Rất rõ ràng, Stevan Jovetic và Mirko Vucinic là những kẻ mà người Anh phải chặn lại bằng được hòng đạt được mục tiêu thắng lợi. Nhưng với một hàng thủ chắp vá, nhiệm vụ đó thực sự không dễ thực hiện. Vucinic là tay săn bàn đích thực. Còn Jovetic? Vừa là một nghệ sỹ, vừa là một "sát thủ"!
Thôi miên người Anh
Sir Alex Ferguson thừa nhận bị mê hoặc bởi Jovetic. HLV Arsene Wenger của Arsenal không hề giấu diếm rằng, đã là một fan của Jo-Jo từ lâu. Và vô số lần xuất hiện những tin đồn về việc cầu thủ quan trọng nhất của Fiorentina sẽ đến thi đấu cho đội bóng giàu có Manchester City, dưới quyền cựu HLV Sampdoria và Inter Milan - Roberto Mancini. Phong cách chơi bóng khoáng đạt và đa dạng của một nghệ sĩ sân cỏ đích thực nơi Jovetic, thực sự thôi miên những người làm bóng đá Anh.
Jovetic nổi lên sau cú đúp vào lưới Liverpool
Từ bao giờ, Jovetic trở thành một gã sát thủ quyến rũ trong mắt người Anh như thế? Đó là mùa 2009-10, khi một mình tiền đạo mang áo số 8 này hạ gục Liverpool, vốn vẫn đang tự hào với danh xưng “Vua đá Cúp” dưới thời Rafa Benitez, bằng hai phát súng cách nhau 9 phút. Thất bại tạo ra một cơn chấn động thực sự ở Champions League thời điểm đó, đưa tên tuổi Jovetic nổi như cồn. Anh kết thúc mùa giải năm ấy bằng 11 bàn sau 37 trận, giúp Fio lọt vào bán kết Coppa Italia, vòng 1/8 Champions League, và đứng thứ 11 tại Serie A.
Tuy nhiên, sự nghiệp của Jovetic đã không được may mắn sau hai bàn thắng ấy. Anh gặp một chấn thương đầu gối cực nặng trong giai đoạn chuẩn bị cho mùa giải mới cùng Fio, để phải nghỉ thi đấu nguyên cả mùa. Sau đó 1 năm, Jovetic phải làm lại từ đầu, và thực sự đã phải chiến đấu vô cùng mệt mỏi để trở lại với phong độ như bây giờ.
Ghi bàn rồi đến nước Anh?
Có lẽ vì thế mà các đội bóng Anh trở thành những đối tượng đặc biệt có ý nghĩa với sự nghiệp của Jovetic? Sau khi lần lượt chia tay các ngôi sao lớn, Arsenal thiếu một cầu thủ thể hiện thái độ nghiêm túc trong các trận cầu, bằng việc…chơi đùa với quả bóng. Sự cứng nhắc trong chính sách mua bán của Wenger tạo ra những sản phẩm lỗi là Gervinho hay Arshavin, hoặc không bao giờ lớn nổi như Walcott. Thời gian gần đây, Wenger đã phải cầu viện đến nguồn lực Tây Ban Nha để tăng chất ngẫu hứng trong lối chơi bóng ngắn sở trường. Jovetic thừa chất kĩ thuật để đáp ứng điều này, và khả năng xử lý bóng ở tốc độ cao của anh, là thứ Wenger đã kiếm tìm quá lâu từ sau Henry.
Manchester City quá phụ thuộc vào David Silva. Khi không có cầu thủ Tây Ban Nha trên sân, các tiền đạo bên trên của họ thiếu người tung hứng. Không phải ngẫu nhiên mà Roberto Mancini nhiều lần phải cầu cạnh giới chủ Ả Rập móc ví mua Jo-Jo để tăng chất ngẫu hứng trong các pha phối hợp của đội, tạo ra mối liên kết cho hàng tiền vệ với Silva. Có Jo-Jo, lối chơi của Man xanh chắc chắn rất khó bị bắt bài.
Sự thực, Jovetic sở hữu rất nhiều phẩm chất để chơi bóng ở Anh. Những pha xử lý của cầu thủ này luôn đan xen giữa tính thực dụng của bóng đá Ý và chất phóng khoáng của một cầu thủ Nam Tư (cũ). Việc Jo-Jo chiến đấu để trở lại phong độ sau chấn thương cực nặng, cũng cho thấy tinh thần thép của cầu thủ này (một yếu tố quan trọng để thích nghi với bóng đá Anh) ẩn trong vỏ bọc hiền lành của chàng trai mới 23 tuổi.
Ghi bàn rồi đến nước Anh? Có thể lắm chứ. Khi tiền đạo số 8 của Fiorentina không giấu diếm sự thích thú đặc biệt với bóng đá xứ Sương mù. 20 triệu bảng rồi đến với Arsenal, hoặc nhiều hơn thế nữa để cập bến Man City, rõ ràng khả thi hơn nhiều việc tới Juventus, kẻ thù không đội trời chung của Fiorentina kể từ khi đội bóng sọc đen-trắng cướp mất Roberto Baggio của họ năm 1990.
Jo-Jo chưa ghi bàn nào ở vòng loại World Cup 2014 khu vực châu Âu, ngoài 2 đường kiến tạo cho các đồng đội lập công. Hôm nay, đội Anh sẽ là chất xúc tác để anh tự PR giá trị bản thân, biến Tam Sư trở thành Liverpool thứ hai trong đời. Sau đó là một bước ngoặt lớn nữa của sự nghiệp, không phải các chấn thương, cầu mong thế, mà là cơ hội hiện thực hóa giấc mơ tung cánh ở xứ Sương mù.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)