Inter Milan: Không Conte, không Lukaku? Đã có Simone Inzaghi

Tác giả Trên đường Pitch - Chủ Nhật 12/09/2021 13:00(GMT+7)

Simone Inzaghi đang có khởi đầu tốt cùng Inter Milan sau một mùa hè Nerazzurri bị xáo trộn về lực lượng.

1. 11 năm. 132 tháng. Đó là khoảng thời gian các cổ động viên Inter Milan phải chờ đợi để sở hữu chức vô địch Serie A tiếp theo kể từ mùa 2009/2010. Canh bạc 12 triệu bảng mỗi năm để trả cho vị kiến trúc sư Antonio Conte đã được đền đáp. 266 triệu bảng để chi cho những nhu cầu mua sắm khắt khe và tốn kém của ông, để xây dựng một Nerazzurri có khả năng giành Scudetto đã được tưởng thưởng xứng đáng.
 
Nhưng người hâm mộ Inter không có thời gian nhảy múa cho chiến tích này. Bởi “cỗ máy chiến tranh”, như lời Conte miêu tả đội bóng của mình, đã chiến thắng và sẽ bán bớt những bộ phận đáng giá nhất.
 
Khi Serie A chỉ còn 4 trận là kết thúc, Conte lịch sự từ chối nói chuyện với báo giới để tránh những câu hỏi mà chỉ có giới chủ mới trả lời được. Mong muốn của ông là tận hưởng danh hiệu Scudetto, với nhận thức rằng đó chỉ là sự khởi đầu. Nghe giống như một ý niệm đúng đắn của người từng giành chiến thắng rất nhiều lần trong sự nghiệp như Conte, nhưng trong sâu thẳm, ông biết rằng mình sẽ không còn là HLV của Inter mùa tiếp theo.
 
Khi nền bóng đá "bong bóng" của Trung Quốc có nguy cơ bị vỡ, phía Trung Quốc bắt đầu siết nguồn tiền đầu tư từ Đại lục ra nước ngoài. Nhưng chỉ đến khi đại dịch Covid-19 xuất hiện, mọi chuyện mới thực sự trở nên tồi tệ.
 
Nền tảng tài chính của tập đoàn Suning bị suy yếu, thậm chí đứng trước nguy cơ phá sản. Do đó, tỷ phú Zhang Jindong - chủ tập đoàn Suning tuyên bố sẽ chỉ tập trung vào lĩnh vực thương mại điện tử và cắt giảm mọi khoản đầu tư liên quan đến các lĩnh vực khác như thể thao.

Romelu Lukaku và Antonio Conte chia tay Inter sau mùa giải 2020/2021 thành công. Ảnh: Getty Images
 
Inter Milan dĩ nhiên không tránh khỏi chuyện bị liên lụy. Mức lương của tất cả các cầu thủ đang cao hơn 20% so với mùa trước. Inter cũng không bán được hết những cầu thủ dư thừa, ngoài ra họ cũng gặp khó khăn trong việc kiếm thêm thu nhập từ các nhà tài trợ đến từ châu Á.
 
Các hành động giải cứu bắt đầu được thực hiện. Các cầu thủ Inter đã đồng ý cắt giảm hai tháng lương để cứu đội, nhưng như thế là quá ít. Họ quyết định vay 275 triệu euro từ nhà đầu tư Oaktree Capital Management của Mỹ (tập đoàn Suning phải trả lại khoản này trong ba năm nếu muốn tiếp tục nắm đội), nhưng Inter mới chỉ nhận được 1/5 số tiền đó.
 
Khác với bộ phim Titanic, khi nhìn thấy con tàu Inter đang dần đắm, thuyền trưởng Conte lập tức rời đi. Tiếp đến là Acharf Hakimi, mảnh ghép cuối cùng để hoàn chỉnh cỗ máy chiến thắng của Conte, một cầu thủ nhanh nhẹn, bùng nổ, một trong những wingback giỏi nhất thế giới và dĩ nhiên, là người được giá nhất nhì đội.
 
Sự ra đi của Hakimi đã là một cú sốc, nhưng đó chỉ như cơn gió heo may so với cơn bão mà các Interista phải trải qua, khi Inter quyết định bán “vị vua thành Milan” Romelu Lukaku, người mà theo CEO của Inter, ông Giuseppe Marotta, là “không thể chạm đến”. 97,5 triệu bảng được Chelsea chuyển khoản, và Inter chính thức mất đi người đã ghi tới 47 bàn chỉ sau 72 lần ra sân.
 
