"Thứ vũ khí nào đã giúp Man City trở thành kẻ bất khả chiến bại trong trận Derby thành Manchester?" Đó có lẽ là câu hỏi được hỏi nhiều nhất bởi NHM trung lập sau trận Derby Manchester hồi chủ nhật tuần trước. Dưới đây sẽ là câu trả lời của Michael Cox, cây viết cho trang The Athletic.
Dù đang trải qua kỷ nguyên tệ hại hậu Sir Alex, Man United vẫn có được những thành tích tốt trước người hàng xóm Man City. Cụ thể, họ đã thắng trên sân khách ở các mùa giải 2015-2016, 2017-2018, 2019-2020 và 2020-2021, cùng với đó là một trận hòa 0 bàn thắng ở mùa giải 2016-2017 nhờ một lối chơi chắc chắn ở khâu phản công.
Tuy nhiên, ở cuộc đối đầu diễn ra vào chủ nhật tuần trước, Man United đã hoàn toàn bị áp đảo bởi đội chủ nhà Man City, khiến hàng tiền vệ của họ thường xuyên bị ập vào, nhất là ở khu vực cánh phải.
Thông thường, Man City sẽ chú trọng vị trí cánh trái, một phần vì Joao Cancelo thường xuyên là chân phát động bóng ở cánh phải, trong khi đó, Kyle Walker được chỉ đạo thi đấu cẩn trọng ở cánh đối diện. Thống kê cho thấy, ở mùa này, 40% các pha chạm bóng mang tính tấn công của Man City đều đến từ cánh trái, nhiều hơn tới 5% so với con số 35% ở cánh phải.
Xu hướng khu vực tấn công của Man City mùa này
Nhìn thì có vẻ không lớn lắm, nhưng sau 28 trận, con số này thực sự đáng để lưu tâm. Việc Man City lệch hẳn về cánh trái thực sự có thể thấy rõ ở trận đấu diễn ra vào tối chủ nhật. Số lượng pha chạm bóng mang tính tấn công của Man City ở phía cánh trái tăng hẳn lên thành 51%. Tuy nhiên, với những ai đã theo dõi trận đấu đó, con số này hoàn toàn bình thường với họ.
Xu hướng khu vực tấn công của Man City trước Man Utd
Về mặt hệ thống chiến thuật, đây là một lối tiếp cận đậm chất Pep Guardiola, một đội hình 4-3-3 với Phil Foden làm nhân tố chính, tiếp đó là hai cầu thủ cánh có nhiệm vụ kéo giãn lối chơi, nhưng quan trọng nhất là Bernardo Silva và Kevin De Bruyne, hai "số 8 tự do" thường đặt mình ở vị trí trung tâm của tứ giác cầu thủ bên phía Man United. Có thể thấy, Pep đang sử dụng đúng những gì ông đã sử dụng khi mới dẫn dắt Manchester City.
Việc Man City cố gắng tấn công về phía cánh trái có phần rất lớn nằm ở việc đội hình thi đấu không bóng của Man United rất hẹp. Trong bức hình dưới đây, hàng tiền vệ 6 người của Man City cùng một tiền đạo đều đang ở khu vực trung tâm, nhờ đó, John Stones có thể thực hiện một đường chuyền vượt qua họ để đến vị trí của Cancelo, người có đủ khoảng trống để đưa bóng dâng cao phối hợp với Jack Grealish, kèo trái của Man City.
Tuy nhiên, ngôi sao thực sự của trận đấu lại là Bernardo Silva. Anh sử dụng sự tự do của mình ở vai trò số 8 không chỉ để dâng cao vào khu vực tấn công, mà còn để dạt cánh nhằm trở thành một cầu thủ cánh trái phụ.
Thông thường, De Bruyne mới là người được hưởng lợi ở các pha di chuyển vào tuyến hay các pha dạt cánh. Tuy nhiên, ở tình huống này, anh lại thi đấu hẹp hơn và thường xuất hiện ở những điểm thuận lợi cho một pha ghi bàn. Trong khi đó, Bernardo lại có được sự tự do ở khu vực cánh.
Ở bàn thắng mở tỷ số của Man City, chúng ta có thể thấy khi trung vệ có bóng, Bernardo Silva đang có được một khoảng trống mênh mông. Tuy nhiên, anh vẫn quét xung quanh khu vực mình đang đứng để xác định vị trí của Grealish và Aaron Wan-Bissaka.
Sau đó là một pha đưa bóng cho Cancelo, tiếp tục được hoạt động tự do vì Anthony Elanga giờ đây thi đấu hẹp hơn nhằm giữ vững ý đồ thi đấu với một khối phòng ngự trung tâm chắc chắn của Ralf Rangnick.
Một lần nữa, cần phải nhớ rằng Bernardo Silva đang quét xung quanh khu vực của mình để tìm Grealish, lúc này đã di chuyển ra cánh nhiều hơn, nhờ đó, anh đã thu hút sự chú ý của Wan Bissaka, giúp Bernardo có được khoảng trống thuận lợi.
Khi đó, Cancelo có thể thực hiện một đường chuyền dễ dàng cho Bernardo vào khoảng trống, sau đó là một pha phối hợp với Grealish nhằm ập vào khu vực gần đường biên.
...khi đó, anh có thể thực hiện một pha trả về cho De Bruyne chuyển hóa thành cơ hội. Đáng lẽ ra, Silva khó có thể thực hiện một pha tạt bóng sệt ở đây. Bởi lẽ, Man United đã cắt cử 3 cầu thủ dạt cánh nhằm chặn đứng anh.
