Takehiro Tomiyasu: Từ thần đồng bất đắc dĩ đến nốt trầm buồn ở Arsenal

Tác giả Tommny - Thứ Năm 18/12/2025 14:22(GMT+7)

Takehiro Tomiyasu sinh ra trong một gia đình mang đậm mã gen thể thao: mẹ là vận động viên điền kinh, còn cha là một kiếm thủ Kendo. 

 

Cha mẹ trao anh cái tên "Takehiro" vì họ mong muốn cậu con trai lớn lên khỏe mạnh và sở hữu một trái tim bao dung, rộng lớn như Thái Bình Dương.

Bà Kayoko, mẹ của anh, chia sẻ về triết lý nuôi dạy con đầy phóng khoáng: "Chúng tôi không có nguyên tắc giáo dục đặc biệt nào cả. Về cơ bản, tôi để nó tự quyết định và chỉ đứng sau quan sát để đảm bảo con không đi sai đường".

Định mệnh từ một tai nạn hy hữu

Ít ai biết rằng, Tomiyasu đến với bóng đá nhờ một tai nạn... dở khóc dở cười khi còn học mẫu giáo. Ban đầu, cậu bé định theo học bơi giống chị gái. Nhưng trong một lần nghịch ngợm trên chiếc máy chạy bộ ở nhà, Tomiyasu bị ngã và chấn thương hàm.

Vết thương khiến cậu không thể xuống nước cho đến khi lành hẳn. Trong thời gian chờ đợi vô định đó, Tomiyasu quyết định đi học thử bóng đá ở câu lạc bộ Cosmo.

"Thay vào đó, tôi đến câu lạc bộ bóng đá để thử chân. Rồi tôi thấy đá bóng vui quá nên quyết định theo đuổi nó nghiêm túc luôn," anh nhớ lại bước ngoặt định mệnh ấy.

Cậu bé không biết ăn gian

Khi bước vào trường tiểu học Mitiku, tài năng của Tomiyasu lọt vào mắt xanh của huấn luyện viên Kanji Tsuji thuộc đội Mitiku Kickers. Ông Tsuji tình cờ thấy cậu bé chạy bộ gần trường và bị mê hoặc bởi dáng chạy tuyệt đẹp ấy.

"Tomiyasu sống cách trường có 3 phút đi bộ nhưng lúc nào cũng chạy. Tôi nghĩ 'nhóc này thú vị đây' và mời cậu bé vào đội thông qua người quen," ông Tsuji kể lại.

 

Ban đầu, Takehiro Tomiyasu đá ở vị trí tiền vệ và khi học lớp 5, anh đã được các huấn luyện viên cho lên đá cùng các anh lớn. Tại đây, Takehiro lần đầu đá trung vệ và các thầy nhận thấy rằng, anh đã sớm vượt trình độ của các bạn cùng lứa.

Dù đội tập luyện 5 ngày/tuần với khối lượng chạy rất lớn, Takehiro Tomiyasu chưa bao giờ than vãn. Thầy Tsuji thường xuyên thấy cậu học trò tập thêm ở công viên đến tận 9 giờ tối và nhận thấy Takehiro tuy còn nhỏ nhưng lại có nhiều tham vọng.

Huấn luyện viên Tsugiyama, một người thầy khác, nhớ về sự nghiêm túc đến đáng sợ của cậu học trò nhỏ: "Tôi thường bắt cậu ấy chạy phạt nếu sút trượt. Tomiyasu luôn chạy hết tốc lực, chưa bao giờ tôi thấy cậu ấy 'ăn gian' hay cắt ngắn quãng đường. Ngay cả trong trận đấu, cậu ấy cũng tự điều chỉnh vị trí và tư duy liên tục nên tôi chẳng bao giờ phải mắng cậu ấy cả".

Bản thân Tomiyasu hồi tưởng về tuổi thơ "ăn ngủ bóng đá" của mình: "Nghỉ hè, tôi đá bóng cả ngày. Sáng đá, về ăn trưa, 1 giờ chiều lại ra sân đá tiếp, rồi 5 giờ chiều tập cùng đội... Bố mẹ chẳng bao giờ bắt tôi phải 'đi học bài đi'. Tôi cũng không chơi điện tử. Tôi chỉ đứng sau xem bạn bè chơi game bóng đá thôi. Tôi nghĩ mình có được ngày hôm nay là nhờ những ngày tháng vận động liên tục đó".

