Với việc đưa Inter vững vàng hướng đến cú ăn ba mùa này, Simone Inzaghi chứng tỏ ông là một trong những HLV giỏi nhất châu Âu, một gương mặt kế thừa xứng đáng cho truyền thống chiến thuật của các nhà cầm quân người Ý.
![]() |
Inter-Inzaghi hướng tới cú ăn ba
Có cả tin tốt và tin xấu cho Robin van Persie sau trận đấu với Inter vào thứ Ba vừa qua tại Milan.
Tin xấu là Feyenoord của ông đã bị loại khỏi Champions League, sau khi Inter đã tận dụng lợi thế dẫn trước 2-0 ở lượt đi để tiếp tục giành chiến thắng 2-1 trước đội bóng Hà Lan tại San Siro.
Tin tốt là cựu tiền đạo 41 tuổi của Arsenal và Man United đã được chứng kiến một ví dụ trực tiếp về sự nghiệp huấn luyện của anh có thể tiến xa như thế nào nếu noi gương người đồng nghiệp ở băng ghế huấn luyện bên kia, người không nhiều tuổi hơn anh là bao.
HLV trưởng Inter, Simone Inzaghi có thể xem chiến lược gia giỏi nhất ở Ý và là một trong những HLV giỏi nhất ở châu Âu hiện nay. Về thành tích, Simone Inzaghi chưa thể “cùng mâm” với những kỷ lục gia như Carlo Ancelotti hay Pep Guardiola nhưng cái mà thuyền trưởng 48 tuổi này thiếu chỉ là thời gian mà thôi.
Mùa trước, người em trai giản dị nhà Inzaghi (khác với ông anh trai đào hoa Filippo, Simone có một đời sống cá nhân khá bình lặng) đã giúp Inter đòi lại chức vô địch Serie A sau khi đội bóng để láng giềng Milan đánh bại vào ngày cuối cùng trong cuộc đua Scudetto mùa trước nữa.
Mùa này, Inter đang ở vị thế có bảo vệ thành công ngai vàng Serie A. Inter không hề thống trị (Inter đã đánh rơi nhiều điểm hơn trong mùa giải này so với mùa giải trước), và chỉ hơn Napoli vỏn vẹn 1 điểm trong cuộc đua vô địch, nhưng họ vẫn là ứng cử viên sáng giá nhất.
Inter cũng là đội bóng Ý thành công nhất tại Champions League gần đây, khi lọt vào trận chung kết năm 2023 và chỉ bị loại trên chấm luân lưu ở vòng 1/8 bởi Atletico Madrid năm 2024, khi họ thực sự đáng lẽ phải giành chiến thắng trong thời gian thi đấu chính thức.
![]() |
Ở Champions League mùa này, Inter không chỉ là đội bóng Ý duy nhất còn lại, mà còn là đội duy nhất lọt vào vòng loại trực tiếp, sau khi Milan và Juventus bị loại với các mức độ thảm họa khác nhau ở vòng play-off.
Và Inter không chỉ vẫn còn giương cao lá cờ Serie A ở Champions League, họ có thể tiếp tục giành chiến thắng. Trong hơn 10 trận vừa qua ở Champions League, Inter chỉ để thủng lưới hai bàn và bị dẫn trước tổng cộng… 285 giây, nhờ bàn thắng muộn của Bayer Leverkusen ở vòng bảng. Bạn hoàn toàn có thể đặt niềm tin vào một đội bóng như thế, dù đối thủ sắp tới của Inter là một Bayern quá lão luyện ở sân chơi châu Âu.
Nhưng chưa hết, Inter cũng đã giành vé vào bán kết Coppa Italia, nơi họ sẽ đối đầu với Milan trong vài tuần nữa. Cú ăn ba, được HLV Jose Mourinho đem về cho Inter vào năm 2010, hoàn toàn có thể tái hiện bởi Simone Inzaghi.