2. Đội bóng mà Simone Inzaghi, người đã rời Lazio để sang Inter nắm đội, không ở trong trạng thái quá tệ như phiên bản Inter Milan mà Gian Piero Gasperini từng nắm cách đây một thập kỷ. Nhưng việc thay Hakimi bằng Denzel Dumfries, hay thay Lukaku bằng Edin Dzeko, giống như việc bán chiếc iPhone 12 và mua lại một chiếc iPhone 6. 
 
Tuy nhiên, Inter Milan khởi đầu mùa giải mới khá trơn tru, khi thắng hai trận liên tiếp và ghi tới 7 bàn thắng. Sự khác biệt nằm ở Inzaghi, một người vốn đã được đánh giá rất cao về năng lực sau 5 năm dẫn dắt Lazio.

Mùa hè vừa qua, Simone Inzaghi tiếp quản một Inter có viễn cảnh không mấy sáng sủa. Ảnh: Getty Images 
 
Dù Inzaghi đã có những năm tháng thành công ở Lazio, từ việc dẫn dắt một đội bóng tầm trung đến đội bóng vừa mới giành Scudetto luôn là nhiệm vụ khó khăn. Với việc mất đi những trụ cột quan trọng cho hệ thống cũ ở mùa trước, tạo ra một cách chơi mới cho đội là điều bắt buộc đối với vị chiến lược gia 45 tuổi.
 
Có một lợi thế mà Inzaghi sở hữu, đó là việc Lazio dưới sự dẫn dắt của ông cũng chơi với sơ đồ ba trung vệ giống như Inter. Thế nên dù ông bố trí sơ đồ 3-5-1-1 ở trận đầu với Genoa, với Stefano Sensi chơi ngay phía sau Džeko, hay 3-5-2 với Lautaro Martinez chơi cạnh tiền đạo người Bosnia, chúng đều trở nên quen thuộc với những cầu thủ Inter đá dưới thời Conte.
 
Phóng viên Alex Stewart của kênh YouTube Tifo Football có một phát hiện thú vị, đó là trong khi Conte tỏ ra kiên nhẫn trong việc phát triển bóng cũng như có thiên hướng phòng ngự nhiều hơn, Inzaghi lại tỏ ra trực diện, táo bạo hơn hẳn trong việc lên bóng, với tần suất các đường chuyền dọc sân được thực hiện dày đặc. 
 
Conte sử dụng Marcelo Brozovic có xu hướng lùi xuống để nhận bóng từ hàng thủ và đôi khi là cả Christian Eriksen nữa, giúp Inter tạo ra một bộ đôi phân bóng ở giữa sân. Còn Inzaghi, dù cũng để Brozovic đá như vậy thì người đá thay Eriksen, tiền vệ mới chuyển đến từ AC Milan là Hakan Calhanoglu, lại có xu hướng dâng cao hơn để phối hợp với các đồng đội phía trên.
 
Thế nhưng, điểm khác biệt nhất nằm ở cách Inzaghi sử dụng Džeko. Với chiều cao lên tới 1m93 và sở hữu thể hình lý tưởng, Dzeko thường xuyên thu hút ít nhất từ một đến hai trung vệ đối phương trong vòng cấm. Bóng sẽ thường xuyên được nhồi cho Dzeko để tiền đạo này giữ bóng, qua đó nhả lại cho các tiền vệ tấn công dứt điểm hoặc thoát xuống phía sau hàng thủ đối phương (đó là lý do HLV sinh ra ở Piacenza bố trí nhiều cầu thủ đứng ở vị trí ngay phía trước vòng cấm đối phương hay còn gọi là “zone 14”). Bàn thắng của Calhanoglu vào lưới Genoa là một ví dụ, khi Dzeko nhả bóng lại để Calhanoglu phát huy sở trưởng sút xa của mình.
 
Về bản chất, Lukaku có xu hướng dạt sang phải để phối hợp với các đồng đội (hướng lên bóng chủ yếu của Inter dưới thời Conte). Tiền đạo người Bỉ cũng sẵn sàng lùi rất sâu để nhận bóng, qua đó nhả bóng cho đồng đội và sẵn sàng đua tốc độ để thoát xuống phía sau hàng thủ đang dâng cao để kèm anh. Trong khi đó, Dzeko đá tĩnh hơn và cũng chậm hơn Lukaku để làm điều đó. 

