Câu chuyện về sức mạnh đầy đặc biệt của Osasuna (p1)

Tác giả Góc Khán Đài - Thứ Ba 12/11/2019 10:44(GMT+7)

Zalo

Trong tư cách là huấn luyện viên trưởng của Osasuna, Arrasate chưa bao giờ bị đánh bại trên sân nhà và đó đã là trận đấu thứ 31 liên tiếp mà họ bất bại ở El Sadar: 4 trận ở mùa giải 2017/2018, 21 trận ở mùa giải năm ngoái, và 6 trận ở mùa giải này. Eibar, Barcelona, Betis, Villareal, Valencia và Alavés là những cái tên đã thất bại trong việc tìm kiếm chiến thắng tại El Sadar ở mùa giải năm nay.

Trở lại hồi mùa hè, khi đội bóng vừa được thăng hạng Osasuna đang mong muốn xây dựng một đội hình đủ chất lượng cho sự trở lại của mình ở La Liga, họ đã gửi đến một đoạn video cho những cầu thủ mà họ đang cố gắng thuyết phục gia nhập câu lạc bộ. 

Câu chuyện về sức mạnh đầy đặc biệt của Osasuna hình ảnh
 
Họ không có nhiều tiền – chỉ có 3 đội tại La Liga có ngân sách chuyển nhượng ít hơn họ - và cũng chưa hề có được một thành tựu nào quá lớn để có thể thu hút các ngôi sao: Giải hạng hai Tây Ban Nha là giải đấu duy nhất mà họ từng giành được chức vô địch, và đó cũng là danh hiệu đầu tiên của họ sau 58 năm. Nhưng họ có thể mang đến cho những cầu thủ đó một điều rất đặc biệt. 
 
Bên trong đoạn video đó không hề ghi lại các nội dung kiểu 101 bàn thắng đẳng cấp, những pha cứu thua xuất sắc hay những trận đấu tuyệt vời. Đoạn footage không nói về các cầu thủ, mà thay vào đó, nó chỉ tập trung ghi lại hình ảnh và nói về các cổ động viên. Nó nói lên họ là ai, vai trò và vị thế của họ.
 
Osasuna đã quảng bá về hình ảnh của El Sadar – một sân vận động đã được mở cửa từ tận năm 1967. Đó là một nơi mà khán đài chính dốc và chật chội đến mức bạn sẽ cảm thấy như thể nếu chẳng may vấp ngã, bạn sẽ lăn thẳng xuống sân bóng bên dưới. 
 
Nhạc punk sẽ được chơi vào khoảng thời gian nghỉ giữa hai hiệp, các cổ động viên sẽ đứng sát bên nhau, chạm vào nhau, đôi chân lơ lửng trên hàng rào, đánh trống, vẫy cờ, tiếng ồn ào sẽ không bao giờ dứt, và đội bóng cũng sẽ không bao giờ có khái niệm từ bỏ hay ngừng chiến đấu. 
 
Đó là một sân vận động mà bạn sẽ rất muốn được chơi ở trong – nếu bạn chính xác là kiểu cầu thủ mà họ muốn bạn thi đấu cho họ. Và Ezequiel “Chimy” Ávila chính là một cầu thủ như vậy: Một tiền đạo có cặp bắp đùi đồ sộ và một trái tim thậm chí còn lớn hơn thế, một chàng trai mà giám đốc thể thao Braulio Vázquez đã giới thiệu là “được sinh ra để chơi cho Osasuna”. Tuy nhiên, trước tiên ông phải thuyết phục được Chimy tin vào điều đó. 
 
Chimy không phải là cầu thủ duy nhất được Osasuna gửi cho đoạn footage – Pervis Estupiñán và Facundo Roncaglia cũng nằm trong số 7 cầu thủ mà họ đã ký hợp đồng – nhưng anh chính là tân binh có thể được xem là gương mặt đại diện hoàn hảo nhất cho các kế hoạch của đội bóng này, thứ bản sắc, tiếng tăm mà họ rất lấy làm tự hào, luôn tự ca tụng và muốn củng cố vững chắc. 
 
“Các cổ động viên chính là tài sản lớn nhất của chúng tôi. Chúng tôi không có quá nhiều tiền hoặc những ngôi sao như các đội bóng khác, nhưng chúng tôi có họ. Bạn phải khiến cho các cầu thủ nhận thấy rằng, đây là một nơi rất đặc biệt,” Braulio nói. “Chúng tôi muốn họ biết rõ về nơi mà họ sẽ đến. Ở đây, các cầu thủ Pamplona được xem như chúa trời. Chúng tôi đã gửi đi những đoạn video về các cổ động viên, về cái cách mà họ cổ vũ, cái cách mà họ phản ứng, biểu cảm và cái cách mà họ ăn mừng. Và họ thật sự rất thích chúng.”  

 
“Chúng tôi phải chinh phục trái tim của cậu ấy; việc đó hoàn toàn được thực hiện dựa trên yếu tố cảm xúc. Tôi đã nói với Chimy: ‘Hãy tưởng tượng toàn bộ El Sadar cùng hô vang: Chimy! Chimy!’ Cậu ấy đã cười rất sảng khoái: ‘Tôi có thể mường tượng ra khung cảnh ấy rồi!’ 
 
"Cậu ấy cũng nhận được những lời đề nghị khác, nhưng đây mới là nơi lý tưởng nhất dành cho cậu ấy. Tôi đã nói với cậu ấy rằng, tại Betis, các fan ở đó có thể thích những pha ‘xâu kim’ hơn, nhưng ở đây, nếu bạn chạy nước rút 50 mét về phía sân nhà, sẵn sàng liều chết để hỗ trợ phòng ngự, bạn sẽ được ca tụng như một thần tượng. Tại một số câu lạc bộ, bạn có thể sẽ bị huýt sáo, nhưng ở đây, khi cậu ấy bỏ lỡ một cơ hội ngon ăn trong trận đấu với Villareal, tất cả mọi người đều hô to: ‘Chimy! Chimy!’ và sau đó, cậu ấy đã ghi được một bàn thắng tuyệt đẹp.”
 
