Ba trận gần nhất không thắng không phải là thảm hoạ đối với Man City, nhất là khi họ phải chạm trán với Chelsea, Liverpool và Tottenham Hotspur.
thumb bài TDP
|
Nhưng đối với Man City, 6 điểm đánh rơi trong 3 trận gần nhất có thể rất quan trọng với cuộc đua vô địch vào cuối mùa giải. Có nhiều điểm chung từ cả ba trận đấu đó, bao gồm cả việc bỏ lỡ cơ hội và việc buông bỏ lợi thế từ quá sớm. Xét ở khía cạnh cân bằng trong lối chơi, rõ ràng Man City đã chiếm ưu thế và lẽ ra phải kết thúc trận đấu một cách tốt hơn. Nhưng sau trận hoà 3-3 trước Spurs thì có lẽ đã đến lúc Pep Guardiola cần xem xét kĩ lưỡng việc có nên dựa vào Julian Alvarez chơi ở vị trí tiền vệ trong những trận đấu với đối thủ mạnh.
Julian Alvarez đã có 12 tháng thực sự rất ấn tượng. Anh cùng Argentina vô địch World Cup trước khi đóng vai trò quan trọng trong chiến dịch ăn ba của Man City ở mùa giải trước. Alvarez cứ băng băng tiến tới thành công như chẳng có gì cản anh được. Và khi Kevin De Bruyne buộc phải nghỉ thi đấu thì Alvarez đã được chuyển về thi đấu như một số 8 ở hàng tiền vệ của Man City. Nhìn chung, ở vai trò này Alvarez đã thể hiện tương đối tốt, nhưng trong những trận đấu lớn vai trò kể trên của "chàng nhện" đôi khi lại giống như một canh bạc bởi dường như Man City vẫn chưa có đủ sự kiểm soát lối chơi khi Alvarez chơi ở hàng tiền vệ.
Ở mùa giải này, hàng tiền vệ của Man City chơi thiếu sáng tạo một cách bất thường. De Bruyne thì mới chỉ có được 20 phút ở mùa giải mới, vị trí của Gundogan cũng chưa tìm ra sự thay thế phù hợp và khả năng dâng cao lên hàng tiền vệ của John Stones cũng bị thiếu hụt một cách trầm trọng. Thời điểm này, Manuel Akanji đang cố gắng để đảm nhiệm vai trò này nhưng anh lại có phần kém tự tin và sự sáng tạo khi cầm bóng hơn John Stones. Điều đó đồng nghĩa với việc Rodri sẽ phải đảm nhiệm nhiều việc ở ở hàng tiền vệ kể cả ở thời điểm có bóng và không có bóng.
Với Stones chơi dâng cao hoặc có Gundogan bên cạnh Rodri, việc ghép cặp thêm một Alvarez vào hàng tiền về không phải là một vấn đề quá lớn. Nhưng vai trò của Alvarez linh hoạt hơn những gì chúng ta thường trông mong ở một số 8 tại Man City. Cầu thủ người Argentina được phép đẩy cao lên hàng công để hỗ trợ cho Erling Haaland và được tự do di chuyển trong khu vực trung tâm thay vì phải dạt ra 2 cánh.
Dưới đây là một ví dụ từ trận hoà với Tottenham. Man City như mọi lần vẫn tổ chức tấn công với 5 cầu thủ, nhưng thay vì hỗ trợ Doku di chuyển vào trong thì Alvarez lại có xu hướng tập trung để giữ vị trí trong khu vực được giao phó và cố gắng đẩy vào trong vòng cấm như một tiền đạo thứ hai.
Và đáng ngạc nhiên trong hệ thống của Guardiola ở trận đấu với Tottenham là ông đã lựa chọn sử dụng Alvarez ở cánh trái và Bernardo Silva ở cánh phải. Đó là điều trái ngược với cách tiếp cận thông thường của Pep trong mùa giải này. Nó sẽ còn kỳ lạ hơn nếu chúng ta xét đến những sự khó khăn mà Bernardo đã gây ra khi chuyển sang thi đấu bên hành lang cánh trái trong trận gặp Manchester United và Liverpool.
Việc thay đổi vị trí của một số 8 khiến Man City tạo ra được ít mối đe doạ hơn vào một phạm vi rộng. Họ đang chơi hiệu quả với hai cặp cầu thủ có xu hướng muốn bó vào trong là Doku-Alvarez bên cánh trái và Bernardo-Foden bên cánh phải. Đây không phải là lần đầu tiên Pep làm điều này bởi trong trận đấu cách đây 3 năm với Leeds, ông cũng đã áp dụng công thức tương tự. Có lẽ Pep thích cách tiếp cận này hơn khi đối đầu với các đối thủ chơi dâng cao và khi ấy đội bóng của ông sẽ có những đường tấn công trực diện hơn vào trung lộ thay vì các đường bóng từ 2 bên cánh.
Nhưng Man City có vẻ khá rời rạc trong tình huống này. Mặc dù trong trận đấu họ cũng tạo ra rất nhiều cơ hội khác để giành chiến thắng nhưng cơ hội bị bỏ lỡ trong ví dụ thường đến từ lối chơi ép sân hơn là một lối chơi có cách tiếp cận tốt.
Ở một ví dụ khác, Doku sẽ để Bernardo di chuyển vòng ra ngoài để giúp anh tăng tốc đồng thời loại bỏ một hậu vệ nhưng việc Alvarez không chủ động di chuyển hỗ trợ khiến Doku bị dồn nhiều ra ngoài và buộc phải tung ra một cú sút khó bằng chân trái.
