Chỉ là Bordeaux B
Blanc đúng là một người Pháp điển hình: Lịch lãm, đúng mực nhưng đôi khi lại lãng mạn thái quá. Không hiểu là ông tự tin đến mức nào vào đội ngũ đang nắm trong tay mà “dám” đem đội hình B ra “đùa giỡn” với St. Etienne ngay trên sân khách. Ngoại trừ sự thiếu vắng bất đắc dĩ của Gourcuff, có đến bảy vị trí đã giúp Bordeaux giành chiến thắng ngay trên sân của Maccabi Haifa ở vòng bảng Champions League trước đó ba ngày không có mặt trên Geoffroy-Guichard. Cặp tiền đạo Chamakh – Cavenaghi bị cất lên ghế dự bị, nhường chỗ cho bộ đôi cọc cạch chưa từng đá bên nhau lần nào mùa này là Bellion – Jussie. Hàng phòng ngự, không tính thủ môn Cedric Carrasso, chỉ còn trung vệ Michael Ciani, trong khi một mình Alou Diarra “cày cuốc” bở hơi tai mà không thể gánh nổi tuyến giữa với sự vắng mặt của ba cầu thủ đá chính.
Với chừng ấy những đổi thay, Bordeaux không thất bại mới là chuyện lạ. Chưa tính đến chuyện khoảng cách về trình độ giữa đội hình chính thức và dự bị, việc đưa một loạt những cầu thủ rất thiếu thực tiễn thi đấu ra sân cùng một lúc là điều tối kỵ mà Blanc không thể không biết. Hãy xem ông đã tin tưởng vào những ai? Đó là Diego Placente, đã 32 tuổi và trước đó mới đá một trận ở Ligue 1 mùa này, hay Gregory Sertic (vào sân thay người một trận), Frank Jurietti (một trận), trong khi Abdou Traore còn chưa một lần được vào sân. Khi nguyên nhân gây ra sự đổ vỡ hoàn toàn của cỗ máy chiến thắng đang chạy rất trơn tru rành rành ra đó, thì việc vắng mặt Yoann Gourcuff không thể là lý do bào chữa cho thất bại, dù anh vẫn là cầu thủ quan trọng nhất của Bordeaux hiện tại.
Giữ chân cho ĐTQG?
Đây không phải là lần đầu tiên Blanc thực hiện xoay vòng theo kiểu vô tội vạ như vậy. Bordeaux đã từng đánh bại Boulogne ngay trên sân khách ở vòng sáu cũng chỉ bằng đội hình B, nhưng tân binh mới góp mặt ở Ligue 1 lần đầu tiên trong lịch sử ấy (kinh nghiệm “đỉnh cao” của Boulogne chỉ là hai mùa ở... Ligue 2) không thể giống như St. Etienne. Đội bóng vẫn đang giữ kỷ lục mười lần VĐQG có thể chỉ là cái bóng mờ so với chính họ trong quá khứ, song vẫn là một đội ngũ có kinh nghiệm và giàu tiềm lực. Mùa trước, Bordeaux đã bị chính St. Etienne cầm hòa cả hai lượt trận đi về với cùng tỉ số 1-1.
Vì vậy, rõ ràng là Blanc đã đùa với lửa. Các cầu thủ của ông cần nghỉ ngơi sau trận thắng chật vật trước Maccabi Haifa thật đấy, nhưng ông không thể đem một chiếc xe chưa chạy rốt-đa ra thay thế hoàn toàn cho cỗ máy đang trên đà chiến thắng. Mặt khác, việc Blanc cất một loạt những trụ cột trong trận gặp St. Etienne thực sự chỉ có lợi cho các... ĐTQG bởi sau vòng này, Ligue 1 sẽ nghỉ đến ngày 17 để “nhường sân” cho các trận thuộc khuôn khổ vòng loại World Cup 2010. Nếu nhìn nhận một cách “nhân văn”, việc Blanc luôn cố gắng giảm thiểu sự quá tải, qua đó tránh nguy cơ chấn thương cho các cầu thủ là điều rất đáng quý. Song, ông cũng nên hiểu rằng không ai trong số họ muốn phải ngồi ngoài và nhìn đồng đội thất bại cả.
Thế nhưng đã dám “chơi”, thì phải dám chịu, và điều quan trọng nhất là Blanc lại rút ra thêm được một bài học nữa cho sự nghiệp cầm quân còn non trẻ của mình.
Vội vã đưa vào, vội vã thay ra Blanc vội vã đưa vào một loạt những cầu thủ dự bị, và phải nhanh chóng thay họ ra khi đội bóng chơi quá chuệch choạc. Kết thúc hiệp một, khi tỉ số là 2-0 nghiêng về St. Etienne, ông đã tỏ vẻ rất sốt ruột. Hệ quả là trong vòng hai phút (56` và 57`), ông thay nguyên một cặp tiền đạo vào sân: Chamakh vào thay Traore, còn Cavenaghi thế chỗ Diarra. Khi Jussie sút 11m thành công rút ngắn cách biệt, chỉ năm phút sau Blanc lại dùng nốt quyền thay người (Wendel thay Sertic). Sự cuống cuồng ấy chứng tỏ rằng ông đã chuẩn bị không kỹ càng cho các phương án B (mà thật sự là A) trong trận này. |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)