(Bongda24h) - 10 năm trước (12/08/2003), Manchester United đã đem về Old Trafford một tiền vệ trẻ măng (mới 18 tuổi), chưa được nhiều người biết đến, sở hữu mái tóc vàng óng ả và còn rất bẽn lẽn vì chưa được trải nghiệm nhiều bầu không khí bóng đá đỉnh cao. Có lẽ, khi ấy, chẳng nhiều người dám mường tượng rằng 10 năm sau, chàng trai đó đã đạt tới "cảnh giới thượng thừa" của một cầu thủ bóng đá và mấy năm qua, CR7 cùng lắm chỉ chịu đứng sau Lionel Messi mà thôi (song với nhiều người thì Ronaldo mới xứng đáng là số 1). Nhân cái cột mốc "đặc biệt" này, hãy cùng điểm lại chặng đường gian khó mà Ronaldo đã vượt qua để có được ngày hôm nay.Ronaldo trong lễ ra mắt Man Utd. Cầu thủ đứng cùng anh là Kleberson, tiền vệ người Brazil, một bản hợp đồng thất bại của Sir Alex
Mùa giải 2003-2004
Quá ấn tượng trước những gì Ronaldo thể hiện trong màu áo Sporting Lisbon ở trận giao hữu gặp Man Utd (đội bóng BĐN thắng 3-1) lại cộng thêm sự tư vấn và thuyết phục của viên trợ lý Carlos Queiroz (một người BĐN chính hiệu nên cực kỳ am hiểu bóng đá nước nhà cũng như có nhiều mối quan hệ, tay chân thân tín tại quê hương), Sir Alex Ferguson đã không ngần ngại chi ra gần 13 triệu bảng để giành quyền sở hữu Ronaldo, kéo theo nhiều hoài nghi xen lẫn tò mò của giới chuyên môn làng bóng đá xứ sở sương mù bởi khi ấy, Ronaldo hoàn toàn vô danh. Trong quãng thời gian đầu khoác màu áo Đỏ, những gì cầu thủ tuổi Sửu này (sinh năm 1985) trình diễn mới chỉ dừng lại ở các màn rê dắt bóng "thừa lắt léo, thiếu hiệu quả" bên hàng lang cánh phải. Ban đầu các hậu vệ đối phương còn đôi chút ngỡ ngàng trước một anh chàng trẻ măng, khá điển trai với đôi chân đảo như rang lạc nhưng về sau, họ dễ dàng "bắt bài" Ronaldo. Thêm vào đó, anh còn rất hạn chế và non nớt ở khả năng tạt bóng, tố chất không thể thiếu của một tiền vệ cánh. Song với những nỗ lực bền bỉ cùng sự giúp đỡ, chỉ bảo tận tình của ông thầy đáng kính, Ronaldo tiến bộ dần qua từng trận. Đến tháng 11 năm 2003, anh đã có bàn thắng đầu tiên trong màu áo Man Utd ở trận gặp Portsmouth và tới cuối mùa giải, anh có được danh hiệu lớn đầu tiên tại "Quỷ đỏ" thành Manchester (cúp FA) sau trận chung kết thắng đối thủ hạng dưới Milwall 3-0 mà Ronaldo chính là người mở tỷ số. Tổng kết lại năm đầu tiên, thành tích của Ronaldo khá khiêm tốn (chỉ có 6 bàn sau 40 trận ra sân) nhưng anh đã bộc lộ được tiềm năng của một ngôi sao sáng giá trong tương lai.Ronaldo vui mừng với danh hiệu đầu tiên giành được ở Man Utd (cúp FA)
Mùa giải 2004-2005
Lúc này, Ronaldo đã hoàn toàn bước ra "ánh sáng" và được dư luận chú ý nhiều. Anh suýt giành chức vô địch Euro 2004 trong sắc áo Seleccao khi giải đấu được tổ chức trên sân nhà nếu như không thua sốc "hiện tượng thần kỳ" Hy Lạp ở trận chung kết. Dẫu sao, đó cũng là giải đánh dấu sự trưởng thành thêm một bậc của Ronaldo (ghi 2 bàn, lọt vào Đội hình tiêu biểu của Euro 2004). Bởi thế bước sang mùa bóng mới, Ronaldo mau chóng xác lập chỗ đứng chắc chắn trong đội hình chính thức của "Quỷ đỏ". Tài ghi bàn siêu việt không kém gì một chân sút thực thụ bắt đầu được khẳng định dù rằng, thời đó, anh vẫn bị "đóng đinh" ở vị trí tiền vệ phải chứ chưa được chơi tự do trên hàng công như giai đoạn về sau. Trình độ kiến tạo cơ hội cũng được cải thiện rõ rệt nhưng thực sự, Ronaldo chưa hoàn toàn chuyển mình, thỉnh thoảng vẫn rườm rà không cần thiết. Đóng góp của anh cho đội bóng cũng không tăng trưởng đột biến và Man Utd cũng chưa thể trở lại ngôi vị số 1 Premier League mà chỉ đoạt danh hiệu á quân mà thôi. Tuy nhiên chừng đó đã đủ thuyết phục Man Utd xúc tiến việc gia hạn hợp đồng với Ronaldo.Vụ scandal với Rooney ở World Cup 2006, suýt dẫn đến chuyện chia tay Man Utd