“Đội bóng này có DNA để chiến đấu trong mọi đấu trường”, Simone Inzaghi nói sau trận thắng Feyenoord, một kết quả giúp ông và các học trò duy trì cơ hội ở tất cả các giải đấu mà họ đang tham dự.
Từ “bước ngoặt” Bielsa đến những thành công
Theo một cách nào đó, sự nghiệp của Simone Inzaghi lại có bước ngoặt từ một cái tên bất ngờ: HLV Marcelo Bielsa.
![]() |
Vào mùa hè 2016, khi Marcelo Bielsa được bổ nhiệm làm HLV trưởng Lazio thì Simone Inzaghi, người đã cầm đội trẻ của CLB trong 6 năm, cảm thấy mình bị đối xử kiểu “vắt chanh bỏ vỏ” (ông từng có một thời gian tạm quyền khá tốt tại Lazio mùa trước), và vì vậy đã tìm kiếm nơi khác.
Simone Inzaghi chuẩn bị gia nhập Salernitana thì một điều kỳ lạ xảy ra: Bielsa đã không xuất hiện vào ngày ra mắt Lazio và sau đó bất ngờ từ chức HLV đội bóng mà ông còn chưa kịp dẫn dắt trận nào. BLĐ Lazio vì thế đành “chuyển giao” ghế nóng lại cho Inzaghi. Cựu tiền đạo này nhận lời tiếp quản, và 9 năm sau, chúng ta có một Simone Inzaghi như đang thấy.
Marcelo Bielsa là một bậc thầy chiến thuật. Nhưng việc ông không về Lazio không đồng nghĩa rằng đội bóng này bỏ lỡ một cơ hội nâng tầm. Trái lại, Simone Inzaghi cho thấy, ông đủ sức làm tốt như (hoặc hơn) chiến lược gia lão làng người Argentina về khía cạnh biến hóa trên sa bàn cũng như kỹ năng quản trị phòng thay đồ.
Từ Lazio cho đến Inter, Simone Inzaghi đều chứng tỏ được điều đó. Tại Inter, giống như người tiền nhiệm Antonio Conte, ông cũng cho đội bóng chơi với sơ đồ 3-5-2, nhưng đó là điểm tương đồng duy nhất. Bởi trong khi các đội của Conte thường thắng theo cách xù xì, thô cứng và thực dụng thì Inter của Simone Inzaghi đem lại cho khán giả niềm vui, với lối chơi tấn công linh hoạt và giàu cảm xúc.
Với 3-5-2 phiên bản Simone Inzaghi, các cầu thủ thường xuyên hoán đổi vị trí, hậu vệ chuyển sang tiền vệ, tiền vệ di chuyển ra cánh, tiền đạo lùi sâu… Và điều ấn tượng nhất khi xem họ thi đấu là sự di chuyển liên tục theo một cách như được lập trình - 11 cá thể riêng biệt trông giống như một đàn cá, di chuyển nhịp nhàng và ăn ý như một khối thống nhất. Đó là sự kết hợp phi thường giữa cấu trúc chặt chẽ của đội bóng và sự tự do cá nhân.
Sự di chuyển này tạo ra không gian, kéo các cầu thủ đối phương ra khỏi vị trí mà họ cảm thấy thoải mái, khiến họ bối rối đến mức không còn biết ai đang ở đâu.
![]() |
Nếu ai không tin điều này có thể hỏi Feyenoord, đội đã rối bời trước Inter như thể một cặp đôi bỗng có bầu ngoài ý muốn. “Tôi có thể nói, với tất cả sự thành thật rằng, chúng tôi đã cố gắng mọi cách nhưng vẫn chưa đủ để ngăn cản họ”, đội trưởng Feyenoord David Hancko của Feyenoord phát biểu sau trận thua Inter hôm ấy. “Thất bại này là một bài học thực sự”.
