Tờ AS đặt tít ‘đây là ngày mà Michael đã mơ về’, nhưng không phải. Cadiz và Michael Robinson không mong ngày trở về như thế. Sau 15 năm chờ đợi, các cổ động viên chỉ có thể đứng ngoài sân hò reo và cổ vũ khi cầu thủ bước ra khỏi xe buýt tiến vào sân vận động. Khi những người hùng dần khuất sau cánh cửa, họ cũng lủi thủi rời bước.
Cadiz quay lại La Liga sau 15 năm vắng bóng, nhưng những gì diễn ra không hề giống điều họ từng hy vọng.
|
Hai đội dành thời gian để tưởng niệm Michael Robinson |
Michael Robinson có lần nói về Cadiz: “Ở đây không áp dụng luật của chủ nghĩa tư bản”. Thành phố này của tầng lớp lao động, Robinson thậm chí tin rằng ở Cadiz giàu là một bất lợi. Từ nhà vô địch châu Âu cho đến tiếng nói của truyền hình Tây Ban Nha, một cựu cầu thủ Liverpool, một scouser trong máu thịt, Robinson bị chất khác biệt của thành phố cảng xứ Andalusia chinh phục. Năm 2020, thành phố bị đặt ở lằn ranh khủng hoảng do ảnh hưởng của đại dịch và suy thoái kinh tế cũng như nạn thất nghiệp tràn lan. Trong một năm kinh hãi như vậy, họ giành được quyền quay lại La Liga sau 15 năm vắng bóng.
Họ đã giành quyền thăng hạng mùa trước với tư cách một trong những đội ưu tú nhất Segunda và sẽ góp mặt La Liga lần thứ mười ba trong lịch sử CLB. “Cadiz là tỉnh nổi tiếng về nghệ thuật”, chiến dịch quảng bá của La Liga mùa 20-21 đã viết như vậy, nhấn mạnh tính phóng khoáng lan tỏa khắp thành phố phía nam.
Tạm thời, những màn chào đón náo nhiệt phải gác lại do quy định về hạn chế đám đông, nhưng ít nhiều, La Liga cũng sẽ có thêm màu sắc với sự góp mặt của Cadiz. Nói về tài chính, Cadiz chẳng đọ được với ai, nhưng xét tới khía cạnh linh hồn của một địa phương, thành phố này chẳng chịu thua kém ai ở châu Âu.
“Cadiz là cái nôi của tự do ở Tây Ban Nha và bán đảo Iberia”, Jose Grima, một gaditano nói (gaditano là tiếng lóng chỉ dân Cadiz). “Đây là nơi Hiến pháp Tây Ban Nha đầu tiên đã được viết vào năm 1812 và cũng là cảng biển chính của Tây Ban Nha”. Hiến Pháp 1812 cũng là một trong những bản hiến pháp đầu tiên của nhân loại.
Những người Andalusia nổi tiếng với điệu Flamenco, phát âm đặc trưng và sự dí dỏm duyên dáng của họ. Còn người ở Cadiz, gần như tách biệt khỏi phần đất liền của Tây Ban Nha - do vị trí nằm ở cực nam của đất nước - phát triển những phong tục và văn hóa riêng biệt. “Gaditano có khả năng mỉm cười trước bất kỳ tin xấu nào và biết cách tận hưởng từng khoảnh khắc vui vẻ. Phong cách nơi này khác biệt với tất cả các thành phố khác ở Tây Ban Nha”, và “gaditano đối xử với Cadiz như người mẹ, họ yêu thương, bảo vệ danh dự và dành sự tôn trọng sâu sắc cho vùng đất này”, Grima tiếp.
Manuel Camacho của đài Onda Cero khẳng định: “Người Cadiz sống với bóng đá hết sức mãnh liệt. Không phải chỉ riêng thủ phủ mà trên toàn thành phố. Bóng đá là niềm vui nhỏ trong chuỗi ngày không có quá nhiều tin tức tốt. Thật tiếc khi không thể thưởng thức La Liga từ khán đài vì đại dịch. Tuy nhiên, không chỉ có Cadiz mất mát, La Liga cũng lỡ một màu sắc đặc biệt và bầu không khí độc nhất do người hâm mộ nơi đây tạo ra”.
|
Những con người phóng khoáng, những cổ động viên tuyệt vời |
Những cổ động viên chủ nhà tuyệt vời nhất giải đấu? Camacho không thể trả lời một cách chủ quan nhưng có thể đưa ra nguồn tham khảo tin cậy: “Dựa trên những gì cầu thủ và cổ động viên đội khách, và cả cổ động viên từ các quốc gia khác nói, tôi nghĩ điều này đúng”.
“Điều tôi chắc chắn là, không chủ quan, cổ động viên Cadiz nằm ở vị trí thứ ba hay bốn trong số những cổ động viên tuyệt vời nhất Tây Ban Nha”.
Alvaro Cervera đã dẫn dắt Cadiz từ năm 2016 khi đội còn đang sa lầy ở Segunda B. Ngay mùa giải đầu tiên, ông đưa họ quay lại giải đấu cao thứ nhì Tây Ban Nha. Họ liên tục tiến bộ trong ba mùa bóng nhưng luôn gặp những thất bại đau lòng để kết thúc mùa giải mà không đạt được bất kỳ mục tiêu nào. Sau cùng, khi một trong những mùa giải kỳ lạ nhất lịch sử bóng đá khép lại, Cadiz cũng hoàn thành lời hứa của mình. Cervera, huấn luyện đeo kính trầm ngâm bên đường biên, được so sánh với Diego Simeone với khuynh hướng chuộng lối chơi phản công, đã đưa họ trở lại đỉnh cao.
