Thứ Sáu, 19/04/2024Mới nhất
Zalo

Milan: Kiên quyết không chịu thắng?!

Thứ Hai 16/10/2006 10:08(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News
Người ta đã miệt mài phân tích những lý do vì sao Milan không thể thắng kể từ ba trận đấu trước, và đến trận hòa này, chúng vẫn tồn tại một cách bất khuất.

"Tôi thỏa mãn…"

"Tôi nghĩ rằng chúng tôi đã chơi tốt hơn trong hiệp một, thậm chí còn di chuyển nhanh hơn thường lệ. Chúng tôi tìm kiếm những giải pháp khác bởi đây là trận đấu thứ tư chúng tôi chơi theo cùng một cách.

Carlo Ancelotti vẫn hài lòng về đội bóng của mình

Chúng tôi không bỏ quá nhiều thời gian vào cuộc tranh chấp ở khu trung tuyến, vì điều đó cho phép đối thủ phản công. Các mũi nhọn Kaka, Inzaghi, Gilardino đã cố gắng tạo ra những khoảng trống sau lưng các hậu vệ biên của đối phương, và tôi thỏa mãn vì điều đó.

Đương nhiên là nếu chúng tôi dẫn trước, trận đấu sẽ khác đi. Ở tỷ số 0-0, đối phương chơi như họ muốn, áp sát và phản công.

Bây giờ thì phải nghĩ đến những trận đấu tới. Anderlecht rồi Palermo, chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm sự hoàn thiện".

Nghe cứ như Ancelotti và Milan vừa làm một cuộc

tẩu thoát vĩ đại khỏi địa ngục, nhưng quả thật, nếu Kaladze không ghi bàn, chính xác là Milan đã ở trong địa ngục.

Những vấn đề cũ rích

Người ta đã miệt mài phân tích những lý do vì sao Milan không thể thắng kể từ ba trận đấu trước, và đến trận hòa này, chúng vẫn tồn tại một cách bất khuất.

Bên cạnh khoảng trống mà Sheva để lại, bên cạnh mớ rối rắm của những cuộc thử nghiệm chiến thuật, bên cạnh phong độ của một số trụ cột, ở trận hòa này đội ngũ những lý do được bổ sung thêm một nhân tố mới: sự mệt mỏi của các tuyển thủ quốc gia sau loạt trận vòng loại EURO 2008.

Cũng theo Ancelotti, vì mệt mỏi nên Milan đã đã bị ảnh hưởng quá nhiều đến tốc độ và tính nhịp điệu, khiến họ không thể giành chiến thắng. Và trong bối cảnh như thế, một trận hòa thứ tư nhưng kèm thêm bàn thắng phải chăng đã là tín hiệu đáng mừng?

Trong một lăng kính khác

Phải nhìn trận đấu từ một lăng kính khác, bởi không phải ai cũng là Ancelotti, nghĩa là không phải ai cũng có nghĩa vụ lên dây cót tinh thần cho các học trò của mình.

Inzaghi và các đồng đội chơi không đến nỗi tồi nhưng vẫn không thắng

Từ đầu đến cuối trận, không khi nào Sampdoria, dù là chủ nhà, kiểm soát nhiều bóng hơn Milan. Cộng thêm thế trận hừng hực mà Rossoneri áp đặt sau khi bị dẫn trước, người ta không có lý do để tin vào một sự mệt mỏi nào đó mà các tuyển thủ quốc gia trong màu áo Milan phải chịu đựng.

Bên cạnh đó, phải thừa nhận rằng Milan trận này đã tự phác thảo chân dung của mình với rất nhiều nét mới.

Quả thật là phía sau lưng các hậu vệ biên của Samp đã bị quấy phá liên tục, mà việc Inzaghi có cơ hội ghi bàn ngay ở những phút đầu tiên là một minh chứng.

Không có Pirlo, nhưng hệ thống tiến công của Milan vẫn vận hành khá trơn tru, thậm chí có những thời điểm họ đã chơi rất thanh thoát với sự chấp hành kỷ luật chiến thuật nghiêm ngặt của người đóng thế là Brocchi để Kaka có được sự phục vụ tận tình nhất.