Hancko không hề quá lời. Bởi Inter đúng là đã xoay cho Feyenoord chóng mặt. Bàn thắng đầu tiên là một ví dụ hoàn hảo: Bắt đầu từ thủ môn Yann Sommer, một vài đường chuyền nhanh đưa bóng thoát khỏi hàng rào phòng ngự ở cánh trái và một vài pha đảo bóng sau đó, Marcus Thuram đã tung cú sút vào góc cao khung thành đối thủ.
Các pha phối hợp nhuần nhuyễn giúp Inter gần như có thể vượt qua Feyenoord bất cứ khi nào họ muốn. Và nếu các pha dứt điểm được xử lý nắn nót hơn, Inter đã thắng đậm chứ không phải là giành thắng lợi sát nút 2-1 trước đội bóng Hà Lan.
Một cỗ máy ngày càng biến hóa
Siempre Inter, trang tin điện tử số một chuyên về Inter, đã xếp 3-5-2 của Simone Inzaghi vào vị trí số một trong số những đội hình hiệu quả nhất của CLB trong 40 năm qua, vượt trên cả 3-5-2 của Antonio Conte, 4-3-3 của Giovanni Trapattoni và 4-2-3-1 của Jose Mourinho.
Đó không phải một sự xếp hạng mang màu sắc cảm tính. Hãy thử nhìn vào một vài phân tích nhanh từ cách triển khai lối chơi của Inter dưới thời Simone Inzaghi để thấy rõ hơn. Ví dụ, trong giai đoạn triển khai bóng chậm, Inzaghi bố trí đội hình thành… 0-3-1-5-2, với trung vệ tách ra đá như một “mỏ neo” và thủ môn dâng cao chơi như một trung vệ, còn hàng tiền vệ vẫn có đủ 5 người để đảm bảo khả năng kiểm soát không gian.
![]() |
Khi dâng cao đội hình và đẩy cao tốc độ để tấn công, Inter của Inzaghi thiết lập đội hình 3-1-4-2, trả thủ môn về vị trí cũ, kéo một trung vệ dâng cao đá như “số 6”.
![]() |
Và cũng với sự linh hoạt của các trung vệ, Inter rất giỏi trong việc kết hợp nhiều cầu thủ vào một đợt tấn công và tạo ra lợi thế về quân số ở phần ba cuối sân. Một cách thường thấy là sự dụng các trung vệ như một mũi nhọn bất ngờ. Các trung vệ lệnh trái và lệch phải của họ thường xuyên dâng cao chồng biên, tạo ra nhiều bối rối cho đối thủ và tạo ra nhiều lựa chọn hơn hẳn trong các pha phối hợp tấn công.
![]() |
Các tiền vệ tấn công cũng tìm cách xâm nhập vòng cấm khi bóng ở phần ba cuối sân. Khi đã ép sân, Inzaghi thường quyết đoán đưa 4 hoặc 5 cầu thủ vào khu 16m50 để tạo ra tình trạng quá tải cho đối thủ. Lợi thế về số lượng trong vòng cấm của Inter buộc đội phòng ngự phải đưa ra quyết định và chấp nhận một số vị trí bấp bênh nếu muốn theo kịp tốc độ biến hóa này.
![]() |
Một khía cạnh khác trong quá trình xây dựng thành công của Inter là hoán đổi vị trí liên tục giữa các tiền đạo. Một tiền đạo thường lùi xuống trong khi người kia vẫn ở trên cao, ghim chặt các trung vệ. Điều này tạo ra không gian cho tiền đạo lùi xuống giữa các tuyến, cho phép anh ta có bóng, xoay người và tấn công tuyến sau.
![]() |
Nếu trung vệ áp sát tiền đạo đang lùi về, một khoảng trống lớn sẽ mở ra cho tiền đạo còn lại tấn công và nhận đường chuyền từ tuyến sau hoặc hàng tiền vệ.
![]() |
Sự biến hóa của Inter cũng thể hiện ở khả năng thích nghi với đội hình của đối thủ để tạo ra lợi thế về quân số ở các khu vực khác nhau, cho phép họ vượt qua hàng phòng ngự và ghi nhiều bàn thắng hơn. Chẳng hạn như trong hình dưới đây, một tiền vệ trung tâm dâng lên hàng tiền đạo, tạo nên đội hình 3-4-3 .
