Tất cả đều bất ngờ. Các Cules đã từng một thời yêu Figo cuồng nhiệt như thể bị kéo rơi từ trên không xuống mặt đất. Pep Guardiola, cha đỡ đầu của con gái Figo, không hề mảy may biết gì về việc người đồng đội sắp sang Real Madrid. Francesc Arnau, thủ môn của Barca thời đó, chỉ biết thốt lên “Anh ấy đã làm tất cả bị sốc. Nhưng đó mới là bóng đá, đó mới là cuộc sống”.
...Có người tin rằng may mắn sẽ đến với ai tìm thấy phía cuối cầu vồng, có kẻ “chân thật” hơn khi cho rằng một hũ vàng, kho báu đang chờ đợi nhân vật may mắn ấy. Bóng đá Việt Nam trong giai đoạn hoàng kim 2007-2008 đã tìm ra cho riêng mình không chỉ một mà đến hai chiếc cầu vồng lịch sử, và người vẽ nên không ai khác là tiền vệ tài hoa- Nguyễn Minh Phương.
Pep là nhà truyền giáo bóng đá với nhiều phát kiến chiến thuật táo bạo mang về thành công cho đội bóng. Nhưng dù là ở Tây Ban Nha hay Đức thì ông cũng cần đến những cầu thủ đặc biệt thông minh để thực thi ý tưởng. Ở Bayern Munich, đó là Thiago Alcatara, còn ở Manchester City, đó chính là Guendogan!
Milan là một thành phố tấp nập với một nhịp sống nhanh và bận rộn. Nhịp sống ấy được người Milan mang vào cả trong sân bóng, với những quả pháo bông một thời rực cháy bốn khán đài San Siro. Tình yêu sắc đỏ đen hoặc xanh đen cuồng nhiệt còn được thể hiện qua những quán bar vỡ oà sau một chiến quả, hay những lần lũ trẻ trong một khu dân cư bình thường đập tay đầy phấn khích lên bất kì thứ gì đang ở cạnh chúng để ăn mừng bàn thắng. Milan đã từng là thủ phủ chứng kiến tình yêu bóng đá được đẩy đến m
Đó là một đêm mưa tầm tã tại San Siro, khi mà những milanista trên khắp các góc khán đài vẫn còn chưa hết phấn khích thì ở dưới sân, gã hậu vệ hào hoa Alessandro Nesta đã lạnh lùng thực hiện một đường chuyền dài sắc lẹm đưa bóng tìm đến đúng vị trí của Seedorf. Rất nhanh chóng, tiền vệ người Hà Lan đánh đầu trả ngược bóng ra cho Kaka để rồi tình huống bắt volley kinh điển của “Thiên thần” sau đó đã khiến người hâm mộ AC Milan được vỡ òa trong niềm hạnh phúc bất tận…
Nếu để nhìn lại, trận đấu gặp Brazil đáng lẽ phải được yêu mến nhiều hơn thế, bởi đó là lần cuối thiên tài lớn lên từ khu ổ chuột gây ấn tượng mạnh với thế giới (mặc dù sau đó ông đã từng nổ súng vào lưới Hy Lạp ở USA 94 với cơ thể chứa đầy chất kích thích). Trong sáu giây ngắn ngủi, Diego Maradona tài ba mà cả thế giới bóng đá biết đến ở Mexico 86 đã xuất hiện trở lại ở Italia 90: những phút giây tuyệt vời mà Maradona được sống là chính mình như ông vẫn luôn tự hào: “Tôi luôn là tôi, là chính
“Sir Alex có lẽ ông đã hết thời!”, đó là những gì báo chí Anh quốc đặt lên trang nhất sau khi nghe tin Manchester United mang về một thủ môn 35 tuổi. Sau quá nhiều những thử nghiệm thất bại trong khung gỗ, cuối cùng Sir Alex Ferguson lại đặt niềm tin vào một thủ thành mà đỉnh vinh quang đã ở lại sau lưng cả chục năm trước. Nhưng không ai ngờ rằng bản hợp đồng đầy tranh cãi đó lại là dấu mốc cho một câu chuyện tình muộn màng ở Old Trafford, câu chuyện tình mang tên Edwin Van Der Sar.
Những năm 90s chứng chiến sự xuất hiện không phải một mà là hai biểu tượng điển hình của Fantasisti của đất nước Italia. Đó chính là Francesco Totti và Alessandro Del Piero, những cái tên khiến bóng đá Italia trở nên quyến rũ hơn, nghệ thuật hơn và nhiều niềm vui bất tận hơn.
