Tottenham 2-2 Liverpool: Chiến thuật táo bạo đã tạo ra một trong những trận đấu của mùa giải

Tác giả Tú Nguyễn - Thứ Ba 21/12/2021 10:50(GMT+7)

Nếu có ai đó hoài nghi về việc Premier League có phải giải đấu hấp dẫn nhất châu Âu hay không, hãy cho họ xem trận đấu giữa Tottenham và Liverpool hôm Chủ nhật vừa rồi.

 
Nó diễn ra với tốc độ chóng mặt từ đầu đến cuối và kết thúc bằng một cơn mưa bàn thắng, một kiểu trận đấu làm nên tên tuổi của giải đấu này. Một yếu tố quan trọng, đó là hai bên sử dụng đội hình hoàn toàn tương phản, cũng như tỏ ra táo bạo trong việc bố trí các cầu thủ tấn công chủ chốt.
 
Antonio Conte sử dụng đội hình 5-3-2, với Dele Alli liên tục băng lên từ hàng tiền vệ. Trong khi đó, Jürgen Klopp tiếp tục thi triển sơ đồ 4-3-3 như mọi khi. 
 
Hãy bắt đầu cuộc đọ sức về mặt chiến thuật bằng một tình huống ở phút 18. Khi Liverpool tổ chức tấn công, cấu trúc đội hình của Spurs - với Eric Dier được kéo lên đá tiền vệ - là cực kì hẹp. Conte quyết định đưa các wingback bó vào trong để giúp 3 trung vệ đối phó với những tiền đạo của Liverpool; nó đã thành công, vì cả Sadio Mane lẫn Mohamed Salah đều tỏ ra mờ nhạt.
 
Mặc dù vậy, điều này đồng nghĩa với việc không có bất cứ cầu thủ Tottenham nào đứng ở cánh, khiến Trent Alexander-Arnold (TAA) và Andrew Robertson tỏ ra vô cùng thoải mái ở hai cánh.
 
 
Thế nhưng, việc TAA và Robertson dâng cao như vậy là một sự đánh đổi, bởi một khi Spurs cướp được bóng, họ sẽ đưa bóng nhanh nhất có thể cho Harry Kane và Son Heung-min. Công việc của Joel Matip và Ibrahima Konate trở nên khó khăn gấp bội, bởi có quá nhiều khoảng trống ở phía sau cũng như ở hai cánh.
 
Bức ảnh ở phía dưới diễn ra chỉ 4s sau ảnh chụp ở trên – nó cho thấy trận đấu này có thể xoay chiều nhanh ra sao, với những cơ hội tấn công rõ ràng cho cả đôi bên.
 
 
Vũ khí lợi hại nhất của Liverpool trận này, dĩ nhiên đến từ bộ đôi hậu vệ cánh. Trận đấu diễn ra chưa đầy một phút, ở thời điểm TAA nhận bóng và chuyền cho Robertson, người bó vào trong từ cánh đối diện và đánh đầu chệch cột dọc trong gang tấc. Khả năng chọn vị trí tuyệt vời của hậu vệ người Scotland được thể hiện, khi anh chạy chỗ giống hệt Diogo Jota, tiền đạo cắm của The Kop trận này.
 
 
 
Chính Jota là người đánh đầu ghi bàn đầu tiên cho Liverpool, từ đường chuyền của Robertson, người đã xâm nhập vòng cấm…
 
 
… để rồi sau đó, hậu vệ sinh năm 1994 có một pha đánh đầu vào lưới trống, sau khi một lần nữa băng vào khu vực 16m50 từ quả tạt của TAA.
 
 
8 phút sau, Robertson bị đuổi; anh trở thành cầu thủ thứ ba trong kỉ nguyên Premier League vừa ghi một bàn, có một kiến tạo và phải nhận thẻ đỏ. Nhưng không thể phủ nhận anh và TAA là những cầu thủ quan trọng nhất của Liverpool hôm Chủ nhật. Ngoài những pha phối hợp tạo ra những cơ hội mười mươi, họ cũng thường xuyên tận dụng sự thoải mái của mình ở hai biên, để có những pha đảo cánh chớp nhoáng.
 
 
Tuy nhiên, Conte tỏ ra hài lòng với điều này. Khi Spurs chậm rãi lên bóng, các hậu vệ cánh của Liverpool thường bó vào trong để giảm thiểu khoảng trống ở hành lang trong.
 
Nhưng ngay cả điều đó cũng không tỏ ra an toàn, bởi họ vẫn phải để mắt tới các hậu vệ cánh của Tottenham. Ở bàn thắng đầu tiên của Tottenham, Robertson đã đứng đúng vị trí, nhưng dáng người của anh lại quay về phía Emerson Royal, như thể đang mong đợi một đường chuyền ra cánh. Chính vì điều này đã giúp Kane có đủ thời gian để xử lí đường chọc khe của Tanguy Ndombele và dứt điểm vào góc xa.
 
 
 
Tuy nhiên, Spurs tỏ ra nguy hiểm nhất ở các pha phản công, với Son và Kane thường xuyên được tìm thấy bởi Harry Winks trong vai trò tiền vệ lùi sâu.
 
Ở đây, cú đánh đầu của anh cho Son đã tạo ra tình huống 2 chọi 2, kết thúc bằng việc Son dứt điểm ra ngoài sau đường chuyền của Kane.
 
 
 
Chỉ hai phút sau, tình huống tương tự diễn ra – một lần nữa Winks tìm thấy Son, người sau đó đập nhả với Kane để có tình huống đối mặt với Alisson Becker.
 
