"Tôi có nghe trên Mạng xã hội đồn cậu về nhà hả Evra? Nói chuyện với tôi nào!" Status của Rio Ferdinand cách đây mấy ngày khiến Old Trafford sôi động vì tin đồn có trọng lượng từ cựu trung vệ Manchester United. Kể từ đó, báo chí đưa tin Patrice Evra có thể quay lại Manchester Utd theo dạng cho mượn ngắn hạn từ Juventus.
“Một đội bóng chỉ cần có ba Fernandinho thì có thể vô địch ở bất kỳ giải đấu nào”- Pep trong ngày cao hứng đã lớn tiếng trình bày như vậy. Thoạt đầu có vẻ lạ, tại sao không phải là Kevin De Bruyne hay David Silva, những cầu thủ mang nhiều yếu tố giống khuôn mẫu Pep thích, mà lại là anh chàng Fernandinho với hình ảnh hơi công nhân mà khán giả đã nhẵn mặt.
Nếu đằng sau một thất bại luôn là một vực thẳm hun hút thì đã chẳng có khái niệm tai nạn, và cũng không có khái niệm HLV giỏi. Hãy tin rằng Chelsea, dù có ngã trước Tottenham, thì vẫn sẽ là ứng cử viên số 1 cho ngôi vô địch. Cũng như việc Mourinho, sau những ngày nhạt nhẽo và uể oải, đang đưa Man Utd tới mạch 7 trận thắng không nghỉ, điều chưa xảy ra trong suốt hơn 5 năm qua.
Có thể Thuram không phải là cầu thủ nổi tiếng nhất của tuyển Pháp, nhưng những kỷ lục mà Thuram tạo lập đã biến anh thành một tượng đài sống. Từ France 98, đến Serie A những năm đỉnh cao, cho đến World Cup 2006, Thuram giống như những gì tiêu biểu cho bóng đá của cả một thời đại - một thập kỉ xuất hiện một chính trị gia làm hậu vệ tuyệt vời.
“Ngáo”, “Tù”, “Lầy”, “Điên”. Bốn từ ấy sẽ còn đeo Liverpool vào năm 2017 này, chắc chắn là như vậy. Sẽ còn những trận đấu điên khiến cổ động viên muốn rớt trái tim ra khỏi lồng ngực. Nhưng hãy chấp nhận, bởi đó là Liverpool của hiện tại. Mục tiêu là Top 4 và Liverpool đã có mặt trong Top 4 cho đến lúc này.
Cruyff thường nói về sự đơn giản. Với ông, chơi bóng với những đường chuyền “thừa thãi” là điều không thể chấp nhận, tất cả cũng chỉ để đạt được một thứ: Sự đơn giản. Cruyff đã từng chỉ trích một bàn thắng mà mình ghi được vì cho rằng đáng lẽ nó phải đến sớm hơn trong trận đấu. Thêm những đường chuyền thừa là không cần thiết và có thể dẫn tới việc tăng thêm cơ hội cho những sai lầm xảy ra. Sự đơn giản làm tăng thêm khả năng và tính hiệu quả.
Đằng sau sự hào nhoáng luôn là những khoảng tối. Dù ở đâu hay bất cứ vấn đề gì, đó là những thứ luôn song hành với nhau. Xứ sở sương mù từng sở hữu một cầu thủ tài năng, thu hút, ấn tượng và cũng đầy tiếc nuối. Anh là Paul Gascoigne.
Chuyện kể rằng, vào một ngày đẹp trời năm 1976, có hai danh thủ từ miền Bắc đã lặn lội đường xa để ngồi trên sân Hoa Lư nhằm chiêm ngưỡng buổi tập của đội Tổng Cục Vật Tư. Hai con người ấy là hai anh em kiện tướng của Thể Công: Nguyễn Thế Anh-Nguyễn Cao Cường. Họ đến nhằm có dịp bắt tay để thể hiện lòng ngưỡng mộ với bộ đôi “Sóng thần” miền Nam ngày ấy: chàng trai đào hoa Quang Đức Vĩnh và con đại bàng Võ Thành Sơn.
Trong mắt người hâm mộ và cầu thủ đối phương, Marcos Rojo có thể bị xem là một kẻ bạo lực, một hung thần trên sân cỏ, một tên đồ tể theo đúng nghĩa. Thế nhưng, vào thời điểm hiện tại, chính thứ tinh thần chiến đấu không khoan nhượng ấy của trung vệ người Argentina lại đang mang đến một niềm tin vững chãi nhất cho hàng phòng ngự Quỷ đỏ.
Mười hai chiến thắng liên tiếp và chỉ để lọt lưới hai lần – Chelsea trở thành đội bóng đầu tiên sau 128 năm qua đã lập được kỳ tích này ở Premier League, chức vô địch dường như đang ở gần họ hơn bao giờ hết. True Blues vui mừng khi Conte và các học trò đã mang về món quà ý nghĩa trong dịp Boxing day tưng bừng ấy. Và trong những niềm vui lớn ấy, có niềm vui nho nhỏ của Pedrito – Pedro “bé nhỏ” – giọng nam chính trong bản nhạc Blues.