Chimy đã nhận thấy rõ điều đó. Trong buổi ra mắt của mình, anh đã tuyên bố rằng, mình có thể cảm nhận được nó. “Đây là một câu lạc bộ mà vừa đặt chân đến tôi đã cảm nhận được rằng, tất cả mọi người đều sẽ yêu quý mình,” Anh khẳng định, và cái cảm nhận đó đã hoàn toàn chính xác. 
 
Giờ đây, khi đã trở thành thần tượng của cả một thành phố và là thành viên của một đội bóng đang thi đấu thậm chí còn tốt hơn tất cả những gì mà người ta có thể tưởng tượng, anh đã nói: “Khi Braulio gửi cho tôi đoạn video ghi lại cảnh họ ăn mừng việc được thăng hạng, các cổ động viên ở đó đã khiến tôi thật sự xúc động. Họ đã ‘tán đổ’ được tôi. Và có thể được tự mình trải nghiệm điều đó sẽ là một chuyện rất tuyệt vời. Đó là lý do vì sao tôi quyết định gia nhập đội bóng này và tôi rất vui vì mình đã làm như vậy.” Tại buổi ra mắt đội bóng mới, Chimy đã hứa hẹn rằng: “Phong cách mà họ tôn sùng cũng chính là phong cách của tôi: Chạy hết mình, sẵn sàng đâm sầm vào kẻ khác, không bao giờ bỏ cuộc,” và điều đó đã được bắt đầu từ trên các khán đài.
 
Có một lý do đã giúp Osasuna thắng được 17 trận đấu liên tiếp ở sân nhà trên con đường chinh phục chức vô địch giải hạng hai Tây Ban Nha ở mùa giải trước và chưa hề thua trận nào ở El Sadar trong suốt mùa giải đó. “Tôi không nghĩ sẽ là nói quá khi bảo rằng có đến 8 trận thắng của chúng tôi là nhờ vào các fan,” Tiền đạo Brandon Thomas khẳng định. “Đó chính là thứ danh tiếng, bản sắc đầy đặc biệt của câu lạc bộ này.”
 
Với tư cách là một người đội trưởng, Roberto Torres đã trả lời phỏng vấn với El País: “Tôi nghĩ rằng Osasuna thật sự là một đội bóng rất khác biệt. Ở đây, không giống như những nơi khác, các fan bóng đá chỉ cổ vũ cho Osasuna, không phải Real Madrid hay Barcelona. Những truyền thống xưa cũ đã bị mai một đi đôi chút. Các fan hâm mộ luôn nhận được rất ít sự quan tâm, dù cho họ nắm giữ một vai trò cực kì quan trọng. El Sadar lúc nào cũng phảng phất một chút ‘chất Anh’. Người ta thường nói rằng các đội bóng lớn đã từng rất sợ phải hành quân đến đây.”
 
Giờ đây, họ đang tái hiện lại điều đó một lần nữa. Barcelona đã bị cầm hòa 2-2 tại đây, và Valencia đã bị đánh bại 3-1 khi làm khách ở đây, nhưng sự đáng sợ đó không chỉ nằm ở một vài trận đấu, tiếng ồn không tưởng của các cổ động viên trên khán đài hay việc họ thường thi đấu rất tốt trên sân nhà. Nó nằm ở việc – như chính huấn luyện viên trưởng của Osasuna, Jagoba Arrasate, đã nói vào đêm Chủ Nhật sau khi câu lạc bộ này giành chiến thắng 4-2 trước Alavés - họ là một “nhị thức”. 
 
Giữa các fan và cầu thủ của đội bóng này đã tạo dựng được một mối liên kết rất chặt chẽ, họ luôn “tay trong tay” bước vào các trận đấu. Khán đài và trận đấu sẽ không bao giờ tách rời nhau. Osasuna thuộc về nơi này; và sự đáng sợ kia nằm ở chính bản thân sân vận động này. Arasate hiểu rất rõ điều đó. Cái khái niệm đó đã luôn tồn tại ở Osasuna, nhưng chính Arrasate là người đã tạo lập lại mối quan hệ kia, khi ông ngồi vào chiếc ghế huấn luyện viên trưởng của họ vào mùa giải trước … cùng với đó là một lối chơi được xây dựng xung quanh yếu tố then chốt là “con người”, tính cách của họ.
 
“Ngay từ khi bắt đầu công việc tại đây, ông ấy đã muốn khôi phục lại bản sắc, truyền thống của đội bóng này, để cả đội có thể tiến lên, chiến đấu vì nó,” Rubén Garcia, một cầu thủ chạy cánh đang trình diễn một phong độ tuyệt vời ở mùa giải này, cho biết. “Ông ấy bảo rằng tất cả mọi người tại đây đều phải xây dựng nên một sự gắn kết chặt chẽ, mạnh mẽ nhất. Trong mỗi bước chạy, mỗi pha tắc bóng của bạn, các fan đều sẽ khích lệ, cổ vũ bạn cuồng nhiệt hết mình; họ chính là liều adrenaline mà bạn cần.”
 
(còn nữa)
 
Nguồn: Lược dịch từ bài viết “Osasuna film festival offers players a view to a thrill and unique bond” của tác giả Sid Lowe, đăng tải trên The Guardian.

NAM KHÁNH
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

X
top-arrow