Trò chơi tàu lượn của Solskjaer sẽ tiếp tục khi Manchester United tiếp đón Villarreal vào đêm nay (theo giờ Việt Nam). Nếu Man United tiếp tục thua, nếu con tàu tiếp tục lượn xuống, Solskjaer nên thắt chặt dây bảo hiểm của mình!
Nếu là cổ động viên của Manchester United, bạn sẽ cần làm quen với trò tàu lượn siêu tốc khi chứng kiến phong độ của đội bóng này dưới thời Ole Gunnar Solskjaer: Sẽ có những đỉnh cao của cảm xúc, nhưng cũng đi xuống một cách nhanh chóng. Ở mùa giải 2018/2019, họ có thể lội ngược dòng để vượt qua Paris Saint-Germain ở Champions League, nhưng lại thua 4 bàn không gỡ trước Everton. Mùa sau đó, họ có thể bất bại ở Premier League từ tháng 2 đến hết mùa, nhưng lại thua bạc nhược trước Sevilla ở Europa League. Còn ở mùa giải năm ngoái, họ có thể đứng thứ 2 ở Premier League từ tháng 1, nhưng lại bị loại ngay từ vòng bảng Champions League.
Mùa bóng hiện tại cũng không phải ngoại lệ. Họ có thể thắng tưng bừng trước Leeds, có thể đánh bại West Ham vào phút chót, nhưng lại bị Young Boys, đội bóng yếu nhất bảng F của Champions League, đả bại. Sau đó thầy trò Solskjaer bị West Ham loại ở League Cup dù vừa thắng họ cách đấy 3 ngày, và mới nhất là để thua trước Aston Villa, dù cầm bóng 59,6% và tung ra tới 28 pha dứt điểm.
Không thể phủ nhận Man United đã có những tiến bộ nhất định kể từ khi Solskjaer thay thế Jose Mourinho vào tháng 12/2018. Nhưng những thất bại và các màn trình diễn kém cỏi trong ba năm qua khiến người ta đặt ra những câu hỏi cho chiến lược gia người Na Uy. Trong quãng thời gian đó, Pep Guardiola đã vô địch Premier League hai lần, Jürgen Klopp giúp Liverpool đăng quang Premier League và Champions League, còn Chelsea đang là đương kim vô địch Champions League dưới sự dẫn dắt của Thomas Tuchel. Liệu Solskjaer có thể giúp Manchester United giành chiến thắng một cách ổn định hay không, hay luôn sa sút vào những thời khắc quyết định bởi những hạn chế của ông?
Man United dưới thời Ole Gunnar Solskjaer là một tập thể thất thường. Ảnh: Getty Images
Thật trớ trêu, Man United sẽ lại đụng độ với Villarreal ở đấu trường Champions League, đội bóng mà ở lần đối đầu gần nhất đã đánh bại họ trên chấm phạt đền trong trận chung kết Europa League. Đó là một thất bại mà về cơ bản đã khiến Solskjaer để lộ mọi khuyết điểm về chiến thuật.
Trong trận đấu đó, Manchester United thi đấu có phần bế tắc; họ chỉ tấn công chủ yếu ở cánh trái, với những người chuyền bóng nhiều nhất là Luke Shaw và Victor Lindelof. Họ để thủng lưới ở một tình huống cố định, gỡ hòa từ đầu hiệp 2, nhưng Solskjaer không có ý định thay đổi cách tiếp cận của toàn đội và đợi đến phút 100 mới thay người đầu tiên. Ông cũng quyết định để Marcus Rashford, một trong những người đá tệ nhất trên sân đá trọn 120 phút, cũng như để David De Gea, người 5 năm không bắt nổi một quả phạt đền bắt trong loạt đá luân lưu.
Tất nhiên, không phải ai cũng có thể thắng ngay ở trận chung kết đầu tiên trong sự nghiệp huấn luyện, nhưng việc Solskjaer rất chậm trong việc xoay chuyển thế trận, cũng như đưa ra những sự thay đổi người hợp lý khiến những sai lầm cứ lặp đi lặp lại. Bởi ở hai trong ba thất bại của Man United mùa này, Solskjaer gần như không thể sửa chữa bất kì điểm yếu nào ở trên.
Ở trận đấu với Young Boys, mọi thứ có vẻ theo kế hoạch, khi Cristiano Ronaldo đưa “Quỷ đỏ” dẫn trước khi bóng mới lăn được 15 phút, cho đến khi Aaron Wan-Bissaka nhận thẻ đỏ ở cuối hiệp 1. Trách nhiệm được đè lên vai Solskjaer, và đó là lúc chúng ta thấy ông sợ hãi.