Cervera từng có trải nghiệm La Liga trước đây dù không mấy vui vẻ. Trong 13 trận đấu với Racing Santander ở mùa giải 2011/2012, ông để thua tới 10 trận, hòa 3. Ít nhất thì cũng có một câu châm ngôn cổ rằng bạn sẽ học hỏi từ thất bại nhiều hơn là thành công, lần này Cervera đã có nhiều trải nghiệm hơn lần đầu.
Họ đã ký được với Alvaro Negredo theo dạng chuyển nhượng tự do, mua đứt những cầu thủ đến theo dạng cho mượn mùa trước như Choco Lozano, Alvaro Gimenez, Ivan Alejo và Jorge Pombo. Augusto Fernandez, cựu cầu thủ của Atletico Madrid và Celta Vigo, cũng được ký hợp đồng từ mùa trước.
Ở vòng mở màn, họ đón tiếp Osasuna trên nhà. Chủ tịch Manuel Vizcaino nói về ngày trọng đại: “Điều này tưởng như bất khả trước đây không lâu. Ngày mà chúng tôi phải dụi mắt nhiều lần để thấy đội bóng đang ở giải đấu hạng cao nhất – ngày mà chúng tôi nhận ra mọi thứ đều đáng giá cả”.
Nhưng Robinson đã không còn. Ông qua đời hồi tháng tư năm nay, không thể nhìn thấy đội bóng trong tim quay lại La Liga. Thành phố đã để tang ông trong một ngày và khi lịch thi đấu được công bố, ngạc nhiên thay, vì Osasuna cũng là CLB cũ của ông. Trận đấu sẽ được phát sóng trên kênh Canal Plus, là nơi Robinson đã từng làm việc. Một vòng hoa sẽ đặt ở giữa sân để thực hiện việc tưởng niệm trước trận đấu. Khi sinh thời, ông luôn thuyết phục mọi người rằng mình đến từ Cadiz.
|
Đây không phải là khung cảnh Michael Robinson hằng mơ |
Tờ AS đặt tít ‘đây là ngày mà Michael đã mơ về’, nhưng không phải. Cadiz và Michael Robinson không mong ngày trở về như thế. Sau 15 năm chờ đợi, các cổ động viên chỉ có thể đứng ngoài sân hò reo và cổ vũ khi cầu thủ bước ra khỏi xe buýt tiến vào sân vận động. Khi những người hùng dần khuất sau cánh cửa, họ cũng lủi thủi rời bước.
Bên trong sân Ramon de Carranza, lối đi vắng bóng người. Cửa chớp và lối ra vào được che kín. Những dãy ghế xếp lớp gần một ô cửa. Không một ai được bước vào. Không giống bất kỳ sự tưởng tượng nào của Michael Robinson.
Negredo được ra sân từ đầu, bên cạnh anh có tới 8 đồng đội chưa từng trải nghiệm La Liga. Họ để thua 0-2 ngay trên sân hà. Các cầu thủ Cadiz tiếp tay trong hai bàn thua. “Đó là sự khác biệt giữa hạng hai và hạng nhất”, trợ lý HLV Roberto Perera khẳng định. “Ở giải hạng hai, bạn mắc sai lầm nhưng không phải lúc nào cũng trả giá; ở giải hạng nhất, bạn mắc hai lỗi và thua hai bàn”.
Tờ La Voz de Cadiz gọi đó là ‘quy luật bất biến của giải số một’, ‘Lần trở lại của Cadiz buồn thay đánh dấu bằng một thất bại. Họ quay lại trường cũ, nhận ra bạn bè đều đã to lớn hơn, trưởng thành hơn và thông minh hơn’. Diario de Cadiz mô tả trận thua như một tấn ‘bi hài kịch’, ‘một khởi đầu đáng sợ vì Cadiz không khác gì một đội bóng hạng hai đang rên rỉ về những bản hợp đồng’, ‘điều tệ nhất ở đây không phải là thất bại mà là cảm giác kém cỏi, thiếu ý tưởng, rằng đối thủ đã giành chiến thắng mà không mất quá nhiều sức. Họ cần một sự điều chỉnh lớn để tránh lặp lại những sai lầm tồi tệ.
Những chỉ trích cũng có phần khắt khe. Vẫn có những lý giải để giảm nhẹ thất bại. HLV Cervera, Alex Fernandez và cả Jeremias Ledesma buộc lòng vắng mặt để thực hiện cách ly tại nhà sau khi xét nghiệm cho kết quả dương tính với Covid-19.
“Giai đoạn trước mùa giải đã diễn ra với nhiều tai nạn bất ngờ”, Perera cho biết. “Chúng tôi cần tân binh nhưng không có khả năng”. Cadiz có ngân sách nhỏ nhất giải đấu và với 36 cầu thủ, phải có ai đó rời đi trước khi đón tân binh.
“Thi đấu ở Carranza cũng rất quan trọng. Trong mùa giải bình thường, chúng tôi chỉ thua một lần trên sân nhà, nhưng khi không còn khán giả (mùa trước), chúng tôi chỉ thắng nổi một trận”.
|
Không có cổ động viên ủng hộ, không có HLV, Cadiz dễ dàng để thua Osasuna 0-2 |
“Thật đáng tiếc, chúng ta đều biết Carranza sẽ điên loạn thế nào sau một thời gian vắng bóng dài đến vậy ở giải đấu số một, chắc chắn sẽ rất điên rồ. Cổ động viên bóng đá, đặc biệt là cổ động viên của chúng tôi xứng đáng thưởng thức đội bóng trong thời kỳ đỉnh cao, nhưng thế giới và bóng đá là như vậy. Tất cả những gì chúng tôi có thể làm là tiến lên”.
Theo Robbie Dunne | HayLiga & Sid Lowe | The Guardian