Hai tân binh Edin Dzeko và Hakan Calhanoglu đều đang hòa nhập tốt. Ảnh: Getty Images
 
Đây là lý do vì sao tỷ lệ chơi bóng dài của Inter chỉ sau hai trận dưới thời Inzaghi (95,5%) nhiều hơn so với tỉ lệ trung bình cả mùa giải của Inter thời Conte (93,4%). Tức là mục đích của Inzaghi là đẩy hàng thủ của đối phương lùi sâu nhất có thể, thay vì nhử họ dâng lên và sử dụng các đường chuyền phía sau họ như Conte đã làm.
 
Sẽ không đơn giản để Inter có thể duy trì được phong độ này xuyên suốt mùa giải. Hai đội bóng Inter vượt qua dễ dàng đều không phải những đối thủ mạnh; sẽ rất ngạc nhiên nếu Juventus, thế lực mạnh nhất ở Serie A không trỗi dậy sau khởi đầu chậm chạp (chỉ có một điểm sau ba trận). Đây cũng là lần đầu tiên Inzaghi trải nghiệm ở một đội bóng lớn, với những áp lực lớn chưa từng có.
 
Nhưng những dấu hiệu ban đầu là rất đáng tích cực. Nó cho thấy dù như một chiếc xe sang bị rút ruột, Inter sẽ không tung cờ trắng sớm, với dấu ấn rất lớn bởi Simone Inzaghi.
 
Tú Nguyễn

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Lịch thi đấu căng như dây đàn, liệu Real có thể tiếp tục nói hai từ "hài lòng"?

Trong những mùa giải gần đây, chúng ta luôn thấy một khả năng xoay sở rất tốt của HLV Carlo Ancelotti với những gì Real Madrid có trong tay. Nhưng ở mùa này, khi cơn bão chấn thương lũ lượt kéo tới, liệu chiến lược gia người Italia có thể tiếp tục nói "chúng tôi hài lòng với đội hình hiện tại"?

Đội tuyển Brazil: Bao giờ cho đến ngày xưa?

Sau khi chỉ giành được 1 điểm trước những người chủ nhà Venezuela cách đây 4 ngày, đội tuyển quốc gia Brazil lại vừa có thêm một kết quả đáng thất vọng nữa trước Uruguay ngay trên thánh địa Fonte Nova. Một điểm trước Uruguay khiến cho đoàn quân của HLV Dorival Junior chôn chân ở vị trí thứ 5 vòng loại World Cup 2026 sau 12 lượt đấu, một vị trí khó tin đối với đội tuyển từng được coi là hùng mạnh bậc nhất thế giới.

Không có tính tổ chức, lãnh đạo và định hướng: Ghana đang lãng phí một thế hệ tài năng

Điều khiến cho nỗi đau thêm chua xót là có thời điểm, Ghana tưởng chừng như đã vượt qua khó khăn, nhưng không phải vậy. Ghana đã không có được chiến thắng cần thiết ở Angola hôm thứ Sáu, đồng nghĩa với việc Mohammed Kudus, Thomas Partey và Antoine Semenyo sẽ không thể góp mặt tại Cúp các quốc gia châu Phi (AFCON) sắp tới, diễn ra ở Morocco vào tháng 12/2025.

Ruben Amorim chính thức đặt chân tới Old Trafford: Liệu một Sir Alex mới có xuất hiện?

Trong cuộc họp báo trước khi trận đấu với Manchester City trong khuôn khổ lượt trận thứ 4 Champions League diễn ra, Ruben Amorim, người mà trước đó đã chính thức được bổ nhiệm làm HLV Manchester United tuyên bố: “Nếu chúng tôi ( Sporting) giành chiến thắng trước họ ( Manchester City), những người hâm mộ MU nghĩ rằng Alex Ferguson mới đã xuất hiện, nhưng sẽ rất khó có thể làm được điều đó…”

Ruben Amorim: Niềm đam mê bất tận với sơ đồ 3 trung vệ và… chông gai tại Man United

Như vậy, “triều đại” của HLV tạm quyền Ruud Van Nistelrooy tại Man United đã kết thúc. 4 trận dưới sự dẫn dắt của Van Nistelrooy, “Quỷ đỏ” bất bại, giành 3 chiến thắng, ghi 11 bàn và có 2 trận sạch lưới. Đó rõ ràng là một bản thành tích hoàn toàn khác biệt so với 8 trận cuối cùng chỉ-thắng-một thời Erik Ten Hag.