khoảnh khắc của thời gian, một vài centimet không gian và một chút tiếng vang của âm thanh. Trọng tài cuối cùng cũng cất còi và công nhận bàn thắng, bóng đã qua vạch vôi và Raggett cũng như những cầu thủ, CĐV và con người Lincoln đều trở nên phát rồ.
 
Đã 104 năm kể từ lần cuối cùng một đội bóng không thi đấu ở giải chuyên nghiệp lại có thể lọt tới vòng tứ kết FA Cup già cội. Vì thế mà điều các cầu thủ Lincoln City làm được vào năm 2017 xứng đáng được coi là lịch sử, một kỳ tích thật khó có thể tưởng tượng được trong thời đại bóng đá kim tiền như lúc này. Xét về tầm vĩ mô, họ chưa thể nào sánh với chức vô địch Premier League của Leicester City năm ngoái, nhưng về mức độ khó tin, chưa chắc họ đã thua kém.
 
Với Sean Raggett cũng vậy. Khi đặt ước mơ trở thành đối thủ của Joey Barton, có lẽ anh đã nghĩ tới việc thi đấu cho một đội bóng tại Premier League danh giá. Cuộc sống của anh có thể sẽ thay đổi nếu chơi bóng ở giải đấu số một nước Anh, nhưng Raggett có lẽ sẽ không bao giờ vui sướng hơn khi trở thành người ghi bàn thắng duy nhất giúp Lincoln City “đá văng” một đội bóng Premier League để vào tứ kết FA Cup lịch sử.
 
Phần thưởng dành cho Sean Raggett vì đã đạt được giấc mơ bình thường của mình là một giấc mơ khác thậm chí anh còn không ngờ đến. Thay vì ước mơ trở thành Jamie Vardy hay Chris Smalling, Sean Raggett muốn trở thành đối thủ của Joey Barton như để nhắn nhủ rằng đừng mơ ước quá xa vời, mây của trời hãy cứ để gió cuốn đi.
 
Một bài viết của Hàn Phi (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

X
top-arrow