“Nếu có cầu thủ nào sinh ra để dành cho Liverpool, đó phải là Gary McAllister. Anh ấy có mọi thứ gắn liền với người hâm mộ đội bóng, lối chơi thanh nhã và hành xử văn hoá trong lẫn ngoài sân bóng. Gary gợi nhớ lại những di sản từ Scotland đã tạo ra những ảnh hưởng nhất định đến lịch sử đội bóng.” - Jamie Carragher
Fabrizio Ravanelli sinh ra tại thành phố Perugia thuộc vùng Umbria nằm ở miền Trung nước Ý vào ngày 11/12/1968. Chàng trai trưởng thành trên mảnh đất Perugia có một vóc dáng của một đô vật. Nhưng điều tạo nên sự đặc biệt và mang tính nhận dạng của Ravanelli lại là mái tóc cua sớm bạc trắng của mình. Chính vì vậy, Ravanelli được biết đến với biệt danh rất dễ thương đó là “Penna Bianca”, có nghĩa là “Chiếc lông vũ trắng”.
Bernd Schuster là một tiền vệ trung tâm nhưng có thể chơi tốt ở vai trò libero, nhạc trưởng, thậm chí là trung vệ, người Đức đã hình dung rằng đây sẽ là một Franz Beckenbauer mới ở thập niên 1980, nhưng sau tất cả, đó chỉ là nỗi thất vọng tràn ngập. Phía sau Schuster là một câu chuyện kì lạ, về tài năng không bao giờ gặt hái vinh quang xứng đáng, về một thiên thần lạc lối ở mảnh đất tăm tối Tây Ban Nha.
Bóng đá trở thành môn thể thao vua cũng chính là bởi nó mang lại quá nhiều các cung bậc cảm xúc khác biệt nhau. Kẻ thắng hạnh phúc, người thua rơi lệ; nếu có những người sẽ mang lại cho chúng ta những cảm xúc rưng rưng khi nhắc đến, thì cũng phải có người mang tiếng cười đến môi người hâm mộ. Vì bóng đá đâu chỉ có hồi ức hay chiến thuật, bóng đá còn phải có cả những chủ đề như “Lord” nữa, để biến thành một môn thể thao trọn vẹn với những hỉ, nộ, ái, ố rất riêng. Và chúng ta nên cảm ơn Nicklas Be
Cho đến tận bây giờ, ngay cả khi trận chung kết EURO 2016 đã trôi qua được gần nửa năm thì bản thân Eder vẫn còn chưa hết cảm giác lâng lâng sau những điều kỳ diệu mà mình từng làm được. Từ một kẻ vô danh bậc nhất giữa cuộc đời này, anh đã trở thành người hùng cứu rỗi cả dân tộc Bồ Đào Nha khỏi những tháng năm dang dở đến oan nghiệt.
So sánh Sanchez với cái gì cũng được, từ chú Cuội cô đơn nơi gốc cây đa vắt vẻo cung trăng đến một nốt thăng mạnh mẽ lạc điệu trong một bản Ballad buồn đầy yếu đuối.
“Cứ thêm một tuổi, tôi lại càng hoàn thiện hơn, như loại rượu vang đỏ ấy. Anh thích vang đỏ chứ? Tôi là một ví dụ hoàn hảo cho hình ảnh đấy. Tôi đã ổn định ở đây, và thấy hạnh phúc lắm. 35 tuổi rồi đấy, nhưng tôi thì cứ nghĩ tôi mới 20. Có khi tôi phải chơi bóng đến khi 50 tuổi mất.” - Zlatan Ibrahimovic
Cái tên Santiago Canizares chắc chắn sẽ khiến cho nhiều người cảm thấy nuối tiếc về những năm tháng dang dở của Valencia trong giai đoạn chuyển giao giữa hai thiên niên kỷ, một thời kỳ hoàng kim từng chứng kiến đội bóng chủ sân Mestalla thiêu đốt cả châu Âu bằng lối chơi rực lửa. Để rồi, bỏ lại đằng sau lưng tất cả những ký ức vinh quang ấy, giờ đây gã khùng với mái tóc bạch kim vẫn đang tiếp tục rong ruổi trên chặng đường tìm kiếm giấc mơ cho riêng mình, nơi mà những niềm hoài bão và khao khát
Pagliuca là một thủ môn với cá tính độc đáo, tài năng bắt bóng được coi là thiên bẩm. Với phản xạ tuyệt vời trước khung gỗ cùng với khả năng chơi bóng bằng cái chân trái cực tốt, Pagliuca thực sự đã để lại dấu ấn không thể nào phai trong lòng những tifosi của những năm 90 và của cả những người hâm mộ sau này mỗi khi xem lại những clip của ông. Một bức tường cao lớn, vững chãi từ Genova tới Milano và với cả nước Ý. Il Muro sẽ mãi là bức tường bất diệt trong lòng những mọi tifosi, bức tường của nh