Cú sốc đầu đời

Ông Tsuji từng tin rằng Tomiyasu sẽ trở thành tuyển thủ quốc gia khi chứng kiến anh thi đấu năm lớp 4. Nhưng niềm tin ấy đã bị thử thách trong trận đấu với Aburayama Camellia FC, đội bóng sở hữu Yosuke Ideguchi (người sau này đá cho Celtic). Dù lớn hơn 2 tuổi, nhưng sự vượt trội của Ideguchi khiến Tomiyasu phải chật vật chống đỡ trong tuyệt vọng.

 

Một cú sốc lớn hơn đến khi Tomiyasu tham gia chuyến du đấu Tây Ban Nha cùng Học viện Barcelona Hakata sau khi tốt nghiệp tiểu học. Đội của anh thua thảm 1-10 trước Atletico Madrid.

Tomiyasu vẫn chưa quên cảm giác run rẩy ngày hôm đó: "Chúng tôi bị vùi dập tơi tả. Khi Atletico tung vào sân một cầu thủ có thể hình đáng sợ về cuối trận, tôi đã run lên và nghĩ rằng họ định kết liễu chúng tôi luôn hay sao," anh cười khổ. Trải nghiệm đó, cùng việc chứng kiến các cầu thủ đồng trang lứa chơi bóng đầy kỹ thuật và tư duy, đã hun đúc nên ý chí phải vươn ra biển lớn của chàng trai đến từ Fukuoka.

Giai thoại về "Giáo sư Tomiyasu"

Lên cấp hai, Tomiyasu gia nhập đội trẻ Avispa Fukuoka. Dù kỹ thuật chưa quá xuất sắc nhưng chiều cao 1m70 và sự tận tụy đã giúp anh ghi điểm. Anh làm đội trưởng suốt 3 năm, và có một câu chuyện khiến huấn luyện viên Miyahara nhớ mãi.

Khi đó, giờ đến sân của các cầu thủ không đồng đều. Tomiyasu luôn là người đến sớm nhất, một mình chuẩn bị bóng, marker, áo tập. Sau buổi tập, anh lại lặng lẽ thu dọn. Trong khi đó, nhiều bạn đến sát giờ, đá xong là về mà không dọn dẹp.

Thấy vậy, ông Miyahara tập hợp đội lại và hỏi Tomiyasu: "Là đội trưởng, em thấy hệ thống này có ổn không?". Ông muốn công việc phải được chia sẻ cho các thành viên khác.

Nhưng Tomiyasu điềm nhiên đáp: "Em nghĩ ai làm được thì cứ làm thôi ạ. Nếu em đến sớm và chuẩn bị sẵn sàng, mọi người có thể bắt đầu tập ngay. Em không thấy vấn đề gì cả".

Câu trả lời khiến ông Miyahara sững sờ và chỉ biết thốt lên: "Đừng có ôm hết việc vào người như thế! Từ giờ, hãy gọi cậu ấy là Giáo sư Tomiyasu (Tomiyasu Sensei)".

Sự điềm tĩnh đến lạnh lùng

Lên trung học, Tomiyasu được dìu dắt bởi huấn luyện viên Fujisaki. Ông nhanh chóng nhận ra điểm khác biệt của cầu thủ này, đó là sự bình thản đến lạ lùng. Không giống như những đứa trẻ giàu cảm xúc thường thấy trong bóng đá, Tomiyasu không bao giờ để lộ sự vui buồn.

 

Ông Fujisaki chia sẻ: "Tôi đã thấy khoảng 40 đứa trẻ trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Thường thì những đứa trẻ giàu cảm xúc sẽ dễ thành công. Nhưng Takehiro thì khác. Cậu ấy không có những thăng trầm cảm xúc, không bao giờ tự cao, lúc nào cũng bình thản. Thật ngạc nhiên khi thấy một đứa trẻ như vậy trong thế giới thể thao chuyên nghiệp".