Tuy nhiên, điều đó cũng khiến Man United giảm thiểu quân số ở khu vực trung lộ. Với việc Victor Lindelof đang bị hút ra cánh, Harry Maguire phải canh chừng Phil Foden. Trong khi đó, Alex Telles, người đang giám sát Riyad Mahrez ở khu vực cận thành, giờ đây phải theo dõi cả De Bruyne. Tuy nhiên, anh lại quá chậm chạp để có thể chặn đứng tiền vệ người Bỉ.
Càng về sau của trận đấu, chúng ta càng thấy rõ rằng Man City đang cố gắng hoạt động ở hướng đó nhờ các pha luân chuyển vị trí. Ở tình huống dưới đây, De Bruyne nhận ra Cancelo đang ở cánh, còn Bernardo đang thực hiện một pha bứt tốc từ vị trí tiền vệ trung tâm.
Đây cũng là một pha bóng về phía cánh phải đậm chất Man City.
Khi Aymeric Laporte đang có bóng, Bernardo hướng dẫn anh đưa bóng cho Grealish. Ngay khi Laporte nhả bóng, Bernardo thực hiện một pha bứt tốc vào khu vực này dù biết rằng Wan-Bissaka sẽ ập vào Grealish. Tuy nhiên, pha bóng này khiến Wan-Bissaka phải giữ nguyên vị trí, nhờ đó mà Grealish có đủ thời gian để đưa bóng vào vòng cấm.
Pha bóng sau đó tiếp tục diễn ra ở cánh này. Có thể thấy, Man City đang cố gắng tạo dựng lại bàn thắng thứ nhất với Bernardo Silva ở cánh trái để thực hiện một đường tạt cho De Bruyne. Tuy nhiên, Foden lại đóng được bóng để thực hiện một pha đánh đầu dội xà.
Dưới đây là một ví dụ khác cho một pha đưa bóng nhằm vào Grealish. Đầu tiên, Walker đưa bóng cho Grealish, sau đó, cầu thủ người Anh quyết định thực hiện một đường tạt cho Bernardo, lúc này đang dạt vào trung lộ.
Trong tình huống dưới đây, chúng ta có thể thấy Man City đã đưa bóng dâng cao từ khu vực cánh dễ dàng như thế nào. Cụ thể, Cancelo quyết định thực hiện một đường chuyền ra cánh cho Grealish. Điều này đã thu hút Wan-Bissaka, giúp Bernardo có thể xâm nhập và nhận được một đường chuyền ở khu vực đường biên. Nói một cách đơn giản, đây là một pha phối hợp của ba cầu thủ Manchester City ở bên ngoài vị trí của hai cầu thủ cánh phải Man United.
Để có thể thấy được Man City đã áp đảo Man United thế nào ở cánh đó, chúng ta có thể nhìn vào cú sút bị De Gea chặn đứng của Riyad Mahrez. Ngay khi bóng được đẩy ra khu vực cánh trái vòng cấm, Grealish, Bernardo và Cancelo lập tức xông vào nhằm lấy được bóng.
Điều này tiếp tục diễn ra ở hiệp hai. Các pha di chuyển đầu của Bernardo luôn đem lại một cảm giác thú vị. Ở tình huống này, anh nhận ra việc Wan-Bissaka bị thu hút bởi Grealish, nhờ đó, anh có cơ hội thực hiện một pha dạt cánh vào vị trí thuận lợi cho một đường tạt.
Có thể nói, đây chính là pha chạy chỗ thông minh và nhanh nhất của anh. Bắt đầu từ khu vực trung lộ, nhưng Bernardo đã nhanh chóng vượt qua Grealish để đến được khu vực cánh. Wan-Bissaka lúc này chỉ có thể kêu gọi các đồng đội hỗ trợ trong tuyệt vọng mà thôi.
Grealish đã nhận được rất nhiều lời khen sau trận đấu có thể được xem là hay nhất của anh kể từ khi chuyển đến Man City hồi mùa hè năm ngoái. Tuy nhiên, sự áp đảo của Man City có công rất lớn thuộc về Cancelo và Bernardo Silva, cùng với đó là sự thông suốt, ăn ý và nhuần nhuyễn về mặt chiến thuật của các cầu thủ Man City, một điều mà Man United vẫn còn thiếu ở mùa giải năm nay.
Dịch từ bài viết của tác giả Michael Cox cho trang tin The Athletic.
Mỗi thời đại bóng đá có bối cảnh, phong cách chơi và yêu cầu khác nhau, nên việc so sánh chúng có thể dẫn đến sự thiếu công bằng hoặc sai lệch trong cách nhìn nhận.
Vì từng có thời gian làm trợ lý cho Pep Guardiola tại Manchester City, Enzo Maresca thường được dư luận xem là “môn đồ” của chiến lược gia người Tây Ban Nha – giống như Mikel Arteta, đối thủ của ông trong trận hòa 1-1 của Chelsea với Arsenal tại Stamford Bridge hôm Chủ Nhật tuần trước và là một cựu thành viên trong đội ngũ hậu trường của Guardiola tại đội chủ sân Etihad.
Cho đến hết thời gian của hiệp 1 trận đấu giữa Brighton và Man City, đội khách có vẻ như đã có một thể trận đủ tốt để hướng tới việc chấm dứt chuỗi bất bại của mình.
Thông thường, mọi người cho rằng việc cao lớn là một lợi thế. Nhưng vấn đề là đôi khi những quan niệm thông thường này lại không cho ra kết quả chính xác cho lắm.
Sau chiến thắng 2-1 của Liverpool trước Chelsea vào cuối tuần trước, Arne Slot đã đùa với Trent Alexander-Arnold rằng anh đã có thêm một đối thủ cạnh tranh ở vị trí hậu vệ phải: Mohamed Salah. Huấn luyện viên của Liverpool không chỉ ấn tượng với nỗ lực phòng ngự của Salah mà còn với cả bàn thắng và pha kiến tạo của anh.