Ronaldo - Hãy cứ cứng cỏi, hãy cứ ngẩng cao đầu

Tác giả Phương GP - Thứ Bảy 18/06/2016 19:23(GMT+7)

Ronaldo bước vào kỳ đại hội lớn nhất châu lục. Sẵn bản tính cao ngạo và có chút mạnh miệng, trong một ngày cao hứng, anh cất cao giọng nói: “Tôi là nhân vật số 1 trong giới bóng đá suốt 20 năm qua”. Và thế là giới truyền thông ngay lập tức chớp lấy thời cơ bằng vàng. Kẻ hô người hào, cơ man nào là những lời chỉ trích và chế giễu trút lên đầu Ronaldo cho thỏa cơn thịnh nộ. Họ gọi anh là một kẻ ngạo mạn.

 

“Nhà ngươi đã sống trên ba mươi năm, chơi bóng đến sắp giải nghệ há lại cuồng ngôn đến thế sao? Nhà ngươi không xem ai ra gì sao? Trước là Romario, Zidane. Sau là Messi, Neymar. Cái tên nhà ngươi thậm chí còn bị người đời tưởng nhầm với một gã béo ở bên kia bán cầu. Ngươi nhìn xem, liệu vị trí nhỏ nhoi đó đang hiện hữu ở đâu trên bản đồ thế giới.”

Mọi mũi dùi chỉa vào chàng, hòng sẽ đâm được một nhát vào thân thể vạm vỡ ấy. Mặc cho Pele đứng lên đưa ra một lời khẳng định thì giới truyền thông vẫn bỏ ngoài tai. Nhưng Ronaldo vẫn vững vàng, hất cao cằm trên đỉnh cao của danh vọng. Và họ tiếp tục công kích người đội trưởng của đội tuyển Bồ Đào Nha.

Nhắc đến Bồ Đào Nha là nhắc đến một sự thất vọng đến cùng cực của những người yêu mến đội bóng áo bã trầu. Hơn mười năm qua, sau thế hệ vàng, cầu thủ lên tuyển rồi giải nghệ, huấn luyện viên đến rồi bị sa thải, nhưng tựu chung chỉ là sự chán chường dành cho người dân nửa tây bán đảo Iberia. Và cũng chẳng ai ngạc nhiên, khi thêm một lần nữa, họ hòa trước một đội bóng tân binh ngay trận ra quân. Như một lẽ tất yếu, người ta tìm tới Ronaldo để đổ lỗi cho màn trình diễn nghèo nào của Bồ Đào Nha. Bởi vì cái hình bóng số 7 quá rõ ràng trong tâm trí, trong mắt mọi người Ronaldo như chân sút hạng hai chứ không phải vua phá lưới của đấu trường Champions Leauge danh giá.

Ronaldo nhạt nhòa trong lượt trận đầu tiên Euro 2016

Rồi điều gì sẽ tới cũng đã tới, mọi phương tiện truyền thông lại tiếp tục tìm cách dìm chàng trai của chúng ta xuống bùn. Nhưng thật bất ngờ, bỗng nhiên chàng trai ấy phản pháo lại một câu đáng kinh ngạc: “Nhìn cái cách Iceland ăn mừng lúc cuối trận, tôi cứ ngỡ như họ đã giành chức vô địch Euro cơ đấy. Khi một tập thể không chịu chơi bóng mà chỉ chăm chăm vào phòng ngự thì tôi nghĩ họ cũng chẳng làm nên trò trống gì đâu”. Mọi người há hốc mồm trước phản ứng mạnh bạo ấy, họ đã quá quen với một con ngựa hiền lành, chỉ biết cúi đầu khi lên tuyển tham gia những chiến dịch lớn. Họ chỉ quen con ngựa ngông cuồng ấy trong màu áo trắng tinh khôi của Hoàng gia Tây Ban Nha, chứ không phải màu áo bã trầu buồn bã của người hàng xóm. Con ngựa ấy, hôm nay như bị thương, sẵn sàng bổ xả vào ma trận báo giới không một chút dè dặt. Và nó…tự nhiên mang tới một sự thú vị cho những ai theo dõi.

Ronaldo luôn là học trò giỏi của Sir

Sir Alex đã từng tiết lộ trong tự truyện của mình rằng Ronaldo là học trò giỏi nhất mà ông từng dạy bảo, mặc cho người hâm mộ Quỷ đỏ yêu mến King Eric hơn bội phần. Ở chàng trai này, Sir Alex tìm thấy một sự tận lực học hỏi đến kinh ngạc, và như người đời thường nói, trò hay thì không chỉ giỏi những gì thầy dạy mà còn phải vận dụng được những gì người thầy giỏi. Hành động của Ronaldo hôm nay, chúng ta nhận thấy đấy không phải là một hành động tự phát. Mà đúng hơn là một sự từng trải để biết gieo những mảng miếng nhằm bảo vệ đội bóng của mình.

