Silvio Berlusconi nổi cáu trong cái đêm mà Milan thoát chết trở về từ sân Palermo đầy cạm bẫy. Xét về kết quả trong thời điểm hiện tại, 1 điểm là đáng hài lòng, nhưng vị chủ tịch phát điên về cái cách HLV Allegri bố trí đội hình xuất phát, với 5 tiền vệ mà không ai trong đó chơi tấn công. Chiếc ghế của Allegri vẫn lung lay dữ dội.
Lần này, Phó chủ tịch Galliani im lặng. Ông sếp đầu trọc của Milan đã không đứng ra bênh vực Allegri trước cơn giận dữ của ông chủ Berlusconi sau trận hòa hút chết của Milan trên đất Sicilia. Đúng là Milan đã bị dẫn 0-2 và sau đó, đã chơi một hiệp hai hay nhất kể từ đầu giải, gỡ lại 2-2 và nếu trận đấu kéo dài 10 phút nữa, có khi Milan đã thắng ngược. 4 điểm trong 2 trận gần nhất (1-0 Genoa và 2-2 Palermo), tương đương với hơn một nửa số điểm từ 8 trận đấu trước đó, có thể được coi là một kì tích trong hoàn cảnh khó khăn hiện tại, khi Milan đang thức dậy sau khi đã vứt đi 1/4 chặng đường mùa này. Nhưng sự im lặng của Galliani và cơn giận dữ của Berlusconi cho thấy, chiếc ghế của vị HLV 45 tuổi vẫn chưa thôi bị đe dọa. Người ta chờ đợi nhiều hơn thế từ Allegri và trò "xổ số HLV" cho thời hậu Allegri vẫn chưa kết thúc. Những cái tên vẫn được đưa ra: Tassotti, Gullit, Costacurta, Rijkaard và mới nhất, nhiều khả năng nhất, Benitez, kẻ đã thất bại ở mùa 2010/11 với Inter.Milan nỗ lực thoát thua ở Palermo, nhưng như thế là chưa đủ
Có nhiều lí do cho những cơn cáu giận của Berlusconi. Một là thành tích bết bát lúc đầu mùa của đội khiến lần đầu tiên ông lên tiếng một cách dữ dội đến như thế bằng cú điện thoại cho Galliani. Hai là những thay đổi về chiến thuật liên tục của Allegri (riêng ở trận Palermo, có thời điểm, Allegri đổi sơ đồ đến 2 lần trong 7 phút!), bởi theo Berlusconi, Milan đã không thể hiện đúng tinh thần tấn công của ông khi Allegri bố trí sơ đồ 3-5-2 với 5 tiền vệ đều chơi phòng ngự. Ba là, Berlusconi, một chính trị gia lỗi lạc trên chính trường Ý, quá hiểu ông có thể làm một động tác giả đầy tính chính trị: biến những cơn giận dữ của mình thành một động lực lớn lao thúc đẩy Allegri một lần nữa, cảnh báo rằng những tín hiệu tích cực vừa qua là chưa đủ. Ngay sau trận Palermo, Galliani lại gặp Allegri một lần nữa để truyền lệnh của Berlusconi: phải chơi tốt hơn nữa. Thứ bảy này, Milan phải thắng tiếp Chievo, và đến giữa tuần sau, phải đánh bại Malaga sau khi đã thua 0-1 ở lượt đi trên đất Tây Ban Nha. Những trận đấu ấy có ý nghĩa then chốt với sự hồi phục của Milan, hồi phục cả niềm tin của Berlusconi vào Allegri.
Ở Palermo, Milan đã xuất phát với sơ đồ 3-5-2 bị Berlusconi chỉ trích vì quá thiên về thủ ở hàng tiền vệ (Abate, Flamini, Montolivo, Nocerino, Constant), và Allegri đã điều chỉnh, sau khi Milan bị dẫn 0-2, bằng sơ đồ 3-4-3 (đưa Emanuelson vào thay Flamini) và sau đó, 4-2-3-1 (Bojan thay Pato, Pazzini thay Yepes). Những điều chỉnh ấy giúp Milan có được 1 điểm, nhưng không giúp Allegri thoát khỏi những chỉ trích, vì đã loại bỏ Abbiati để Amelia đá chính, vì đã sử dụng quá nhiều cầu thủ cho một loạt các sơ đồ khác nhau ở hàng thủ và tuyến giữa. May mắn cho Allegri và Milan, có hai điều không thay đổi và giờ đã trở thành hạt nhân cho sự hồi sinh: 1) El Shaarawy vẫn tỏa sáng, với bàn thứ bảy mùa này ở Serie A (thứ 8, tính cả Champions League) và 2) Montolivo ngày càng chơi hay, giờ đã thành xương sống của Milan ở giữa sân.
Dù thế nào đi nữa, Milan phải thắng, thắng tiếp, thắng nữa, trong những cơn giận dữ giả vờ hoặc thật sự của Berlusconi khi thấy Milan ở quá xa khu vực dự Cúp châu Âu trong thời điểm thiếu tiền ở trong nước, Milan không thể xa rời mỏ vàng UEFA. Không dự Champions League mùa tới là một thảm họa. Allegri hiểu vậy và đang cố gắng hết mình. Nhưng...
(Theo Thể Thao Văn Hoá)