Huấn luyện viên Fujisaki khi ấy mang trong mình một nỗi lo, rằng việc đóng khung Tomiyasu ở vị trí trung vệ quá sớm có thể sẽ kìm hãm giới hạn phát triển của cậu. Thời điểm đó, dù có thể hình tốt, Tomiyasu vẫn chưa hoàn thiện về khả năng chọn vị trí và phán đoán tình huống.

Vì vậy, ông Fujisaki đã đưa ra quyết định đẩy Tomiyasu lên đá tiền vệ phòng ngự. Mục đích của ông rất rõ ràng. Fujisaki muốn cậu học trò của mình phải đứng ở nơi "đầu sóng ngọn gió", nơi cậu buộc phải rèn luyện tầm nhìn bao quát và học cách xử lý áp lực từ tứ phía. Ông chỉ trả cậu về vị trí trung vệ khi mùa giải đã trôi về những chặng cuối cùng.

Nhờ sự dẫn dắt tinh tế đó, Tomiyasu trưởng thành với tốc độ chóng mặt.

Thông thường, khi lần giở lại hồ sơ của một ngôi sao, người ta thường tìm thấy những giai thoại ly kỳ hay những khoảnh khắc bùng nổ đầy kịch tính. Nhưng theo lời ông Fujisaki, Tomiyasu là một ngoại lệ. Chẳng có gì "kịch tính" về cậu cả. Mỗi khi được hỏi về những kỷ niệm đặc biệt với Tomiyasu, người thầy cũ thường lúng túng vì... không biết kể gì.

Điều duy nhất khắc sâu trong tâm trí Fujisaki là sự điềm tĩnh đến đáng sợ của cậu học trò. Tomiyasu luôn tập trung tuyệt đối vào trận đấu của riêng mình, gương mặt không bao giờ biểu lộ cảm xúc, dù là khi chơi thăng hoa hay lúc mắc sai lầm.

Không cần ai cầm tay chỉ việc, Tomiyasu tự mình phân tích điểm mạnh để phát huy và điểm yếu để khắc phục, rồi lẳng lặng chinh phục từng thử thách. Với Fujisaki, người đã dìu dắt vô số cầu thủ trẻ, Tomiyasu thực sự là một "ca lạ".

Sự điềm tĩnh ấy đã đưa anh đến với sân khấu lớn. Năm 2015, Tomiyasu ra mắt chuyên nghiệp. Năm 2018, anh ký hợp đồng với Sint-Truiden (Bỉ), rồi chuyển sang Bologna (Ý) và cuối cùng là Arsenal tại Premier League.

Arsenal và nỗi đau của "người khổng lồ chân pha lê"

Tại Arsenal, Tomiyasu nhanh chóng chiếm trọn tình cảm của người hâm mộ nhờ lối chơi lăn xả và khả năng phòng ngự chắc chắn. Tuy nhiên, hành trình của anh tại Bắc London lại bị bao phủ bởi bóng ma chấn thương.

Vận đen bắt đầu đeo bám anh ngay từ mùa giải đầu tiên với những chấn thương bắp chân dai dẳng. Đỉnh điểm của bi kịch đến vào tháng 03/2023, trong trận đấu gặp Sporting CP tại Europa League. Sau một pha trượt chân vô duyên trên mặt cỏ, Tomiyasu dính chấn thương đầu gối nghiêm trọng, buộc phải phẫu thuật và bỏ lỡ giai đoạn nước rút quan trọng nhất mùa giải.

 

Nỗi đau chưa dừng lại ở đó. Mùa giải 2024/25 tiếp tục là một nốt trầm buồn. Sau nhiều tháng nỗ lực hồi phục để trở lại trong trận gặp Southampton vào tháng 10, Tomiyasu được tung vào sân từ ghế dự bị với bao kỳ vọng. Nhưng chỉ sau 6 phút ngắn ngủi, anh lại tái phát chấn thương ngay trong lần chạm bóng đầu tiên. Hình ảnh Tomiyasu cúi đầu rời sân đã trở thành biểu tượng cho sự nghiệt ngã của bóng đá đỉnh cao. 

