"Một Milan xuất sắc, hạ gục Deportivo chỉ trong 10 phút", Marca viết sau trận Milan hạ Deportivo 4-1 ở lượt đi Tứ kết Champions League 2003-04. Carlo Ancelotti hoàn toàn thư giãn khi bước vào phòng họp báo. Ông nói đùa với các nhà báo, thậm chí nhắc tới cả Porto của Jose Mourinho như đối thủ tiềm năng ở Bán kết.
"Tôi hoàn toàn không ngờ tới là sẽ bị loại", Ancelotti sau này nói về trận thua thảm họa 0-4 của Milan trước Deportivo ở lượt về rồi bị loại. Đêm trước trận đấu tại Riazor, Ancelotti còn ngồi xem trận... Real Madrid – Monaco tại khách sạn Melía Maria Pita. "Đó là kết quả không ai ngờ tới, và bạn có thể không cần quá thận trọng trong tình cảnh đó. Bạn luôn phải tập trung tối đa. Đó là bài học cần phải nhớ".
Nhưng Ancelotti không nhớ. 1 năm sau, ông nhận một bài học thậm chí còn đau hơn, một vết nhơ trong lịch sử Milan, và một trong những trận đấu đáng nhớ nhất lịch sử bóng đá thế giới. Vẫn là Milan của ông, để Liverpool gỡ hòa 3-3 tại chung kết Champions League 2005, sau khi dẫn trước 3-0. Ancelotti sau đó, ngồi ở quầy bar tại một khách sạn tại Athens, tán gẫu với bạn bè cả đêm. "Tôi không thấy có gì sai cả và tôi không biết tôi sai ở đâu nữa", ông thú nhận. "Thậm chí với tôi, đấy là một trong những trận đấu Milan chơi tốt nhất".
Tạo ra bất ngờ là sở trường của Carlo Ancelotti. Bất ngờ cho các đối thủ và cả bất ngờ cho đội nhà. Năm 1999, khi ai cũng nghĩ Juventus sẽ hạ Man United sau khi dẫn 2-0 ở bán kết lượt về Champions League, thì họ thua ngược 2-3. Cho tới vòng 34, khi còn 1 trận trong tay và chỉ kém Atletico Madrid 6 điểm (Atleti sau đó mất điểm), Real để hòa Valencia. Sau đó rạng sáng qua, họ hòa tiếp Valladolid, để rốt cục thành đội đầu tiên giương cờ trắng trong cuộc đua vô địch, tặng quyền tự quyết cho kình địch Barcelona.
Ancelotti không nổi cáu sau trận hòa rạng sáng qua. Ông vẫn luôn như vậy: Điềm tĩnh đầy tự nhiên và ít khi tỏ ra run sợ. Lông mày ông nhíu lên, nhưng giọng nói vẫn cho thấy sự bình thản. Ông nói rằng suốt mùa này, chỉ có 3 lần giận dữ với đội nhà, các trận với Rayo Vallecano (lượt đi), Elche và Levante. Nhưng bây giờ, sự bình thản đến bàng quan của Ancelotti có thể là lý do cho thất bại (gần như chắc chắn) của Real Madrid trong cuộc đua vô địch Liga, và những lần thua ngược có hệ thống trong sự nghiệp?
Nếu là Fabio Capello, sẽ không có chuyện cầu thủ Real mất tập trung trong 12 phút cuối trước Valladolid, như Ancelotti thú nhận. Nếu là Jose Mourinho, sẽ không có chuyện cả đội được yên sau 2 trận hòa liên tiếp. Một giải pháp mạnh sẽ được đưa ra, thậm chí là cực đoan, và các sai lầm sẽ phải được phân tích. Điểm yếu chống bóng bổng của Real đã tái diễn trước Valladolid.
Duy trì sự tập trung cho cầu thủ trên nhiều mặt trận, đặc biệt là các giải đấu đường trường diễn ra trong khoảng thời gian dài vẫn là điểm yếu của Ancelotti. Milan chỉ giành 1 Scudetto trong 8 năm với Ancelotti. Juve chỉ giành 1 cúp Intertoto trong 2 năm. Ancelotti chưa từng vô địch cú đúp vô địch quốc gia và Champions League, dù 2 lần lên đỉnh châu Âu với Milan và giành 3 chức VĐQG.
Vào tháng Ba, trước khi gặp Barcelona ở chung kết Cúp Nhà Vua, Carlo Ancelotti đã nói: "Chúng tôi xây một ngôi nhà. Rồi chúng tôi trang trí cho nó. Giờ là lúc để nói về danh hiệu". Real đúng là đã thắng Barcelona thật để vô địch Cúp Nhà Vua. Nhưng sau đó, đúng với thói quen mất tập trung của các đội bóng Ancelotti dẫn dắt, họ tự tay ném đi cơ hội vô địch Liga đầy đáng tiếc.
Với Ancelotti, Real luôn phải chuẩn bị tinh thần cho các "trận Istanbul".
Theo Thể Thao Văn Hoa