Quyết định thay Jadon Sancho bằng Diogo Dalot là hợp lý, bởi Manchester United cần hậu vệ phải trên sân. Nhưng động thái chuyển sang sơ đồ ba hậu vệ ở đầu hiệp 2 bằng cách đưa Raphael Varane vào thay Donny van de Beek là không cần thiết. Và đội bóng của Solskjaer chỉ biết chống đỡ sau đó. Man United thậm chí còn không có nổi một cú dứt điểm nào sau phút thứ 25, trong trận đấu mà đối thủ của họ có tới 19 cú dứt điểm.
Trong thế trận phòng phản công, Ronaldo ở tuổi 36 vẫn được giữ lại, trong khi Mason Greenwood, một cầu thủ có tốc độ tiếp tục ngồi trên ghế dự bị. Và phải đến khi Young Boys gỡ hòa, Solskjaer mới rút hết các cầu thủ tấn công ra (Ronaldo và Bruno Fernandes), nhưng lại thay bằng Nemanja Matic và Jesse Lingard, với một mục đích duy nhất: bảo vệ tỉ số hòa.
Dù đã đưa những ngôi sao về, nhưng đôi khi lối chơi của Man United vẫn rất bế tắc. Ảnh: Getty Images
Varane, Harry Maguire và Victor Lindelof đã rất cố gắng để đưa quả bóng ra xa khung thành của De Gea nhất có thể, và có vẻ Man United sẽ thành công, cho đến khi Solskjaer đưa ra sự thay đổi cuối cùng: thay Fred bằng Anthony Martial. Động thái này khiến Lingard phải lùi sâu hơn, để rồi khi phải đá ở vị trí không phải sở trường, Lingard đã mắc sai lầm, giúp Young Boys giành chiến thắng. Nó giống như đỉnh điểm của một loạt các quyết định chiến thuật gây tranh cãi khiến Man United thất bại.
Trận chung kết Europa League 2020/2021 với Villarreal và trận đấu với Aston Villa chứng kiến một điểm chung: hàng tiền vệ thường xuyên bị bỏ qua khi Man United lên bóng, khi họ chỉ tập trung lên bóng từ cánh (trận với Villarreal là cánh của Shaw, trận với Villa là cánh của Wan-Bissaka).
Ở trận đấu với Villa, Fred và Scott McTominay lần lượt đứng thứ 5 và thứ 8 trong số các cầu thủ chạm bóng nhiều nhất của Man United. Trong tổng số 54 đường chuyền thành công của bộ đôi này, chỉ có 6 đường chuyền đến chân Bruno Fernandes; Ronaldo chỉ nhận bóng từ họ vỏn vẹn 4 lần. Những con số này đủ sức để chứng minh cho luận điểm Man United không thể lên bóng qua hàng tiền vệ. Nó khiến thời lượng kiểm soát bóng gần 60% của Man United trở nên thừa thãi, khi đến cuối trận Solskjaer vẫn than thở: “Chúng tôi không kiểm soát được trận đấu.”
Ở Gdansk, Gerard Moreno chọc thủng lưới các cầu thủ Manchester United từ một tình huống cố định. Còn ở Old Trafford, Kortney Hause đánh đầu tung lưới De Gea, và cho dù đó là bàn thua cố định đầu tiên của “Quỷ đỏ” ở Premier League mùa này, đó là một vấn đề tồn tại dai dẳng dưới thời Solskjaer.
Kể từ đầu mùa trước, nếu không tính các quả phạt đền, chỉ Crystal Palace và Leeds để thủng lưới từ những tình huống cố định nhiều hơn Manchester United. 15 bàn thua cố định của họ chiếm 30,6% tổng số bàn thua – cao hơn bất kì đội bóng nào ở Premier League.
CLB đã cố gắng giải quyết vấn đề này bằng việc bổ nhiệm Eric Ramsey, người trước đây là trợ lý HLV của U23 Chelsea làm HLV các pha cố định của họ mùa này. Nhưng cách vận hành rối rắm của hàng thủ Man United hôm thứ Bảy vừa rồi cho thấy sẽ mất nhiều thời gian để các cầu thủ nắm bắt được phương pháp của Ramsey. Điểm yếu lâu dài này có thể trở nên rõ ràng hơn nữa trong tương lai gần, với chấn thương của Maguire.