Khảng khái tuyên bố: “Tôi là kẻ giỏi nhất”. Bạn có thấy hình ảnh của ai trong lời nói ấy không. Là một người với mái tóc hoa râm, là đồng hương và thầy cũ của chàng tiền vệ điển trai này. Chính xác, chính là “người đặc biệt” Mourinho. Đã hơn một lần, con người đó tuyên bố những câu gây sốc, những phát ngôn mà Ferguson thừa nhận là dễ dàng trích dẫn để giật tích cho trang nhất những tờ báo lớn nhất Anh Quốc. Người ta sau một thời gian cũng đã hiểu được động cơ đằng sau những phát ngôn kiểu ấy, là cả một sự hy sinh, thu hút những áp lực vào tấm thân thư sinh ấy, để bóng râm đằng sau cho những người học trò thoải mái tâm trí và đôi chân. Ronaldo hôm nay mạnh miệng ngay trước giải đấu, một hành động không thường thấy ở chàng trai này. Nhưng khác với trước nay, bây giờ sau lưng anh là một “đám trẻ” cần được bảo vệ, những người em còn đang lớn trong sự nghiệp và tương lai của mình. Không gì tốt hơn là thu hút những tia máy vào người đàn anh khổng lồ, để chúng không chiếu lên được những gương mặt non nớt, được kì vọng là thế hệ vàng thứ hai của nước nhà.

Ronaldo lên tiếng chỉ trích lối chơi của Iceland

Mạnh miệng bình luận: “Đối thủ thể hiện là một đội bóng nhỏ”. Đó là độc chiêu quen thuộc từ người thầy đáng kính của anh đã thường xuyên áp dụng trong hơn hai mươi năm chinh chiến tại Primier League. Từ những người sừng sỏ như Kenny Daglish, Kevin Keegan đến những kẻ “non tay” như Benitez, tất cả đều đã từng bị ảnh hưởng bởi những phát ngôn như thế này của Ngài máy sấy. “Benitez rõ ràng không biết làm gì để giúp Liverpool vô địch Ngoại hạng”, đó là lời của ông phát biểu trước báo giới khi nhận ra áp lực mà nhà cầm quân người Tây Ban Nha đã phà sau gáy của mình, và năm năm sau, Benitez ra đi mà không được nổi một chiếc cúp nước Anh. Sau phát biểu của Ronaldo, ngay lập tức từ huấn luyện viên trưởng và đội trưởng của Iceland liên tiếp phản pháo bằng những bằng chứng cho thấy Bồ Đào Nha đã thể hiện những điểm yếu như thế nào, và dĩ nhiên nếu tận dụng được, hoàn toàn có thể đoàn quân của Santos rút ra những bài học nhằm chuẩn bị tốt hơn cho những trận đấu sau. Cũng như tạo ra một sự chủ quan cho những đối thủ ở phía trước.

Độc chiêu “đòn gió” của những ông thầy đang được anh tiếp thu tốt hơn bao giờ hết.

Tuy nhiên, những phân tích trên cuối cùng cũng sẽ chỉ trở thành lời biện hộ kệch cỡm cho anh nếu anh chỉ tiếp tục thể hiện như trận đấu mở màn. Anh vẫn như Sir Alex nói, là cầu thủ hiếm hoi có thể tự tạo ra ba cơ hội trong mọi trận đấu, nhưng nếu đặt cùng bàn cân với đối thủ Messi, thì rõ ràng Ronaldo cần nhiều hơn thế để thể hiện bản thân. Số 10 của Argentina đã vượt qua tòa án nhà nước, để làm say đắm lòng người trên thảm xanh nước Mỹ. Thì không cớ gì số 7 của Seleccao không thể vượt qua “tòa án truyền thông” để chinh phục khán giả trên sân cỏ châu Âu. Để anh không phải là kẻ ngoài cuộc vô can trước tòa án sân cỏ, chỉ biết biện hộ ở mặt trận báo chí.

Xin mượn lời của Nguyễn Dữ trong Truyền Kì Mạn Lục: “Than ôi! Người ta vẫn nói: "Cứng quá thì gẫy". Kẻ sĩ chỉ lo không cứng cỏi được, còn gẫy hay không là việc trời. Sao nên đoán trước là sẽ gẫy mà chịu đổi cứng ra mềm ru!”. Đúng là như vậy, Ronaldo ơi, hãy cứ thể hiện đúng với chính mình, hãy cứ cứng cỏi, mặc cho thế gian nói gì đến anh. Thành công có thể không đến, nhưng dù sao đó cũng là hành động mà một huyền thoại nên làm

► Xem thêm KQ TBN và bảng xếp hạng bóng đá Tây Ban Nha mới nhất.

