Aliou Cisse bắt đầu cuộc họp báo sau trận đấu với vỏn vẹn 8 từ: “Chúng tôi là nhà vô địch châu Phi."
Sau đó, ông dừng lại, nhìn chằm chằm vào một vài nhà báo người Senegal khác trong phòng họp báo trên sân Stade Olembe, trước khi nói tiếp:
“Kể từ khi đất nước giành được độc lập, chúng tôi đã rất cố gắng để có được ngôi sao đầu tiên trên ngực, và giờ chúng tôi mới có nó,” Cisse nói.
Một lúc sau, Idrissa Gueye, Sadio Mane và Abdou Diallo xông vào phòng họp, hát vang tên ông, với những chai nước đã sẵn sàng được hắt vào người HLV 45 tuổi.
“Xin lỗi mọi người, mấy cậu này luôn làm mọi thứ rối tung lên,” Cisse nói với ánh mắt vui tươi trước khi rời đi. Không ngôn từ nào có thể diễn tả chính xác những cảm xúc đang tràn ngập trong tim người Senegal, sau khi đội bóng con cưng của họ chính thức lên ngôi vô địch CAN 2021. “AFCON là chiếc cúp tuyệt vời nhất mà tôi giành được trong sự nghiệp,” Mane chia sẻ với báo chí sau khi được bình chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất giải.
Để hiểu tại sao chiến thắng này lại quan trọng với họ đến vậy, bạn cần biết rằng không như Moscow, những lứa cầu thủ Senegal trước đây đã tin vào những giọt nước mắt, khi liên tục thất bại ở giải đấu này.
Năm 1992, Senegal đăng cai AFCON nhưng bị Cameroon chặn đứng ở vòng tứ kết. Năm 2002, chính Cisse sút hỏng quả phạt đền quyết định trong trận chung kết, một lần nữa trước Cameroon. 15 năm sau, đến lượt cậu học trò cưng của ông, Mane bỏ lỡ một quả penalty quan trọng khiến Những chú sư tử Teranga bị loại ở tứ kết. Đoán xem ai đã loại họ? Đúng vậy, lại là Cameroon.
Hãy tưởng tượng bạn là một phần của thế hệ vàng Senegal hiện tại và mang gánh nặng của những thất bại liên tiếp đó vào một trận chung kết AFCON diễn ra tại… Cameroon.
Bước vào giải đấu này, đội bóng Tây Phi vẫn là ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch. Mặc dù chỉ ghi vỏn vẹn một bàn ở vòng bảng, họ đã cải thiện điều này ở vòng đấu loại trực tiếp, khi luôn giành thắng lợi với cách biệt hai bàn.
Nếu là một người đam mê cá cược, hẳn bạn đã nghĩ đến kèo Senegal ghi bàn ở hiệp 1, dù điều đó chỉ xảy ra đúng một lần trong 9 bàn họ ghi được ở AFCON. Bởi đối thủ của họ, Ai Cập đã tỏ ra thấm mệt sau ba trận liên tiếp phải đá hiệp phụ, cùng với những chấn thương ở hàng phòng ngự.
Senegal đã lưu ý rất kĩ đến điều thứ hai. Trong trận chung kết, Enam Ashour, một tiền vệ phòng ngự được bố trí đá hậu vệ phải. Đó là lí do mà đoàn quân của Cisse liên tục triển khai những miếng đánh ra cánh của cầu thủ này trấn giữ. Chỉ ba phút sau khi bóng lăn, nó đã có tác dụng: hậu vệ trái Saliou Ciss bị Mohamed Abdelmonem đốn ngã trong vòng cấm.
Đáng chú ý, Mane quyết định sẽ thực hiện trọng trách trên chấm 11m. Sau khi sút hỏng quả đá năm 2017, những kẻ phá hoại đã phá nát chiếc xe của chú anh, cũng như ngôi nhà của gia đình, khiến Mane quyết định không thực hiện bất cứ quả phạt đền nào trong 18 tháng sau đó.
Khi cầu thủ của Liverpool chuẩn bị thực hiện, các máy quay bắt gặp hình ảnh đồng đội của anh ở CLB, Mohamed Salah hướng dẫn thủ môn người Ai Cập, Mohamed “Gabaski” Abou Gabal về góc sút mà Mane hay hướng đến.
Ở AFCON năm nay, đội bóng Bắc Phi nổi tiếng với việc nghiên cứu những pha đá phạt đền của đối phương. Ban huấn luyện thủ môn, với người đứng đầu là thủ thành huyền thoại Essam El-Hadary đã in các thói quen đá penalty của đối thủ và dán vào chai nước để Gabaski tham khảo, trước khi chọn hướng đổ người.
Mane thất bại trên chấm phạt đền. Không cần phải bật to tiếng TV thì mới nghe thấy những tiếng rên rỉ của những CĐV Senegal trên khán đài. 1965, 1992, 2002, 2017 và giờ là 2021 chăng?
|
Người dân Senegal ăn mừng chức vô địch |
Còn với người Ai Cập, đó là khoảnh khắc thiếu tập trung duy nhất của họ trong 120 phút thi đấu chính thức. Một kế hoạch đã được Các Pharaoh bền bỉ triển khai suốt cả mùa giải: phòng ngự chắc chắn và trông chờ vào sự xuất sắc của thủ thành Gabaski, cũng như Salah ở phía bên kia sân.
Bằng cách nào đó, nó đã có hiệu quả bất ngờ và ở trận chung kết này, Ai Cập đã thành công trong việc kéo Senegal vào loạt đá phạt đền một lần nữa, sau Bờ Biển Ngà và Cameroon. Đến đây, có lẽ ai cũng đặt cược vào đội bóng đã bảy lần vô địch AFCON, đặc biệt là khi nghĩ đến Gabaski và chai nước đáng sợ của anh ta.
Quả thật, thủ môn đang chơi cho CLB Zamalek đã đoán đúng hướng ở 4 trong 5 quả phạt đền, nhưng anh chỉ có thể cản phá cú đá của Bouna Sarr. Để rồi khi Abdelmonem và Mohanad Lasheen của Ai Cập đá hỏng, gánh nặng chuộc lỗi một lần nữa đặt lên vai Mane.
Gabaski đổ người đúng hướng đúng như dự kiến, nhưng vô ích. Mane đã đưa trái bóng Umbro Toghu đi với lực và quỹ đạo mà không thủ môn nào có thể cản phá, như muốn xóa bỏ hết những bóng ma quá khứ đang chực chờ hiện về.
1965, 1992, 2002, 2017. Sẽ không còn những năm tháng được điền phía sau nữa, khi cảm xúc vỡ òa lập tức được tỏa ra từ mọi cầu thủ và thành viên ban huấn luyện Senegal trên sân Olembe.
Trừ thủ thành Edouard Mendy, người đang nhắm đến danh hiệu thứ hai chỉ trong một tuần lễ, khi bay sang Abu Dhabi để thi đấu cùng Chelsea tại FIFA Club World Cup, những bữa tiệc của đội bóng ở thủ đô Dakar sẽ không dừng lại, cho đến khi các học trò của Cisse nhận được sự đón tiếp như những người hùng.
Bởi Senegal cuối cùng cũng là nhà vô địch châu Phi.
Bài viết sử dụng tư liệu từ:
"Senegal are finally AFCON champions" của Maher Mezahi (The Athletic)
"Olivier Giroud, Milan blow Serie A race wide open, Barcelona thump Atletico Madrid, Senegal win AFCON" của Gabriele Marcotti (ESPN)