Còn ở tình huóng này, Alvarez đã chuyển trái bóng một lần nữa cho Doku từ khoảng giữa sân. Ban Đầu Doku có khá nhiều không gian và thời gian để xử lý bóng. Ở lần này, cú sút và tình huống xử lý đã tốt hơn khi bóng đi trúng xa ngang nhưng nhìn chung nó vẫn là một tình huống sút khó bởi đã có 2 hậu vệ chặn đi góc sút của Doku.
Điều này cũng diễn ra ở cánh đối diện khi Bernardo tỏ ra kém hiệu quả hơn thường thấy. Cầu thủ người Bồ vẫn thực hiện những pha chuyền bóng có tính đột phá cao. Nếu ở tình huống dưới đây, Bernardo được nhận lại trái bóng từ Foden, anh sẽ không có được một góc xử lý bóng tốt nhất bởi bản thân anh là cầu thủ thuận chân trái. Nhưng nếu đó là Alvarez thì sẽ có một pha băng xuống nhanh và gọn hơn đồng thời cũng có thể mở ra một đường căng ngang vào trong cho Haaland đang chờ sẵn.
Đôi khi Bernardo cũng tỏ ra thiếu quyết đoán khi nhận bóng ở phía cánh phải. Mặc dù bản thân là cầu thủ rất giỏi dẫn những quả bóng từ phía cánh phải vào trung lộ nhưng khi được xếp thi đấu là một tiền vệ đá cặp cánh với Foden anh lại tỏ ra kém hiệu quả hơn trông thấy. Ở tình huống dưới đây, Bernardo cho thấy sự lúng túng khi phải đưa ra quyết định đẩy quả bóng cho Haaland hay Foden đang di chuyển dọc cánh phải.
Nhưng Man City là đội bóng luôn sở hữu tính linh hoạt rất cao bởi họ cũng có những khoảnh khắc nhận ra vấn đề và chuyển đổi lại trạng thái quen thuộc. Ở tình huống bên dưới, các cầu thủ Man City đang gia tăng sức ép lên hàng hậu vệ của Spurs và Alvarez lẫn Bernardo vẫn đang ở vị trí được giao phó từ đầu. Nhưng khi cướp lại được bóng, cả Alvarez và Bernardo đã hoán đổi lại vị trí mà họ thường thi đấu từ đó tạo ra cho cầu thủ người Argentina một cơ hội dứt điểm đầy nguy hiểm đi trúng cột dọc.
Còn ở tình huống này, cả Alvarez và Bernardo đều chủ động gia tăng sức ép tầm cao và khi họ đoạt được bóng, Bernardo đã ở vị trí sẵn sàng thực hiện một đường chuyền vào trong. Đường căng ngang sau đó của Bernardo đã tìm đến được vị trí của Haaland nhưng bằng cách nào đó tiền đạo người Na Uy lại đưa bóng đi chệch cột dọc trong sự tiếc nuối.
Hai mươi phút sau đó, cũng đã có một tình huống gần như tương tự khi khi Alvarez đã cùng phối hợp với Bernardo bên cánh trái để sau đó bóng lại được luân chuyển cho Haaland ở phía trong. Nhưng tiếc là ở lần này, trung vệ Ben Davies đã truy cản thành công.
Có lẽ đây là kế hoạch Pep khi ông muốn Bernardo xuất hiện bên cánh trái một cách đầy bất ngờ để phối hợp với Julian Alvarez để khiến Tottenham phải liên tục nhận sức ép ở khu vực đó. Tuy nhiên, kế hoạch này lại có phần đi ngược lại nhiều nguyên tắc thông thường của Pep.
Và vấn đề của việc sử dụng Alvarez ở hàng tiền vệ đã bộc lộ ở bàn thua thứ 2 của Man City trong trận đấu với Tottenham.
Ở đây, Man City đang có một cự ly đội hình như thông thường với Bernardo và Alvarez là 2 người t hi đấu trước Rodri một khoảng cách rất xa. Thời điểm nhận trái bóng từ Akanji, cầu thủ người Argentina chỉ có thể cố gắng chuyền bóng một chạm lên thẳng vị trí của Haaland. Đó chính xác là những gì bạn có thể mong đợi ở một tiền đạo chơi ở vị trí tiền vệ. Lúc đó Alvarez chỉ cố gắng phối hợp với Haaland để tạo ra một pha phản công cổ điển nhưng tiếc cho bộ đôi này khi Ben Davies đã nhận ra tình hình và đánh đầu thẳng quá bóng đến vị trí của Son Heung-min. Và bằng một nhịp nhả bóng lại cho Lo Celso, Son Heung-min đã có được một kiến tạo cho riêng mình. Tất cả đều bắt nguồn từ pha triển khai từ tiền vệ mang phong cách tiền đạo của Alvarez.
Dẫu vậy không thể phủ nhận mùa này Alvarez đã chơi rất xuất sắc. Tiền đạo người Argentina luôn thể hiện được phẩm chất của mình khi phải đối phó với những đội hình lùi sâu như Fulham hay West Ham. Nhưng khi phải đối đầu với những đối thủ mạnh và nhiều sự tinh quái hơn, Guardiola có lẽ sẽ cần suy tính lại đôi chút. Đối với chuyến làm khách đầy khó khăn trước một Aston Villa đang có phong độ rất ấn tượng từ đầu mùa, Pep có thể sẽ lựa chọn cho mình một phương án mới để giao phó cho Alvarez.