Có điểm gì chung giữa thất bại của Barca ở Stamford Bridge và Camp Nou? Cả hai trận ấy, Messi đều bị các hậu vệ đối thủ bắt chết, và không có cú sút nào ra hồn. Nhưng sâu xa hơn, việc trái tim Xavi không đập mới là nguyên nhân chính khiến cho Barca bị ngã văng khỏi ngai vàng.
Xavi chưa bao giờ là một con người thích nói nhiều. Anh luôn rất kiệm lời, kể cả khi đội nhà giành những chiến tích vang dội, mà cú ăn sáu cách nay vài năm là một minh chứng. Đó cũng là đức tính để Xavi được xem như một trong những nhân cách vĩ đại nhất trong lịch sử Barca, bóng đá Tây Ban Nha, châu Âu cũng như thế giới. Với Xavi, hành động và lời nói sẽ chỉ xuất hiện trên sân cỏ, thông qua những pha bóng sáng tạo và đậm chất kỹ thuật.
Nhưng Xavi bỗng như khoác một bộ mặt khác trước ngày đá trận “El Clasico” cuối cùng (?) của mùa giải. Anh liên tục có những lời bóng gió “chê” đối thủ Ronaldo, và khẳng định đồng đội Messi mới là số 1 thế giới. Như thế có vẻ cũng chưa đủ, Xavi còn đưa ra những bình luận không hay về Frank Rijkaard, dù HLV người Hà Lan đã rời Camp Nou gần 4 năm rồi.
Ngày lịch sử của Xavi là thất bại
Tại sao một người như Xavi lại liên tục đăng đàn nói về các đối thủ? Phải chăng, đó là cách để tiền vệ 32 tuổi này che lấp vấn đề của cá nhân? Có lẽ, nhận định này là không sai, khi Xavi không còn là chính mình trong vòng chưa đầy một tuần qua. Từ Stamford Bridge đến Camp Nou, trong hai trận đấu có tính quan trọng với tương lai của Barca, Xavi cứ như không tồn tại trên sân. Trước Chelsea, “số 6” mất hút và thiếu những đường chuyền sáng tạo. Khi bầu trời London trải qua cơn mưa tầm tã, năng lực của Xavi như thể bị nước cuốn trôi đi đến một nơi nào đó.
Ở Camp Nou, cũng đã có những giọt mưa, và Xavi thậm chí còn gây thất vọng hơn.
Khi trái tim không đập
Trong số những người đá trận “El Clasico” đêm 21/4, có lẽ không một ai giỏi hơn Xavi về khả năng hoạt động độc lập, kể cả Messi (tính đến khả năng tự tạo cơ hội, mang đến cơ hội cho đồng đội, giữ nhịp…). Với khả năng đọc trận đấu và thiết lập những đường chuyền tuyệt vời để vận hành đội ngũ, Xavi là trái tim để giúp Barca vận hành chiến thuật.
Nhưng những gì tinh túy nhất đã không xuất hiện cùng Xavi. Áp lực quá lớn mà số đông cầu thủ Real tạo ra khiến Xavi trở nên lúng túng. Phần lớn các đường chuyền giảm đi tốc độ và tính sáng tạo, kéo theo sự đột biến cũng mất. Chưa bao giờ việc vô hiệu hóa Xavi lại dễ đến như vậy.
Khi trái tim Xavi đã không còn đập đúng nhịp, tất nhiên tiqui-taca mất đi hiệu quả vốn có. Những pha bật tường vẫn được thực hiện, nhưng thiếu tốc độ và sự nhuần nhuyễn. Thay vì chuyền bóng nhằm bóp nát đối thủ, ở đây bật tường qua lại chỉ vì không biết cách làm thế nào để xuyên thủng được hàng phòng thủ Real.
Sự có mặt của Thiago, Tello và những điều chỉnh khó hiểu của Pep làm tiqui-taca trở nên chậm hơn. Mặc dù vậy, vấn đề kể trên vẫn không khỏa lấp được nỗi buồn mang tên Xavi. Đáng chú ý hơn, trong khoảng giữa hiệp thứ nhất, khi tỷ số là 1-0 nghiêng về đội khách, Messi có pha chọc khe không thể tuyệt hơn đặt Xavi vào thế đối mặt Casillas. Pha kết thúc đi ra ngoài, và Barca càng chịu thêm áp lực tâm lý. Rất khó tin là Xavi lại bỏ lỡ một cơ hội tốt đến như vậy, khi đây là mùa giải mà anh bùng nổ nhất, với 14 bàn trên các mặt trận (10 ở Liga). Phong độ mờ nhạt khiến Xavi phải rời sân nhường chỗ cho Sanchez.
Đáng buồn hơn cho Xavi, khi đó cũng là thời điểm anh lập kỷ lục về số trận “El Clasico” cho Barca. Xavi có 32 trận trong sự nghiệp, chính thức vượt qua kỷ lục cũ của huyền thoại Segarra, với 31 trận từ năm 1950 đến 1964. Trong sự nghiệp, cầu thủ người Tarrasa chỉ vắng mặt hai trận “El Clasico”, gồm lượt đi bán kết Champions League 2001-02 vì án treo giò, và trận đấu thuộc Liga ngày 2/2/2006 do chấn thương.
Chelsea sẽ là canh bạc cuối cùng của Barca, nếu không muốn rơi vào cảnh của Real mùa trước: hài lòng với chung kết Cúp Nhà Vua. Để thắng canh bạc này, trước hết Xavi phải là chính mình. Tiqui-taca không còn là tiqui-taca, nếu trái tim Xavi vẫn lạc nhịp.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)