Antonio Conte không phải Sergio Leone và một trận đấu Champions League không phải một tập trong serie phim theo thể loại cao bồi Viễn Tây spaghetti của những năm 1970, nhưng ít ra, tay HLV 43 tuổi ấy cũng đã tạo ra một người hùng.
Quaglia-gol là biệt danh mới mà các juventino đặt cho người hùng của họ
Không phải "My name is "Nobody" (Tên tôi là không ai cả), mà là "My name is Quaglia-gol" (Tên tôi là Quaglia-gol). Đấy là biệt danh mới mà các juventino đặt cho người hùng của họ, Quagliarella, người vừa cùng với Juventus sống qua một trong những đêm đẹp đẽ nhất của đời họ kể từ 9 năm qua. Đêm thứ ba, Juve đã đánh bại một nhà ĐKVĐ Champions League, như họ đã từng làm được điều tương tự trước một nhà ĐKVĐ khác, Real Madrid, ở trận bán kết lượt về mùa 2002/03 (3-1), trận thắng đưa Juve vào chung kết năm ấy. Thắng Chelsea, chưa có trận chung kết nào chờ đợi họ, mà chỉ có ít nhất 1 điểm cho trận cuối cùng vòng bảng với Shakhtar hai tuần nữa. Còn một con đường dài phải đi phía trước, nhưng 2 trận thắng với 7 bàn thắng được ghi vào lưới Nordsjaelland và Chelsea, về mặt kết quả và lối chơi, Juve cũng đã đi một chặng dài ở vòng bảng.
Sự thật là sau 3 trận hòa đầu tiên, không ít tifosi đã lo sợ. Nhưng có một sự thật khác, Quagliarella không hề biết sợ. Bóng đá của anh là một cuộc chơi phức tạp hơn người bình thường: anh tìm kiếm cơ hội để thực hiện những cú sút không tưởng, những pha móc bóng ngoạn mục, những pha làm bàn như đóng phim kinh dị (thậm chí, cả những pha hỏng ăn cũng kinh dị không kém). Con người mới tìm lại được niềm tin của Conte trong một mùa bóng mà đầu giải anh còn đứng sau nhiều người khác trên hàng tiền đạo, đã từng bị Conte đầy lên khán đài vì dám khen Zeman, kẻ thù của Juve, giờ trở thành đao phủ của Chelsea. Anh ghi bàn gỡ 2-2 ở lượt đi, anh ghi bàn mở tỉ số ở lượt về, mở ra cuộc tàn sát đội bóng Anh tại Juventus Stadium. Nhưng bàn thắng ấy lại xuất phát từ một pha chạm bóng xem ra có vẻ tình cờ hệt như tình huống anh suýt ghi bàn vào lưới Lazio trước đó. Nó xuất phát từ những cú sút ngoài cấm địa của Pirlo và Vidal, hướng vào vị trí của Quagliarella và đổi hướng vào phía khung thành. Sau trận, số 27 của Juve bảo: "Lần này thì bóng vào lưới. Tôi cũng không hiểu có lặp lại được nữa không. Lần này, tôi để bóng đổi hướng sát mặt đất. Và thế là có bàn thắng". Điều thú vị, là anh ghi được bàn thắng đúng thời điểm đang chơi khá mờ nhạt trước khung thành Chelsea.
Đêm thứ ba, tiền đạo người miền nam Italia đã ghi được bàn thắng thứ 9 trong 13 lần ra sân mùa này (chỉ 7 trận đá chính), thành tích tốt chưa từng có kể từ ngày anh trở lại sau khi bình phục một chấn thương nặng đã loại anh khỏi vòng chiến đấu cuối năm 2010, khi anh đã ghi 11 bàn/17 trận cho Juve. Chính Quagliarella là tiền đạo Juve có phong độ tốt nhất hiện tại, với nhiều phương án sút bóng nhất. Chính phong độ ấy đã khiến Conte tin tưởng cho chân sút 29 tuổi này đá chính trận thứ 3 liên tiếp cho Juve, điều chưa từng xảy ra từ năm 2010 ấy, điều mà bản thân anh, vào đầu mùa này, cũng không hề mong đợi. 9 năm trước, đêm 14/5/2003, khi Juve hạ Real, trên sân có cả Nedved lẫn Zidane. Hồi ấy, Quagliarella đang chơi cho một đội hạng Serie C1 và xem trận này qua tivi. Đêm thứ ba, những huyền thoại ấy đã theo dõi Quagliarella tỏa sáng từ khán đài của Juventus Stadium, khi đêm ấy trở thành đêm Quagliarella.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)