Không những tour du đấu xuyên đại dương, không những bản hợp đồng bom tấn, cộng với một giai đoạn tiền mùa giải không quá đặc sắc; Barca trước thềm mùa giải mới 2012/13 như một mặt nước chỉ gợn chút sóng nếu so với một Real cuồn cuộn bọt trắng xóa ở Tân thế giới. Khả năng và cơ hội, đó là câu hỏi dành cho Barca. Và câu trả lời là một mặt nước tĩnh lặng đôi khi là dấu hiệu của một cơn đại hồng thuỷ.
Có một giai đoạn sau khi Tito nhậm chức HLV trưởng Barca thay Guardiola, báo chí TBN, đặc biệt có Tổng biên tập tờ AS (Madrid) – ông Alfredo Relano, một nhà báo tên tuổi tin rằng Tito chỉ là một cái cọc mà vô tình hoặc gượng ép mà Barca chộp lấy để khỏi chết chìm, mặc dù trước đó ông lại cho rằng Barca tìm thấy giải pháp ngay trong chính mình.
Như một cái ly vẫn còn đọng lại cặn, mặc cho những lời giải thích từ đích thân CLB, Guardiola hay cả những cầu thủ Barca, sự hoài nghi vẫn luôn tồn đọng trong tiềm thức nhiều người, kể cả những người hâm mộ Barca. Thất bại trước Real và Chelsea, dẫn đến kết cục mất đi hai danh hiệu quan trọng bậc nhất mùa giải đẩy Barca vào tăm tối và đồng thời khép lại kỷ nguyên Guardiola từng rạng ngời trước đó. Guardiola vẫn có thể chữa lại vết thương của mùa giải 2011/12 nếu ông tiếp tục, thay vì ra đi như một kẻ thất bại (dù ông có danh hiệu cúp Nhà Vua cuối mùa), nhiều người tin như thế và tiếc nuối về sự chia tay của ông. Vì lẽ đó, sự thờ ơ với Tito là dĩ nhiên.Barca đang cần sự ổn định cho mùa giải mới
Không cần ổn định vì đã quá… ổn định
Giai đoạn khởi động mùa giải bắt đầu và khép lại với Barca của Tito mà không có những biến động như nhiều người chờ đợi sau thất bại mùa trước: thanh lọc đội hình, bổ sung nhân sự rầm rộ, cách tân chiến thuật,… Không hề! Barca của Tito vẫn như Barca của Guardiola, chỉ đơn giản là “Mọi thứ vẫn như cũ”,… như lời nhiều cầu thủ khẳng định. Kỹ tính lắm mới tìm ra những gợn sóng trên cái mặt nước tĩnh lặng ấy, nhưng nhiều gợn nhỏ sẽ tạo nên những đợt sóng lớn. Tiền vệ Fabregas – một cầu thủ nổi tiếng bởi sự “tự phê” khẳng định: “Không như những gì bạn thấy, Tito là một người đàn ông đầy cá tính!”. Những gợn sóng nhỏ đó, nét cá tính đó, chính là những chính sách bé nhưng mang sắc thái tầm cỡ như việc: thà mất tiền triệu chứ không để Messi ra sân vài phút dù gặp chấn thương bé tí, chấp nhận sự chỉ trích để mang đội B đá Siêu cúp Catalunya vì muốn những trụ cột được dưỡng sức,… tất cả đều có bàn tay của Tito xen vào hoặc cầm trịch.
Sự thất bại của Barca trước Real và Chelsea không đồng nghĩa với sự thất bại của cả một quá trình được gầy dựng nên suốt 4 năm qua bởi Guardiola và các học trò, cùng Tito. Barca của mùa giải 2011/12 chỉ đơn giản như một chiếc tàu lạc khỏi đường ray ở một khúc cua nào đó thay vì sự đổ vỡ của cả một hành trình. Do đó, sự tĩnh lặng của mặt nước, hay giữ vững sắc thái chủ đạo của phong cách và triết lý, điều vốn được thể hiện trong cả 5 trận giao hữu vừa qua (đặc biệt là trong mỗi hiệp 1 của các trận đấu) là điều cần thiết và đáng hoan nghênh. Tito, với vai trò của người lái tàu, mới chỉ cần đưa Barca đang đi lạc kia trở về với đường ray mà họ đã đi suốt 4 năm qua. Việc tìm về lối cũ chính vì thế không mang lại cảm giác của sự đột biến hay đổi thay ghê gớm nào.
Những nét mới của Barca trong mùa hè này, như Jordi Alba, hay có thể là thêm một bản hợp đồng nào đó trong thời gian tới; việc chối từ sơ đồ 3-4-3 từng rất mạo hiểm mùa trước để trở về với 4-3-3 thuần của Tito,… đều nằm trong dự tính của vị tân HLV này. Bên cạnh đó, những sự thay đổi nơi thượng tầng Barca khi ban lãnh đạo đội bóng này trở nên dũng cảm đã bắt đầu manh nha, cộng với những tác nhân “ngoại cảnh” như vấn đề trọng tài khó có thể tái diễn thêm một lần nữa,… tất cả khiến cho khả năng và cơ hội tìm lại vinh quang như xưa của Barca vẫn nguyên vẹn. Chắc chắn, Barca của Tito mùa giải mới không có ý định tìm lại sự ổn định, bởi họ đã ổn định sẵn, thay vào đó, họ tìm đến sự hoàn bị, cho việc bon bon về đích.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)