Mùa giải 2005-2006
Đây chính là mùa giải chứa nhiều sự việc không vui của Ronaldo dù về mặt chuyên môn, anh vẫn có được sự thăng tiến (số bàn thắng lần đầu tiên vượt qua mốc 10), khiến nhiều người liên tưởng đến hình ảnh của tiền bối George Best (lắm tài mà nhiều tật). Lần đầu tiên trong màu áo Man Utd, CR7 phải nhận lấy tấm thẻ đỏ trực tiếp do hành vì tấn công nhằm vào Andy Cole, một cựu "Quỷ đỏ", trong trận derby thành Manchester. Tiếp đến, anh lại xô xát với người đồng đội đàn anh Ruud Van Nistelrooy trên sân tập. Ngoài sân cỏ, cha của anh qua đời ở tuổi 52 do chứng nghiện rượu nặng gây tổn thươn gan và chỉ khoảng 1 tháng sau, anh bị cảnh sát điều tra xét hỏi vì liên quan đến cáo buộc hiếp dâm song vụ scandal sau đó được dàn xếp ổn thoả. Dẫu cho Ronaldo không còn "lành tính" như hồi đầu khoác áo Man Utd nhưng đội bóng và đặc biệt Sir Alex vẫn hoàn toàn tin tưởng vào triển vọng phát triển của anh. Mùa này, Ronaldo đã có danh hiệu thứ ở Manchester nhưng vẫn chỉ là cúp Liên đoàn Anh kém danh giá chứ không phải Premier League (anh đã ghi 1 bàn trong trận chung kết thắng Wigan 4-0).Ronaldo không ngừng rèn luyện kỹ năng đá phạt mang thương hiệu riêng
Mùa giải 2006-2007
Mối quan hệ tốt đẹp giữa Ronaldo và Man Utd đột nhiên đứng trên bờ vực đổ vỡ sau khi anh dính vào vụ rắc rối liên quan đến đối tác ngày một ăn ý trên hàng công, Wayne Rooney. Chẳng là tại VCK World Cup 2006 trên đất Đức, trong trận tứ kết Anh - BĐN, chính Ronaldo đã tuôn ra vài lời gièm pha với trọng tài xung quanh một tình huống phạm lỗi của Rooney, làm cho "chàng Shrek" bị đuổi khỏi sân và kết cục Anh tức tưởi chia tay giải đấu sau khi thất bại trên chấm luân lưu 11m còn BĐN giành vị trí thứ 4 chung cuộc. May mắn, Fergie đã kịp thời ra tay hoá giải sự hận thù vừa nhen nhóm giữa họ để rồi nhờ vậy, Ronaldo lại được thoả sức vẫy vùng ở Old Trafford với sự hỗ trợ nhiệt tình như mọi khi của đồng đội R10. Đây là mùa bóng chứng kiến sự bùng nổ mạnh mẽ của Ronaldo sau khi tích luỹ đủ kinh nghiệm, vốn sống. Anh đã đạt tới con số 20 bàn tại Premier League, qua đó góp công lớn giúp Man Utd trở lại ngai vàng sau 4 năm chờ đợi. Bản thân Ronaldo lập cú đúp danh hiệu cá nhân cao quý: Cầu thủ xuất sắc nhất và Gương mặt trẻ nổi bật nhất Premier League. Không những vậy, công lao của Ronaldo còn được đội bóng ghi nhận bằng mức lương mới hơn 120.000 bảng/tuần.Ronaldo hôn lên chiếc cúp Champions League danh giá
Mùa giải 2007-2008
Tuy nhiên, đây mới chính là mùa giải mang tính bản lề trong sự nghiệp của Ronaldo và trình độ, đẳng cấp của anh chính thức được đẩy lên một tầm cao mới. Lúc này, mọi kỹ năng của Ronaldo đã trở nên gần hoàn hảo tuyệt đối từ ghi bàn, kiến tạo cho đến sút phạt. Anh đã được Sir Alex cho phép chơi tự do và trở thành tâm điểm trên hàng công, buộc những đồng đội kể cả Wayne Rooney phải chấp nhận sắm vai "vệ tinh". Ronaldo nổ súng không ngừng nghỉ và toả sáng liên tục để rồi thâu tóm hết mọi vinh quang mà một cầu thủ chơi bóng có thể chạm tới từ cầu thủ xuất sắc nhất (Premier League, Champions League, Quả bóng vàng châu Âu rồi Quả bóng vàng thế giới) cho đến "Vua phá lưới" (Premier League, Champions League, Chiếc giày vàng châu Âu). Nhờ "cánh chim đầu đàn" Ronaldo mà Man Utd bảo vệ thành công ngôi vị số 1 nước Anh và bước lên bục vinh quang ở đấu trường châu Âu dù rằng ở trận chung kết gặp "đại kình địch" Chelsea, Ronaldo đã sút hỏng quả phạt luân lưu 11m. Nhưng khoảnh khắc đáng quên đó may mắn không thành thảm hoạ bởi cú trượt chân "lịch sử" của John Terry và hình ảnh Ronaldo tạo ra vẫn lung linh huyền ảo. Từ đây, "mầm mống" của một huyền thoại dần nảy sinh.
Bảo Phương - Bongda24h.vn