Quả thật là Milan có thể phàn nàn về trọng tài sau khi Super Pippo thực hiện một đường đi bóng xuất thần giữa vòng vây áo xanh (phút 38).

Hơn hết, Kaladze xứng đáng được coi trọng bởi cú làm bàn đẳng cấp và lạnh lùng không thua kém gì các tiền đạo của anh, điều đương nhiên vượt xa những gì anh tự nhận: "Tôi chỉ cố gắng làm tất cả những gì một hậu vệ có thể làm".

Song, khi Milan đang trong cơn khát chiến thắng thì tất cả những điều đó là chưa đủ, và nếu chiếc ghế của Ancelotti lung lay dữ dội thì cũng là điều hoàn toàn dễ hiểu.

Milan chơi không tồi, nhưng Samp đã xây dựng được một thế trận xuất sắc. Kiểm soát bóng ít hơn, nhưng họ thu hồi tốt hơn và nhất là để mất bóng ít hơn, từ đó không hề chịu thua thiệt về số cơ hội ghi bàn, một thực trạng mà các học trò của Novellino duy trì được trong cả trận đấu:

Sampdoria

Thông số 90 phút

Milan

43

Kiểm soát bóng

57

1

Bàn thắng

1

11

Sút

11

5

Sút trúng cầu môn

6

41

Đánh đầu

35

4

Cứu bóng

4

1

Phạt góc

6

10

Lỗi

17

2

Việt vị

5

2

Thẻ vàng

2

0

Thẻ đỏ

0

61

Mất bóng

88

29

Tắc bóng thành công

22

46

Cắt bóng

28

48

Bóng dài

78

157

Chuyền ngắn

346

8

Đường chuyền kiến tạo

8

7

Lật bóng thành công

8

(Eurosport)

Cũng như Milan, Sampdoria rất cần chiến thắng. Tuy nhiên, trong khi đối thủ tiến công ào ạt để giải quyết trận đấu một cách nhanh gọn thì đội bóng chủ nhà lại ung dung chờ đợi những cơ hội phản kích, mà họ thực hiện với một sự lạnh lùng đáng kinh ngạc bằng những pha phối hợp gắn bó.

Phải nhờ 1 hậu vệ, AC Milan mới không rơi xuống địa ngục

Có thể tin rằng, điều này xuất phát từ cách thức hai HLV định hướng cho các học trò của mình.

Nếu đổi chỗ cho nhau, Novellino hẳn sẽ ép các Milanista phải "lên ruột" vì chờ đợi một khí thế như Milan thể hiện dưới tay Ancelotti. Trong khi triển khai cuộc thi về sự kiên nhẫn với đối thủ xem phía nào sẽ phạm sai lầm trước, ông giúp các cầu thủ Milan tiết kiệm được sinh lực để bảo đảm sự vượt trội trong mỗi lần bất ngờ đẩy cao đội hình, gia tăng sức ép, nghĩa là hoàn toàn kiểm soát nhịp độ trận đấu.

Đó chính là điều Samdoria đã thực hiện, và lẽ ra đã thành công rực rỡ nếu không có sự tỏa sáng của ngôi sao lạ Kaladze. Với lực lượng của Milan, việc bảo toàn lợi thế khi đã có được bàn thắng dẫn trước có lẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với Sampdoria.

Tuy nhiên, đó không phải là kiểu cầm quân của Ancelotti. Milan đã khiêu vũ với cùng một nhịp điệu trong suốt 90 phút, dưới cây gậy chỉ huy của người khác, để cứ phải vỡ òa ra trong hạnh phúc bởi một trận hòa sau một cuộc rượt đuổi mệt mỏi, trong khi vẫn phải nghĩ đến Anderlech.

Một niềm hạnh phúc dễ dãi và có thể hiểu được, nhưng khi Milan trở nên thiếu hùng tâm tráng chí như thế, liệu có Milanista nào mãn nguyện?

(Theo TheThaoVietnamnet)

Có thể bạn quan tâm

Video

Xem thêm
top-arrow
X