 
 
 
Sau đó nửa giờ, pha phản công được châm ngòi với công thức Winks-tìm-Son lại được tái hiện. Lần này pha thoát xuống của Kane hút Konate đi, mở ra không gian để Dele thoát xuống từ đường chuyền của Son. Nhưng Alisson đã tỏ ra xuất sắc hơn.
 
 
 
 
Sang đến hiệp hai, Spurs đã có một cách tiếp cận khác – dấu hiệu rõ ràng nhất về cách tiếp cận chiến thuật của Conte từ trước đến này. Khi sử dụng sơ đồ 3-5-2, Conte thích đẩy một tiền vệ thoát xuống để nhận đường chuyền dài từ hàng thủ, trong bối cảnh hai tiền đạo đã khiến hai trung vệ đối phương phải bận rộn.
 
Đó là cách tấn công quen thuộc của Juventus của Conte, với Claudio Marchisio, Arturo Vidal hay sau này là Paul Pogba là những người thực hiện nhiệm vụ này. Nó cũng phát huy tác dụng trong chiến dịch EURO 2016 của đội tuyển Ý, với bàn mở tỉ số của Emanuele Giaccherini trước Bỉ là ví dụ điển hình nhất.
 
 
Đó cũng là bài tủ trong cách tiếp cận của Conte ở Inter, với Nicolo Barella là người di chuyển. Và cho dù Dele đã trải qua một vài mùa giải khó khăn, nhưng nếu có một khía cạnh nào của trận đấu mà anh tỏ ra vượt trội, thì đó chính là những pha thoát xuống kiểu đó.
 
Dele đã hai lần làm vậy trong hiệp 2; lần đầu tiên đến từ đường chuyền của Dier, sau khi TAA không để ý tới tiền vệ người Anh. Đáng tiếc là đường chuyền lại hơi sửa lưng Kane, khiến pha dứt điểm sau đó không được như ý.
 
 
 
14 phút sau, tình huống tương tự được tái hiện, lần này là từ pha phất bóng của Davinson Sanchez; một lần nữa, các trung vệ của Liverpool tập trung vào Kane và Son. Tuy nhiên, TAA lần này đã làm tốt hơn, khiến Dele không thể xử lí bóng thoải mái.

 
 
 
Nhưng bàn gỡ hòa của Spurs lại đến từ một tình huống 2 vs. 2 khá đơn giản: Một lần nữa lại là Winks với đường chọc khe cho Son, người thoát xuống phía sau lưng Matip. Alisson đã băng ra nhưng thất bại trong việc phá bóng, giúp Son dứt điểm vào lưới trống.
 
 
 
Robertson bị đuổi 2 phút sau đó. Trận đấu chính thức dừng lại khi Liverpool không còn muốn mạo hiểm nữa và kết thúc bằng một điểm cho mỗi bên.
 
Nhưng đây là một trận chiến chiến thuật cực kỳ thú vị giữa hai bên có hệ thống hoàn toàn khác nhau, nhưng tâm lý của họ lại giống nhau - cả hai đều dũng cảm.
 
Conte đã có thể yêu cầu Son chơi rộng hơn để canh chừng một hậu vệ cánh, cũng như Klopp đã có thể yêu cầu các hậu vệ cánh của ông thận trọng hơn, để ngăn Spurs có được khoảng trống sau giờ nghỉ. Nhưng cả hai đều chọn một cách tiếp cận táo bạo hơn, và hệ quả là một trận đấu giải trí nhất Premier League cho đến nay ở mùa giải này.
 
Lược dịch từ bài viết “Cox: Conte and Klopp’s bold and attacking tactics produced one of the games of the season” của Michael Cox (The Athletic)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Arne Slot & khả năng xoay chuyển càn khôn trước Real Madrid

Hàng công của Liverpool trong hiệp một không gặp vấn đề nghiêm trọng đến mức HLV Arne Slot phải thực hiện những thay đổi ngay lập tức trong giờ nghỉ giữa hiệp. Tuy nhiên, Arne Slot vẫn muốn thực hiện một số điều chỉnh nhỏ nhằm cải thiện độ hiệu quả trong mặt trận tấn công hơn nữa, bất chấp đội bóng của ông trong 45 phút đầu tiên cũng tạo ra rất nhiều cơ hội và chơi khá ổn.

"Bẫy việt vị kiểu Pellegrini": Niềm đam mê lợi bất cập hại của Enzo Maresca

Vì từng có thời gian làm trợ lý cho Pep Guardiola tại Manchester City, Enzo Maresca thường được dư luận xem là “môn đồ” của chiến lược gia người Tây Ban Nha – giống như Mikel Arteta, đối thủ của ông trong trận hòa 1-1 của Chelsea với Arsenal tại Stamford Bridge hôm Chủ Nhật tuần trước và là một cựu thành viên trong đội ngũ hậu trường của Guardiola tại đội chủ sân Etihad.

Momahed Salah & một phiên bản nâng cấp dưới thời Arne Slot

Sau chiến thắng 2-1 của Liverpool trước Chelsea vào cuối tuần trước, Arne Slot đã đùa với Trent Alexander-Arnold rằng anh đã có thêm một đối thủ cạnh tranh ở vị trí hậu vệ phải: Mohamed Salah. Huấn luyện viên của Liverpool không chỉ ấn tượng với nỗ lực phòng ngự của Salah mà còn với cả bàn thắng và pha kiến tạo của anh.