Khi Manuel Locatelli ghi bàn thắng duy nhất vào lưới Gianluigi Buffon, Gianluigi Donnarumma có pha bay người xuất thần cản phá cú sút xa của Sami Khedira trong những giây cuối cùng để đem về chiến thắng trước Juventus, một lần nữa các cổ động viên AC Milan lại nói về những tài năng trẻ và niềm hy vọng. Và mới chỉ bốn năm trước thôi, họ cũng từng có một người như thế…
Nói về Bayern Munich là nói về câu lạc bộ lớn nhất của nước Đức, với 25 chức vô địch trong 52 mùa giải từ khi thành lập Bundesliga. Không chỉ áp đảo trong nước, đội bóng áo đỏ còn mang sức mạnh ra thị uy ở đấu trường châu Âu, giành 5 chức vô địch C1 và Champions League, là một trong số ít những đội bóng giành đủ ba cúp châu Âu và hai lần giành cúp Liên Lục Địa (tiền thân của cúp vô địch thế giới các câu lạc bộ).
“Vàooo!!!”- phút thứ 72 của trận đấu, Trần Thành tung một cú sút nối nhẹ nhàng nhưng vừa đủ để hạ gục thủ thành Bahrain. Cả nước bùng nổ trong niềm sung sướng vỡ òa, vậy là cuối cùng sau bao nhiêu năm, bộ môn bóng đá 11 người của nước nhà cũng đã được tiến ra sân chơi thế giới.
Một đôi bạn thân thiết cả trong và ngoài sân cỏ. Thứ tình cảm ấy được những người đồng đội xung quanh cảm nhận được đó là thứ tình cảm còn đặc biệt hơn cả tình bạn, nó tựa như một chất xúc tác, một nguồn cảm hứng để cả hai thăng hoa mỗi khi được ra sân cùng nhau.
Lý do cho việc Eden Hazard chơi kém ở mùa trước giờ chẳng ai muốn nhắc lại nữa. Phần vì chẳng ai chắc những phỏng đoán nhạy cảm về Mourinho là đúng hay sai, phần vì dù lý do có là gì thì màn trình diễn tồi của tiền vệ người Bỉ cũng đã là một sản phẩm của quá khứ.
Wenger tiến đến chỗ tôi, giơ tay ra hiệu và nói: “Giờ ông muốn giải quyết chuyện này thế nào?”. Sir Alex Ferguson nhớ lại những gì đã xảy ra, một năm sau trận chiến được coi là nổi tiếng và gây tranh cãi bậc nhất nhất trong lịch sử Premier League. “Ông ta đứng ở đó, chỉ trích cầu thủ của tôi, gọi họ là những kẻ lừa đảo, vì thế tôi bảo ông ta để cho các học trò của tôi yên, và hãy cư xử cho đúng mực vào!”
Nếu như Roman mua một đội bóng nào đó khác, có lẽ tầm ảnh hưởng của ông đã không lớn đến thế, và qua đó người ta cũng không bao giờ được chứng kiến cú đề-pa chuẩn bị cho sự chuyển mình phá vỡ truyền thống của bóng đá xứ sương mù.
Khi thất bại, người gác đền nhận lấy sỉ nhục. Khi thành công, vinh quang cũng không có chỗ cho họ. Buffon xuất sắc là thế, Manuel Neuer xuất sắc là thế, hay trước đó là Oliver Kahn, Dino Zoff, Sepp Maier,…đều đứng bên lề vinh quang. Nhưng lịch sử bóng đá đã từng chứng kiến một thủ thành đoạt quả bóng vàng châu Âu, đó cũng là ông vua của tất cả mọi người gác đền: Lev Yashin!
Quay cuồng trong lễ ăn mừng, Patrick Kluivert cố giữ sự tỉnh táo để suy nghĩ về những điều tốt đẹp đã qua. Đó là phút 85 trận chung kết Champions League 1995 và anh ghi bàn thắng, một lần nữa đem về chức vô địch châu Âu cho đội bóng quê hương – Ajax Amsterdam.
Là chân sút vĩ đại nhất câu lạc bộ, là người sánh ngang với Jimmy Greaves và Denis Law với khả năng săn bàn trong vòng cấm, là đàn anh và “người thầy” dìu dắt Robbie Fowler những ngày đầu chân ướt chân ráo, là người đã đem về hàng loạt chiếc cúp trong phòng truyền thống của câu lạc bộ, nhưng sự vĩ đại của Rush không đơn giản như thế. Ông vĩ đại vì là người thấm nhuần truyền thống nơi đây, và chết đi sống lại cho mãnh đất này-mãnh đất Liverpool.
Ở Juve, trong bất kì thời kì nào, người ta cũng tìm ra cho đội bóng một biểu tượng để mà nhớ về với niềm tự hào. Từ Giampiero Boniperti cho đến Alessandro Del Piero, và bây giờ, không ai phù hợp hơn ngoài Marchisio. Chàng tiền vệ có mái tóc vàng và đôi mắt xanh sâu thẳm từ lâu với các Juventini đã trở thành một biểu tượng mới bởi con người anh, sinh ra là để dành cho Juve...