![]() |
Hoặc trong hình dưới đây, một tiền vệ lùi xuống hàng hậu vệ để tạo thành đội hình 4-4-2. Trường hợp này Inter làm vậy vì Juventus đang gây áp lực với 3 tiền đạo nên 4 hậu vệ sẽ giúp đảm bảo hệ số an toàn cao hơn.
![]() |
Hoặc khi lùi sâu đá phòng ngự, Inzaghi sử dụng đội hình 1-5-3-2, thiết lập một khối thấp, khép chặt trung tâm, buộc đối phương phải giãn ra biên.
![]() |
Khả năng xoay xở với mọi nguồn lực
Trước trận đấu với Feyenoord, Simone Inzaghi đã phải đưa ra nhiều thay đổi nhân sự vì các cầu thủ Inter đang quá tải. Tiền đạo Lautaro Martinez đã được nghỉ ngơi. Hậu vệ Stefan de Vrij, được nêu tên trong đội hình xuất phát ban đầu, đã chấn thương trong lúc khởi động và phải được thay thế. Và các cầu thủ mới ra mắt Matteo Cocchi và Thomas Berenbruch, 18 và 19 tuổi, đã được tung vào sân để giúp những trụ cột có thời gian nghỉ ngơi.
Simone Inzaghi thường xuyên phải ứng biến như vậy trong thời gian gần đây, khi một cuộc khủng hoảng chấn thương cục bộ đã phá hỏng hầu như tất cả các lựa chọn thông thường của ông ở vị trí hậu vệ cánh trái. Ông phải đưa trung vệ Alessandro Bastoni ra chơi ở vị trí đó.
Nhưng điều tuyệt vời trong cách xây dựng đội bóng của Inzaghi là vị trí này không hoàn toàn xa lạ với Bastoni. Tính linh động của hệ thống có nghĩa là Bastoni thường xuyên xuất hiện ở những vị trí mà một hậu vệ cánh có thể chiếm giữ, vì vậy việc để cầu thủ này đảm nhận cánh trái không phải là quá khó khăn.
Việc tối ưu những nguồn lực hạn chế cũng là một khả năng nổi bật của Simone Inzaghi. Mùa hè năm 2023, ông đã mất tới 5 cầu thủ trụ cột - Edin Dzeko, Romelu Lukaku, Andre Onana, Milan Skriniar và Marcelo Brozovic - trên hành trình vào đến chung kết Champions League gặp Man City. Mùa hè năm ngoái, ông cũng chẳng được bổ sung nhiều. Một số cầu thủ cho mượn đã được chuyển thành bản hợp đồng chính thức. Piotr Zielinski và Mehdi Taremi đã được ký hợp đồng miễn phí, nhưng chỉ có vậy. Do đó, việc Inzaghi vẫn giúp Inter duy trì cơ hội ăn ba và là đội bóng Ý duy nhất còn lại ở Champions League là điều thực sự phi thường.
Thắng lợi trước Feyenoord là trận đấu thứ 200 của Inzaghi dẫn dắt Inter và là chiến thắng thứ 133 của ông cùng với CLB này. Câu hỏi về việc Inzaghi sẽ ở lại bao lâu nữa là điều không thể tránh khỏi. Mùa hè năm ngoái, thuyền trưởng này đã ký một hợp đồng mà về lý thuyết sẽ giữ ông ở lại Inter cho đến năm 2026, nhưng sau đấy thì sao?
Những lời mời hấp dẫn từ các đội bóng nhà giàu tại châu Âu hoàn toàn có thể khiến mọi thứ thay đổi. Thế nên lúc này, các CĐV Inter hãy cứ tận hưởng hành trình tuyệt vời cùng Simone Inzaghi và mạnh dạn mơ mộng về một cú ăn ba.
Ngày mai, thì hãy để ngày mai rồi tính!