Đội bóng được coi là mạnh nhất thế giới lúc này đã giành hai Cúp Champions League trong bốn mùa giải vừa qua và vẫn được coi là ứng viên số một cho chức vô địch mùa này. Ở hai mùa 2009-10 và 2011-12, họ đều lọt vào tới bán kết và chỉ chịu dừng bước trước hai phiên bản xuất sắc nhất của lối chơi “xe bus hai tầng”, là Inter 2010 và Chelsea mùa trước.
Barcelona, mục tiêu của mọi kẻ thách thức
Nhưng điều quan trọng nhất là tiki-taka, trường phái đã đưa họ lên đỉnh thế giới, vẫn chưa bị giải mã. Phòng ngự co cụm như Inter hay Chelsea có thể là biện pháp nhất thời, chứ không phải là giải pháp khắc chế. Các nhân tố trung tâm duy trì lối chơi này của Barca là Xavi, Andres Iniesta và đặc biệt, Lionel Messi, vẫn đang trong độ tuổi sung sức và có thể chơi bóng đỉnh cao trong nhiều năm nữa (trong số này, chỉ có Xavi, sinh năm 1980, là trên 30 tuổi). Và tính kế thừa được lò La Masia đảm bảo hứa hẹn sẽ còn kéo dài thêm chu kỳ thành công của đội bóng này.
Trong số các đội bóng vào đến vòng 1/8 Champions League mùa này, chỉ có Real Madrid, do huấn luyện viên từng đánh bại Barca hai năm trước cùng Inter là Jose Mourinho dẫn dắt, có thể là vật cản lớn nhất cho đội bóng xứ Catalunya, nếu họ vận hành được lối chơi phòng ngự kỷ luật và lì lợm giống như Inter. Chơi đôi công với Barca luôn là giải pháp tự sát, trong khi không nhiều đội trong số các câu lạc bộ vào vòng 1/8 có hệ thống phòng ngự chắc chắn, hoặc triết lý không phục vụ cho bóng đá phòng thủ tiêu cực, như AC Milan, đối thủ của họ ở vòng này, chẳng hạn.
Đó sẽ là cơ sở để Barca tiến đến chiếc Cúp C1/Champions League thứ năm trong lịch sử. Mặt trận Liga gần như đã ngã ngũ, với cách biệt lên đến 12 điểm hơn với phần còn lại (và 16 điểm hơn Real Madrid), sẽ còn giúp đội bóng xứ Catalunya tập trung hơn nữa vào mặt trận châu Âu. Ngăn cản họ là một thử thách cần phép màu, không chỉ ở Liga.
Thật ra, trở ngại lớn nhất với Barcelona không phải từ các đối thủ khác, mà từ chính họ. Nếu như đội bóng của huấn luyện viên Tito Vilanova đạt phong độ cao nhất, họ là không thể ngăn cản (và thậm chí, không cần cả… Vilanova). Ngay cả khi là mục tiêu của mọi kẻ thách thức, những lần Barca vấp ngã, chủ yếu là bởi họ không vượt qua được chính mình.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)