PHƯƠNG GP
 (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Ronaldo: Chiếc băng bị ném và Nhà lãnh đạo kiểu Bồ Đào Nha

Trong bài viết về Nghệ Thuật Lãnh Đạo đã được đăng tải trên tạp chí Forbes, nhóm tác giả Young Entrepreneur Coucil (YEC) đã chỉ ra ba bước để trở thành một lãnh đạo xuất sắc, đó là thúc đẩy bản thân, thúc đẩy đồng đội và thiết lập tầm nhìn cho cả đội. Đó là điều chúng ta ít được thấy hoặc được biết về Cristiano Ronaldo, nhưng mùa hè kỳ diệu trên đất Pháp chính là thời điểm mà khả năng lãnh đạo của Ronaldo phát tiết.

Hồi ức Berlin: Chuyện đứa con hoang của màu áo Thiên Thanh

Ngày 9/7/2006, sân vận động Olimpiastadion Berlin chứng kiến cái kết đẹp của một câu chuyện thần kỳ mang tên Italia. Bất chấp bóng ma về vụ bê bối Calciopoli ngay trước thềm giải đấu, Azzurri đã thi đấu tuyệt vời để lần thứ tư nâng cao cúp vàng danh giá. Trong câu chuyện ấy, người ta nhắc tới thủ lĩnh Fabio Cannavaro khi anh đạt tới đỉnh cao sự nghiệp, nhắc tới nhạc trưởng Pirlo, người đã chơi cực hay và trở thành nguồn cảm hứng cho cả đội. Nhắc tới cả đôi bàn tay vững chắc của Gianluigi Buffon

Quyết định của Platini: Niềm vui châu Âu - Nỗi đau người Pháp

Ngày Platini lên nắm chức Chủ tịch Liên đoàn bóng đá UEFA, người Pháp chắc hẳn rất vui. Trong khi đang chạy đua cho một suất chủ nhà Euro 2016, thì việc có một công dân nắm giữ chức vụ cao nhất Liên đoàn bóng đá châu Âu quả là một lợi thế không nhỏ. Và dĩ nhiên họ đã thành công. Nhưng có lẽ người dân đất nước hình lục lăng hẳn không nghĩ rằng, một trong những quyết định đầu tiên của vị Tân Chủ tịch, sau này sẽ làm con tim của mình tan nát như thế nào.

Patrice Evra: Hành trình của người truyền lửa từ Knysna về St Denis

Kynsna, quả đồi ở Nam Phi và câu chuyện đen tối diễn ra nơi đó có lẽ giờ cũng không còn ám ảnh nhiều người, trong đó có Patrice Evra. Trận chung kết Euro 2016 tại Stade de France cũng vừa kết thúc, cúp bạc đã không thuộc về những chú gà trống Gaulois, người ta có lẽ bị thu hút nhiều hơn bởi câu chuyện thần kỳ mà thầy trò HLV Fernando Santos viết nên, bởi hình ảnh xúc động khi cha già Ferguson ôm chầm lấy Ronaldo chúc mừng vinh quang của cậu học trò nhỏ. Khi ấy, Evra đang ở đâu trong đám đông ồn

Tấm gương EURO 2016: Bóng đá là không từ bỏ

(Bongda24h.vn) – Bóng đá là một trò chơi của tập thể mà mỗi cá nhân đều phải thi đấu vì lợi ích chung của cả đội. Ở một góc độ nào đó, mỗi cầu thủ cần hiểu rõ đúng thực lực của mình để có nên tiếp tục cống hiến cho đội bóng hay nhường chỗ cho những cái tên khác xứng đáng hơn. Những nhà vô địch EURO 2016 đã cho chúng ta thấy được bài học đó.

Từ Fatima đến Paris: Cuối cùng thì Đức Mẹ đã mỉm cười với người Bồ

Trải qua 120 phút so tài nghẹt thở trên sân Stade de France, cuối cùng thì chặng hành trình kỳ diệu và hoang đường nhất của thầy trò HLV Fernando Santos tại VCK EURO 2016 mùa Hè năm nay đã khép lại một cách mỹ mãn. Ngay trên mảnh đất Pháp đầy mộng mơ và lãng mạn, một tập thể bao gồm những con người Bồ Đào Nha bình dị đã viết nên câu chuyện lịch sử cho riêng mình.

Màu áo bã trầu có vơi bớt nỗi buồn của Figo?

Phút bù giờ đầu tiên của hiệp một trận bán kết Euro 2016 giữa Đức và Pháp, khi mà tất cả đã nghĩ về một kết quả hòa thì Bastian Schweinsteiger khiến tất cả phải sững sờ. Một pha chạm bóng bằng tay quá nghiệp dư, và lần thứ hai liên tiếp ĐT Đức phải chịu một quả penalty oan nghiệt. Đó là bước ngoặt của trận đấu, và cũng là chủ đề được bàn tán nhiều nhất sau thất bại cay đắng của Die Mannschaft. Những ký ức đó khiến người ta nhớ về một câu chuyện khác cách đây 16 năm.