Động lực cho trận "chung kết vì ngôi á quân" giữa Milan và Napoli không chỉ là danh dự, mà còn là... tiền, để trang bị vũ khí cho tham vọng mùa sau. Milan đang kém Napoli 4 điểm, nên họ buộc phải thắng trận này. Nếu để khoảng cách là 7 điểm (thực ra sẽ là 7 điểm rưỡi nếu Milan thua, vì họ kém thành tích đối đầu), đội bóng của Allegri sẽ hết hy vọng.
Tốp 2 và tốp 3, một trời một vực
Tốp 3 là đủ cho các đội bóng có hy vọng dự Champions League, nhưng tốp 2 mang đến nhiều chiến lợi phẩm hơn hẳn. Dễ nhìn thấy nhất, là đội Á quân sẽ không phải trải qua những trận play-off đầy rủi ro và mệt mỏi, ở vòng sơ loại Champions League. Yếu tố này rất quan trọng, vì một đội bóng phải đá sơ loại từ tháng 7, sẽ vất vả hơn nhiều đội chỉ phải đá từ tháng 8, sau kỳ nghỉ hè sảng khoái. Giáo án tập luyện, điểm rơi phong độ, khả năng thích nghi của cầu thủ…sẽ bị thay đổi ghê gớm chỉ vì 1 nấc trên bảng xếp hạng.
Napoli hiểu rõ lợi nhuận béo bở từ vị trí á quân |
Bên cạnh đó, đứng vị trí thứ hai, để chắc chắn lọt vào vòng bảng Champions League, sẽ giúp các đội bóng chủ động hơn trong việc thương lượng các hợp đồng quảng cáo cho mùa giải mới.
Chúng ta không thể thực hiện một phép tính chính xác, vì doanh thu hàng năm của một CLB phụ thuộc rất nhiều vào kết quả thi đấu, tiền phân chia bản quyền truyền hình và thị trường tùy thời điểm. Nhưng có thể tính được số tiền UEFA sẽ rót cho các CLB, tùy vị trí họ đứng.
Theo luật, đội dự vòng bảng Champions League sẽ nhận ngay 8,6 triệu euro từ UEFA. Trong khi đội đá play-off, chỉ được nhận 2,1 triệu euro. Với các đội bóng Ý, từng xu chênh lệch cũng là vấn đề lớn. Huống hồ số tiền nhận được giữa vị trí thứ hai và thứ ba chênh nhau những 4 lần. Nếu giành ngôi Á quân, tài khoản của Napoli và Milan, sẽ ngay lập tức được đầy thêm từ 20 đến 40 triệu euro, theo ước tính hàng năm. Nếu đứng thứ ba, hai ông chủ sẽ “méo mặt”.
Napoli cần tiền để giữ Cavani
Với Napoli, họ hiểu rõ hơn ai hết giá trị của vị trí thứ nhì. Mùa 2011-2012, chỉ riêng việc được tiếp Bayern Munich trên sân nhà ở vòng bảng, và gặp Chelsea ở vòng 1/8 Champions League, đội bóng của ông Mazzarri đã kiếm một lèo 5,5 triệu euro tiền vé (với Milan, trận gặp Barca vừa qua mang lại cho họ 4,5 triệu euro tiền vé).
Khoảng hai năm trước đây, nhiều người đã tỏ ra lo ngại cho tình hình tài chính của Napoli (đội đã bị phá sản vào năm 2004 trước khi De Laurentiis mua lại), khi họ bỏ ra cả đống của cải để mua cầu thủ: Cavani và Inler (17,5 triệu euro), Dzemaili (7, 5 triệu), Britos (9 triệu), Fernandez (3,3 triệu), Pandev (1,5 triệu euro). Và sau đó là Donadel và Santana (cả hai đều theo dạng chuyển nhượng tự do từ Fiorentina), Rosati (2,9 triệu), Chavez (900.000 euro), Fideleff (2,2 triệu), và Vargas vào tháng Giêng, có giá đến 13,5 triệu euro.
Số tiền thu được từ bán cầu thủ của Napoli (bán Ruiz Sosa, Quagliarella, Blasi và Santacroce) sau đó, chỉ là 24 triệu euro, đủ để bù đắp phần nào lượng thâm hụt. Nhưng nếu không có tiền thu từ Champions League (khoảng hơn 20 triệu euro), họ thậm chí sẽ không giữ nổi Lavezzi đến mùa vừa rồi.
Cho nên bây giờ, Napoli cần tiền. Đội bóng này chỉ tăng lương cho Cavani từ 2,4 triệu euro/năm lên thành 4 triệu euro/năm mùa Hè năm nay (thay vì 5 triệu euro/năm như Cavani đòi hỏi), mức lương khá bèo bọt so với tài năng thực của tiền đạo người Uruguay. Nếu không có tiền, đội bóng miền Nam Italia không chỉ mất Cavani, mà còn phá sản trong “âm mưu” nâng chất lượng đội ngũ bằng 1-2 ngôi sao nữa.
Điều tương tự với Milan: nếu đứng thứ hai, họ có thể mua thêm một cầu thủ ngôi sao cỡ Balotelli nữa, tầm giá 25 triệu euro trở xuống. Nếu đứng thứ ba, giới milanista cứ chuẩn bị tinh thần đón một lô “hàng thải” nữa tới San Siro.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)