Tuy nhiên, “từ bỏ” dường như không có trong từ điển của Tomiyasu. Sau khi đồng ý chấm dứt hợp đồng với Arsenal vào mùa hè 2025, anh vẫn không ngừng tập luyện để hồi phục và được Ajax đề nghị ký hợp đồng. Dù chỉ là bản hợp đồng ngắn hạn nhưng đó vẫn là tín hiệu tích cực cho sự nghiệp của hậu vệ người Nhật.

(Theo Piece of Japan)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Hugo Ekitike đã trả lời câu hỏi: "Mua nó về để làm gì?"

Hình ảnh tiền đạo người Pháp mệt rũ đi về phía đường biên phút 78 lập tức kéo cả khán đài nhà đứng dậy vỗ tay. Đó là lời cảm ơn dành cho người ghi 2 bàn, đồng thời là nhân vật định đoạt trận gặp Brighton and Hove Albion. 

Trong guồng quay của thời đại dữ liệu thống kê: Các cầu thủ đang thích ứng như thế nào?

Danh sách các điều khoản tiền thường 3 chữ số dành cho Cầu thủ Z dài đằng đặc. Một vài điều khoản trông khá quen thuộc: Đạt các mốc thành tích săn bàn tăng dần hoặc đáp ứng đủ số lần ra sân được yêu cầu trong một mùa giải. Nhưng bên cạnh đó cũng có những điều khoản hơi… lạ đời. Chẳng hạn như: “Nếu CLB X ghi 3 bàn và Cầu thủ Z góp mặt trong trận đấu đó.”

Còn ai nhớ về "gã tóc ngành" Loris Karius?

Trong ký ức của nhiều người, cái tên Loris Karius dừng lại ở đêm Kyiv 2018, nơi hai sai lầm của anh góp phần đẩy Liverpool vào bi kịch và đưa Real Madrid lên ngôi vô địch Champions League. Từ sau đêm ấy, hình ảnh Karius trong mắt công chúng gần như bị đóng khung.

Leo Messi và câu chuyện "nuôi em"

Tuổi thơ của Messi gắn với chẩn đoán thiếu hormone tăng trưởng, trong khi gia đình không đủ khả năng theo nổi phác đồ điều trị lâu dài. Việc được Barcelona đưa sang Tây Ban Nha và chi trả toàn bộ chi phí y tế đã đổi hẳn quỹ đạo cuộc đời anh. Trải nghiệm đó để lại dấu ấn rất sâu, biến câu chuyện một đứa trẻ chỉ tiếp tục giấc mơ nhờ được giúp đỡ thành điểm xuất phát cho những gì anh làm sau này khi đã là siêu sao toàn cầu.

Thực chất mối quan hệ giữa FIFA và Donald Trump là như thế nào?

Trong nhiều năm qua, Trump nhiều lần khẳng định mình đã góp phần chấm dứt hoặc làm dịu rất nhiều điểm nóng xung đột trên thế giới, song song với đó là việc phê chuẩn một số chiến dịch can thiệp quân sự, có trường hợp gây nhiều tranh luận về tính chính đáng.

Đình Bắc: Kế thừa “tia chớp trong bão tố”

Biết đâu, SEA Games 33 sẽ là giải đấu quan trọng nhất sự nghiệp Nguyễn Đình Bắc. Bởi nó chắn ngay ngã ba đường: tiếp tục là cầu thủ trẻ của những khoảnh khắc, trồi sụt phong độ; hay luôn uy tín khi cần thiết, vươn mình trở thành tên tuổi lớn.

Chelsea 1-1 Arsenal: Tối chủ nhật của các boy phố

Ngay từ những phút đầu, không khí Stamford Bridge đã căng cực. Marc Cucurella đập thẳng vào Bukayo Saka, cho cầu thủ Arsenal bay khỏi mặt cỏ và sớm nhận thẻ vàng. Trận derby biến thành một buổi chiều mà hai băng London đã kéo nhau ra va chạm.