Có những điểm chung thú vị giữa Frank Lampard và Solskjaer khi họ bắt đầu công tác huấn luyện. Trước khi dẫn dắt Chelsea, Lampard chỉ có đúng một năm kinh nghiệm ở đội bóng hạng Nhất Anh là Derby County. Solskjaer dù đã có 8 năm trong sự nghiệp huấn luyện trước khi làm việc ở Manchester United, cũng chỉ quanh quẩn ở những đội bóng nhỏ như Molde (hai lần) và Cardiff City.
Khả năng xoay chuyển chiến thuật là điều Solskjaer chưa thể hiện được. Ảnh: Getty Images
Trở lại dẫn dắt những đội bóng mà họ là huyền thoại dưới cương vị cầu thủ, cả Lampard và Solskjaer đều tạo ra những dấu ấn nhất định. Lampard đưa một đội hình có nhiều cầu thủ trẻ lọt vào top 4, trong khi đó Man United của Solskjaer chưa từng ra khỏi top 4 (chỉ tính mùa giải trọn vẹn). Hệ quả là họ đều được đội bóng chủ quản ủng hộ bằng việc chi rất đậm trong một kì chuyển nhượng để gia tăng sức mạnh đội bóng (Chelsea chi hơn 222 triệu bảng trong năm 2020, còn Man United chi gần 120 triệu bảng trong năm 2021).
Đến đây thì số phận của hai người (và của cả hai đội bóng) không còn đi chung lối. Sau khi Chelsea thua 5 trận Premier League chỉ trong một tháng, dù đội đã chi lớn ở kì chuyển nhượng, Lampard bị sa thải. Dễ hiểu khi đã có những tín hiệu báo động với Solskjaer vì đội bóng của ông đã thua 3 trận mùa này dù cũng đã bỏ ra rất nhiều tiền mùa hè vừa qua. Áp lực là có, bởi sau khi đã đưa về sân Old Trafford cầu thủ sở hữu 5 Quả bóng Vàng, một trong những hậu vệ xuất sắc nhất thế giới và một trong những cầu thủ trẻ triển vọng nhất thế giới, Man United vẫn phòng ngự như gà mắc tóc và đôi lúc vẫn chật vật trong việc ghi bàn.
Huyền thoại của Manchester United, Paul Scholes nhanh chóng chỉ ra vấn đề trên BT Sport: “Khi đã sở hữu một đội hình có khả năng giành danh hiệu, sẽ không có nhiều sự khác biệt trong bốn đội hàng đầu. Sự khác biệt duy nhất có lẽ nằm ở các HLV.”
Đôi khi các trận đấu được quyết định bởi những khoảnh khắc cá nhân xuất sắc; Manchester United có rất nhiều cầu thủ có khả năng làm điều đó. Nhưng đôi khi, các trận đấu cần được phân thắng bại nhờ sự nhạy bén bởi HLV, điều mà tiếc thay, không nằm ở Solskjaer.
Trò chơi tàu lượn của Solskjaer sẽ tiếp tục khi Manchester United tiếp đón Villarreal vào đêm nay (theo giờ Việt Nam). Nếu Man United tiếp tục thua, nếu con tàu tiếp tục lượn xuống, Solskjaer nên thắt chặt dây bảo hiểm của mình!
Đánh bại đối thủ cùng thành phố trong trận derby Manchester, thầy trò Ruben Amorim đã giành được rất nhiều lời ca tụng. Chiến thắng này có ý nghĩa hơn một trận thắng thông thường, vì nó có thể mở ra một kỷ nguyên mới ở nửa đỏ thành Manchester.
Đứng thứ hai trên bảng xếp hạng, đứng đầu về thành tích ghi bàn, và tuần nào cũng thi đấu với sự tự tin rõ rệt. Không có gì lạ khi giờ đây Chelsea đang được xem là một ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch Premier League 2024/25.
Trước trận đấu quan trọng giữa ĐT Việt Nam vs Indonesia, những quả ném biên của hậu vệ Pratama Arhan được nhắc đến rất nhiều như là vũ khí nguy hiểm nhất của đội khách.
Không bùng nổ bằng những trận thắng ngoạn mục nhưng chính sự lì lợm và khả năng chịu đựng đáng nể đang dần biến đội quân của HLV Thiago Motta trở thành một đối thủ khó lường hơn bao giờ hết, đặc biệt là khi Champions League sẽ bước vào giai đoạn knock-out sau kỳ nghỉ đông.